Trước cửa tiểu viện.
"Rời đi cũng tốt, ta tu luyện ưa thích im lặng..."
Trương Cảnh dùng sức hít sâu mấy ngụm, miễn cưỡng khiến nỗi lòng sôi trào bình phục lại.
...
Màn đêm thâm trầm.
Trong phòng tu luyện, dưới ánh nến.
Không sai, hiện giờ Trương Cảnh đã từ súng bắn chim đổi thành pháo rồi.
Tiểu viện của hắn nhìn như rất nhỏ, thực ra không nhỏ một chút nào. Phòng tiếp khách, phòng ngủ, thư phòng, phòng tu luyện, không thiếu thứ gì.
Thậm chí ở trong phòng tu luyện, đạo quán còn tri kỷ đặt một chiếc bồ đoàn thượng đẳng dệt bằng Tỉnh Thần Thảo.
Về phần tại sao Trương Cảnh lại rõ ràng như vậy, dĩ nhiên là bởi vì thấy được dòng chữ nhỏ bên cạnh bồ đoàn:
Bồ đoàn ngưng thần, toàn thân do Tỉnh Thần Thảo tết mà thành, tĩnh tâm ngưng thần, đề cao một chút hiệu suất tu hành, giá trị 15 đạo công, dùng thử ba ngày. Người muốn mua, cần mỗi 3 tháng hoàn lại một đạo công cho Thiên Công Các.
Có thể nói Thiên Công Các bên đó quả thật 'Có lòng'.
Có lẽ do đã thấy qua giá cả của truyền thừa trung phẩm, cùng với ban thưởng của khảo hạch 10 thứ hạng đầu trùng kích, giờ phút này vậy mà Trương Cảnh cảm thấy giá bồ đoàn còn rất tiện nghi.
Trên bồ đoàn.
Trương Cảnh nhắm mắt ngưng thần, thả chậm hô hấp.
Một cái Tâm Nhãn hư ảo bỗng dưng xuất hiện, lộ ra một đạo thần quang, sau đó dưới sự khống chế của Trương Cảnh, Tâm Nhãn dần dần khép kín, cho đến khi vào một loại trạng thái giống như đóng không phải đóng.
Tỉ mỉ cảm thụ tốc độ tiêu hao của linh thức, cùng với hiệu quả tăng phúc của Tâm Nhãn đối với tư duy và ngộ tính.
"Ừm, không sai biệt lắm tăng phúc một phần rưỡi, trình độ này vừa vặn, linh thức có thể duy trì tiêu hao một đoạn thời gian dài."
Trương Cảnh hài lòng nghĩ.
Sau đó.
Hắn nhớ lại nội dung của « Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú », lẳng lặng thể ngộ.
Trong ý thức.
Mơ hồ xuất hiện một hư ảnh sông lớn cuồn cuộn, lộ ra một tia ý cảnh vô tận không dừng lại tới phía ngoài, đồng thời cho hắn một loại cảm giác cuồng bạo cực đoan mãnh liệt.
Dồi dào bát ngát!
Giờ khắc này, Trương Cảnh giống như lần nữa mới quen « Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú ».
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Tư duy trở nên có chút trì trệ.
Tầm nhìn không tự giác dời đến phía trên ngọc phù.
« Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú • chưa nhập môn (15/70) »
"Không sai biệt lắm được rồi, hăng quá hoá dở." Trong mắt Trương Cảnh hiện lên vẻ hài lòng, "Tiếp theo « Thuần Nguyên Nạp Tức Quan Tưởng Pháp », không thể để tu vi rớt xuống được."
Trương Cảnh trực tiếp chìm tâm thần vào bên trong « Thuần Nguyên Nạp Tức Quan Tưởng Pháp ».
Cùng lúc đó, một tia linh khí dường như đã bị lực lượng nào đó dẫn dắt, hội tụ tới bên cạnh Trương Cảnh, nương theo hô hấp của hắn, tiến vào trong cơ thể, dọc theo lộ tuyến trước đó, chậm rãi lưu chuyển.
Thời gian dần qua.
Linh khí trong cơ thể càng dần càng nhiều, tốc độ vận hành cũng càng lúc càng nhanh.
Mà trong quá trình này.
Một loại biến hóa kỳ lạ xuất hiện ở trên người Trương Cảnh, da, kinh mạch, nội tạng thậm chí bao gồm tóc của hắn, bên trong từng bộ vị bắt đầu nhao nhao cường hóa thuế biến.
"Cách dẫn khí nhập thể bước vào Luyện Khí cảnh rất gần."
Trong lòng của Trương Cảnh nhiều hơn một tia hiểu ra.
Đột nhiên, hình như hắn nghĩ đến cái gì, chỗ sâu nhất trong tâm linh, U Giao Thôn Hư Đạo Vận yên lặng bắt đầu dần dần sống lại.
Rống ——
Bên tai lập tức vang lên tiếng rống của giao long, trên linh thức của Trương Cảnh ngấm dần một tia vận ý dã tính tham lam đáng sợ, kỳ dị giống như cảm giác hắc giao lan tràn ra.
Tốc độ linh khí hội tụ đột nhiên nhanh hơn.
Dưới U Giao Thôn Hư Đạo Vận gia trì.
Mỗi thời mỗi khắc, đều có rất nhiều linh khí bị dẫn dắt đến, không lâu sau bị Trương Cảnh thu nạp vào trong thân thể, so sánh với lúc trước, tốc độ nhanh hơn năm thành.
Trong đan điền.
Tụ Nguyên Linh Quang thuần trắng sáng lên, giống như một vòng mặt trời chiếu sáng lục phủ ngũ tạng.
Trương Cảnh có thể rõ ràng cảm giác, nhiều nhất chỉ cần năm ngày, thân thể sẽ có thể hoàn toàn hoàn thành thuế biến!
Đến lúc đó.
« Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú » cũng không sai biệt lắm vừa vặn nhập môn, hiển hóa ra đặc tính kỹ năng, đúng lúc tu hành đạt tới Luyện Khí cảnh.
Cho đến hôm nay.
Nhận thức của Trương Cảnh đối với tu hành dĩ nhiên càng khắc sâu.
"Quan Tưởng Pháp nhập môn là tâm thần thuế biến thành linh thức, mà dẫn khí nhập thể chính là thân thể thuế biến, chỉ có thân thể đủ cường đại, mới có thể thừa nhận quá trình lượng lớn linh khí thiên địa chuyển hóa thành linh lực tinh khiết trong người, đồng thời quá trình này cũng sẽ khiến cho thân thể càng thêm thân thiết đối với linh khí."
"Từ thần tới thân, tựu như trong truyền thuyết... Nghịch phản Tiên Thiên?" Trương Cảnh tự nhủ.
Giờ khắc này, hắn thậm chí cảm giác mình có thể một quyền đánh chết một con trâu, không phải trâu bình thường, mà là cái loại dã thú hung mãnh cao hơn người.
Trương Cảnh chợt nhớ tới một câu chuyện xưa từng nhìn thấy trên sách cổ, nhân vật phản diện nào đó thừa dịp tiên trưởng ngủ say, một đao giết chết tiên trưởng, thành công thu được tiên pháp, sau đó khiến cho giang hồ nổi lên một trận gió tanh mưa máu.
Hiện giờ hắn chỉ cảm thấy một trận buồn cười.
Từ biến hóa trên người mình có thể đoán ra được.
Một tu sĩ chính thức bước vào Luyện Khí cảnh, dù nhắm mắt lại nằm trên mặt đất không phản kháng, đoán chừng phàm nhân cũng không nhất định có thể chém rách da.
Chớ đừng nói chi là bị một đao giết chết, quả thực chính là truyện cười.
Phàm nhân và tu sĩ, hoàn toàn chính là hai cấp độ sinh mệnh!
Nghĩ tới đây.
Trương Cảnh đột nhiên hoảng sợ một trận.
May mắn Vương giáo tập lúc ấy, à không, Vương sư huynh lúc vỗ vào bờ vai mình, đã khống chế lực đạo, nếu không, Trương mỗ sợ không phải sẽ qua đời tại chỗ?
...
...
Hôm sau.
Truyền Thừa Các.
Một thân ảnh mặc váy lục sắc xinh đẹp chậm rãi đi ra khỏi đại môn, trên gương mặt đẹp vô cùng mịn màng hiện ra kích động nhàn nhạt, một cỗ màu hồng chạy dài từ chiếc cổ thon dài lan tràn đến vành tai óng ánh, khiến cho nàng nhiều thêm một phần kiều diễm kinh tâm động phách.
"Pháp môn trung phẩm, trình độ phù hợp ba thước ba."
"Ta nhất định sẽ là nữ tu thứ nhất của Sở thị tiến vào trong nội môn truyền thuyết của đạo quán!" Trong đôi mắt của Sở Linh Vân hiện ra nóng rực: "Chỉ tiếc sinh chậm 9 năm, nếu không có lẽ sẽ là tu sĩ thứ nhất của Sở thị tiến vào nội viện."
Mà vào lúc này.
Một nam tử mặc thanh y cưỡi linh tước nhanh chóng đáp xuống trước người Sở Linh Vân, nhìn nàng, trong mắt hiện lên một tia kinh diễm, thử hỏi: "Sư muội chính là Sở Linh Vân?"
"Ta là Sở Linh Vân, bái kiến vị sư huynh này." Sở Linh Vân câu nệ hồi đáp.
"Sư muội khách khí, ta là được tộc huynh của ngươi nhờ vả tới đây một chuyến mà thôi."
Dứt lời.
Đã thấy nam tử lấy ra một quả khóa ngọc từ trong túi trữ vật, một cái bình nhỏ, cùng với một chiếc thủ trạc thanh đồng, đưa tới trên tay Sở Linh Vân:
"Sở sư muội, tộc huynh của ngươi trước mắt đang làm nhiệm vụ bên ngoài, do đó nhờ ta chuyển mấy thứ này cho ngươi, đồng thời dặn dò nói: Khảo hạch 10 thứ hạng đầu rất trọng yếu, toàn lực tu hành, chuẩn bị sẵn sàng."
"Bên trong bình nhỏ chứa 10 khỏa Tử Linh đan, đan chất tinh thuần, có thể phụ trợ sư muội tăng lên tu vi; khóa ngọc là chìa khoá một tòa động phủ của tộc huynh ngươi ở chỗ này, bên trong linh khí nồng đậm, thích hợp tu hành, sư muội ngươi đưa linh thức thăm dò vào bên trong khóa ngọc, là có thể biết rõ vị trí; mà thủ trạc thì là một kiện pháp khí hộ thân hạ phẩm."
"Sư huynh, những thứ này... Đạo quán bên đó?" Sở Linh Vân chỉ lên bầu trời, nghi ngờ nói.
"Ha ha, sư muội yên tâm đi, đạo quán không cấm loại sự tình này. Huống hồ theo ta được biết, có không ít tiểu đội nhiệm vụ ngoại viện đã sớm bắt đầu tranh đoạt mấy người thiên tài các ngươi rồi."
"Còn hai vị yêu nghiệt Giáp đẳng nọ, chậc chậc, mấy đội ngũ cao cấp nhất đều sắp đánh nhau vỡ đầu luôn rồi ~ "