Mục lục
Mở Mắt Thấy Thần Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 815: Chân Vũ Liệt Long

“Tuyệt Trần Kiếm pháp thức thứ nhất, Lãng quên!”

Nhìn thấy Tần Hành công kích mình, Trần Hạo không chút nào hoảng sợ, hét lớn một tiếng.

Khi âm thanh vừa rơi xuống, Kiếm Hồn trong cơ thể hóa thành một thanh kiếm xuất hiện trong tay Trần Hạo.

Thanh kiếm không có vỏ bọc, một luồng sáng trắng chém ngang giữa không trung, không gian lập tức bị xé nát chấn động.

Nhìn thấy điều này, Tần Hành đột nhiên sửng sốt, trong lòng vội vàng xuất một chưởng ra bằng năng lượng chân khí để chống lại.

“Bùm!”

Nhưng dù Tần Hành có chống cự thì cũng bị văng ra xa dưới sức mạnh khủng khiếp của Trần Hạo.

Tần Hành ngã xuống đất, nôn ra một ngụm máu tươi. “Ngươi… Khụ khụ khụ… Làm sao ngươi biết được Tuyệt Trần kiếm pháp!” Tần Hành ho khan một tiếng, kinh ngạc nhìn chằm chằm Trần Hạo.

Trong ấn tượng của hắn, Tuyệt Trần Kiếm chỉ có một người biết.

Người đó chính là sưu huynh trước đây của chính hắn, Phong Như Trần.

Tuyệt Trần kiếm pháp là kiếm pháp tự hào nhất của Phong Như Trần ngoài Ngũ Liệt Long, cũng là kiếm pháp riêng của Phong Như Trần sáng tạo nên, chia làm ba thức.

Thức đầu tiên, Lãng quên.

Loại thứ hai, ngàn vạn câu hỏi vì sao

Loại thứ ba, Tuyệt trần..

Và kể từ khi sưu huynh của chính hắn là Phong Như Trần bị đánh rớt vào U Minh Thung lũng kể từ đó biến mất, Tuyệt Trần kiếm pháp là vô song trong thiên hạ, và không bao giờ xuất hiện nữa, nên Tần Hành cho rằng sưu huynh Phong Như Trần đã chết

ở U. Minh, dưới đáy thung lũng sâu thẩm.

Nhưng … bây giờ Tuyệt Trần Kiếm pháp lại xuất hiện, khiến Tần Hành thực sự kinh ngạc. “A!”

“Tần Hành, ngươi cả đời làm chuyện xấu, ngay cả sư huynh cũng không buông tha, hôm nay ta sẽ thay mặt sưu huynh ngươi Phong Như Trần tiền bối chấp hành theo môn quy!”

Trần Hạo chế nhạo khinh thường, hướng kiếm trước mặt Tần Hành ở phía dưới, lạnh lùng nói đạo lý.

Tần Hành nhìn Trần Hạo, lúc này tựa như nhìn thấy bóng ảnh Phong Như Trần huynh đệ của mình.

“Sư huynh, không ngờ huynh còn sống, còn đem hết cả cuộc đời truyền thụ cho tiểu tử này, nhưng đừng quên, ta không còn là Tần Hành hồi đó!”

Ngay sau đó, Tần Hành sắc mặt lạnh lùng đứng lên nói.

Khi giọng nói rơi xuống, Tần Hành giang hai tay ra, toàn thân xuất hiện liệt hỏa , một con hỏa long quấn thân.

Tần Hành chuẩn bị sử dụng chiêu thức của Ngũ

Liệt Long.

“Tần Hành, đừng quên, Ngũ Liệt Long của ngươi luyện vẫn chưa thành công tới nơi!” Thấy Tần Hành sử dụng Ngũ Liệt Long, Trần Hạo giả vờ ân cần nhắc nhở.

“Hừ, thì sao? Cuốn bí kíp của Ngũ Liệt Long chỉ có trong tay ta. Cho dù ta không có luyện thành công tầng cuối cùng, nhưng cũng đủ để giết ngươi dễ dàng!”

Tần Hành tự tin hừ lạnh một tiếng, không biết Trần Hạo thật ra đã học được Ngũ Liệt Long mà còn luyện thành công tầng cuối cùng.

“ngươi u mê không tỉnh ngộ, vậy ta sẽ để ngươi chết được rõ ràng!”

Trần Hạo không còn nói nhảm với Tần Hành.

Sau đó, Trần Hạo cũng ra tay tương tự như Tần Hành, trong phút chốc thân thể bùng cháy, ngọn lửa tràn ngập ánh vàng, một con hỏa long và một con Kim Long và hai con rồng này còn chói mắt hơn con giun của Tần Hành.

Trần Hạo đích thực là tuyệt kỹ Ngũ Liệt Long chiêu thức cuối!

“Cái gì!”

Tần Hành sửng sốt, hai mắt nhanh chóng mở to. “Tần Hành, ngươi hãy mở to mắt ra xem! Ta đây mới thực sự là Ngũ Liệt Long !”

Trần Hạo rống lên Tần Hành phía dưới.

Khi tiếng gầm vang lên, Trần Hạo phóng ra năm con rồng lửa cùng một lúc, mỗi con đều sáng rực ánh sáng vàng.

Cuối cùng, năm con rồng lửa vàng hóa thành ngọn lửa lao về phía Tần Hành.

“Bùm!”

Ánh lửa nuốt chửng Tần Hành và lập tức biến hắn thành tro bụi.

Trong phút chốc, toàn bộ Tần gia bị biển lửa thiêu đốt, mọi người xung quanh Tần gia cũng hóa thành tro tàn.

Đây là sức mạnh của Ngũ Liệt Long, mọi thứ trong phạm vi mấy chục mét đều có thể bị phá hủy.

Vực giới Tần gia, diệt vong!

Nhìn Tần gia bị biển lửa nhấn chìm, Trần Hạo rốt cục có thể nhẹ lòng, cuối cùng giúp Phong Như Trần hiện thực hóa nguyện vọng cuối cùng.

Giải quyết xong Tần gia, Trần Hạo nhanh chóng rời khỏi Bạch Đế Thành. Trần Hạo tin rằng cái chết của Bạch Đế Thành Tần gia sẽ sớm lan truyền khắp thiên hạ, lúc đó sẽ là chấn động.

Mặc dù Tần gia đã bị tiêu diệt nhưng tất cả thế lực đứng sau Tần gia nhất định sẽ đi tìm công lý cho Tần gia, vì vậy Trần Hạo phải nhanh chóng đưa chị gái ra khỏi vực giới.

Trần Hạo tuy đã tiến vào cảnh giới Chí tôn, nhưng vực giới vẫn còn có vô số cao thủ ẩn thân chưa lộ diện, ở lâu nhất định sẽ gây họa.

Sáng sớm hôm sau, Trần Hạo cùng Trần Hiểu rời khỏi vực giới, còn Chu Nặc một mình trở về kinh đô.

Trước khi đi, Chu Nặc không quên nhắc nhở Trần Hạo, nói Trần Hạo còn nợ bản thân cô một ân tình với mình, cô nhất định sẽ lấy lại ân tình này vào thời điểm thích hợp.

Không lâu sau khi Trần Hạo rời đi cùng Trần Hiểu, vực giới sóng gió.

Tin tức về việc Tần gia bị diệt vong nhanh chóng quét qua toàn bộ vực giới, khiến cho tất cả thế lực và gia tộc đều hoảng hốt.

Bạch Đế Thành Tần gia, vực giới nổi tiếng, thực lực cũng rất mạnh, nhưng lại bị người ta không dùng sức bao nhiêu liền tiêu diệt trong một đêm, thật sự là chấn động.

Giới vực Thần Cung điện.

Một người đàn ông mặc áo choàng phượng hoàng, đầu đội mão vàng và quyền trượng rồng vàng đang ngồi trên ngai vàng của cung điện.

Người này chính là Thần cung điện Thần Vương, tên là A Bố LA, cảnh giới chí tôn, tu vi thất phẩm Chí Tôn tu la hồn, thống lĩnh toàn bộ vực giới.

“Thần Vương đại nhân, Tần gia bị tiêu diệt, e rằng có mấy thế lực trong vực giới sẵn sàng tranh đoạt, lần lượt tới tranh giành Tần gia như tranh miếng thịt mỡ!”

Bên dưới là một người đàn ông mặc áo choàng đen, đang cung kính bẩm báo về Thần Vương A Bố La.

Hắn là thị giả của Thần Vương, tên là Hắc Sát, cảnh giới tu luyện Nhị phẩm Chí tôn tu la hồn.

“Hừ … Ngươi có biết ai đã làm không?”

A Bố La trầm giọng đáp, chậm rãi hỏi, chỉ riêng giọng điệu cũng có thể khiến người ta cảm nhận được một luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ. “Đó là một thanh niên tên là Trần Hạo, nghe nói anh ta đến từ bên ngoài Địa Cầu.” Hắc Sát lập tức trả lời A Bố La.

“Người của Địa Cầu. Hừ … Hắc Sát, tự mình tới đó, kiểm tra thực lực của người đó, sau đó báo cho ta!”

A Bố La nhắm mắt, ra lệnh cho Hắc Sát.

“Vâng, Thần Vương đại nhân!”

Hắc sát đáp lại ngay lập tức, và từ từ rút lui khỏi cung điện.

Từ đầu đến cuối, Thần Vương A Bố La đều không mở mắt ra, cũng không có tỏ ra quan tâm Trần Hạo nhiều lắm.

Nhưng chẳng bao lâu, mảnh đất rộng một mẫu ba phần tư của Tần gia hoàn toàn bị chia cắt bởi các thế lực và gia tộc trong vực giới, Tần gia hoàn toàn bị xóa sổ khỏi vực giới.

Ở bên này, Trần Hạo đã cùng Trần Hiểu trở về Địa Cầu, đoàn tụ với cha mẹ và anh trai với Trần Hiểu.

Nhìn thấy Trần Hiểu trở về, cha mẹ Trần Hạo vui mừng khôn xiết, cuối cùng gia đình cũng được đoàn tụ. Nhưng đối với Trần Hạo, chuyện này vẫn chưa hoàn toàn kết thúc, Tần gia quả nhiên đã bị diệt vong, nhưng nhà Tống Thành Tần gia bên kia vẫn còn sống, hai vị Tần gia này đều ở trong cùng một tộc, và Sự việc này là do nhà Tống Thành Tần gia kích động, bọn họ cũng bắt chị gái của mình đến vực giới Tần gia, cho nên Trần Hạo cũng phải tiêu diệt nhà Tống Thành Tần gia này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK