"Đây cũng là sư tỷ nói cho ngươi?" Trương Cảnh nghiêng đầu hỏi.
"Tất nhiên." Quý Bá Thường gật đầu, "Trong Thiên Pháp Các có bán, rẻ nhất 60 đạo công."
"Thì ra là thế."
Trương Cảnh gật đầu.
Trong lúc lơ đãng, thời gian đã tiếp cận giữa trưa.
Bởi vì khôi lỗi ra tay quá nhanh quá ác, vòng khảo hạch thứ nhất đã đi tới khâu cuối cùng.
Nhưng mà bây giờ, bầu không khí của nơi đây lại càng dần càng nóng hơn.
Bởi vì thời điểm này, đã có mấy thiên tài đánh giá Ất đẳng ra sân. Bọn họ vừa mới lên sân khấu, đã lấy ra biểu hiện hoàn toàn khác biệt cùng phần lớn người đánh giá Bính đẳng và Đinh đẳng.
Hoặc là pháp khí ngang trời, hoặc là pháp thuật cường đại.
Bọn họ ngoài chống lại công kích đáng sợ của khôi lỗi, thỉnh thoảng còn có thể đưa ra phản kích.
Khiến cho mọi người dưới đài kinh hô từng trận.
Dưới đài.
Quý Bá Thường kéo lấy thân hình có chút chật vật đi đến bên cạnh Trương Cảnh, ngưng trọng nói:
"Trương huynh, ngươi phải cẩn thận đấy. Mấy con khôi lỗi này thật sự khó chơi, đánh trúng cũng không ăn thua, công kích còn mạnh tới không hợp thói thường."
"Đa tạ Quý huynh nhắc nhở, ta sẽ chú ý."
Trương Cảnh bình tĩnh hồi đáp.
Trong khi hai người đang nói chuyện.
"Trương Cảnh, diễn pháp đài thứ chín." Lưu sư huynh thanh âm vang lên.
"Đến ta rồi."
Trương Cảnh mỉm cười, sau đó dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người bên cạnh, bước nhanh tới diễn pháp đài thứ chín.
Bên dưới diễn pháp đài.
Mọi người vây chung quanh nhìn qua thân ảnh lạ lẫm bước từng bước lên pháp đài, cộng với vừa xong nghe được tên gọi lạ lẫm, lập tức hiểu được, lại là một vị thiên tài Ất đẳng.
Vì vậy hầu hết đều nhao nhao tập trung chú ý tới trên đài.
Phù phù——
Sau khi liên tiếp hít sâu mấy lần, Trương Cảnh bỏ qua những tiếng ồn ào hỗn tạp bên tai, trong khoảnh khắc, ánh mắt ngưng tụ tới bên trên khôi lỗi phía trước.
Bước ra một bước!
Giống như đã chạm vào chốt mở.
Trong tầm mắt của Trương Cảnh, khôi lỗi đột nhiên ngẩng đầu, dùng con mắt trống rỗng nhìn thẳng vào hắn, từng đạo đường vân cấm chế pháp thuật phiền phức sáng lên, linh lực cuồng bạo chấn động đập thẳng vào mặt.
Trong nháy mắt tiếp theo.
Chỉ thấy hai tay khôi lỗi đặt ngang trước người, thân thể nhảy lên thật cao, cuốn lấy một cỗ khí tức lạnh như băng nghiêm túc, tựa như một thanh búa tạ thẳng tắp đập tới Trương Cảnh.
Nhanh! Nhanh tới không gì sánh kịp!
Giống như một đạo tia chớp màu đen, lóe lên trước mắt Trương Cảnh.
Khôi lỗi di động dấy theo kình phong, thổi tới trên mặt của hắn, giống như kim châm đâm tới.
Không có pháp thuật gì.
Thân hình cứng rắn tột cùng của khôi lỗi, cộng với tốc độ cực hạn, khiến cho một kích đó còn đáng sợ hơn so với pháp thuật bình thường.
Đến rất tốt!
Ánh mắt của Trương Cảnh ngưng tụ lại, đưa tay vòng qua túi trữ vật.
Thủy Vân Thuẫn đột nhiên xuất hiện, sau đó giống như thuấn di, trực tiếp chắn ngang giữa hắn và khôi lỗi. Linh lực dồi dào trong đan điền quán thâu vào trong Thủy Vân Thuẫn, khiến cho linh quang màu đen tràn ngập trên mặt thuẫn càng thêm thâm trầm cô đọng.
Ầm ——
Tiếng va chạm kịch liệt lập tức vang vọng toàn bộ quảng trường, đưa tới rất nhiều tầm nhìn.
Dưới khôi lỗi công kích đến, linh quang bao trùm bên trên Thủy Vân Thuẫn giống như đêm tối bất định, dường như sau một khắc sẽ phá toái.
Nhưng đúng là vẫn có thể kiên trì chống đỡ được.
Thấy tiểu thuẫn trước mắt ngăn chặn công kích của mình, trong mắt khôi lỗi lóe lên vầng sáng.
Nó một tay gắt gao bắt lấy Thủy Vân Thuẫn, đồng thời thân thể bẻ ngoặt qua, lấy Thủy Vân Thuẫn làm điểm tựa, lại hóa thành một cây roi dài, hung hăng quật tới Trương Cảnh trốn ở đằng sau Thủy Vân Thuẫn.
Một cỗ linh lực chấn động càng thêm mãnh liệt bỗng dưng bạo phát ra từ trên người khôi lỗi.
Còn có loại động tác như vậy?
Trên mặt Trương Cảnh hiện lên một tia kinh ngạc, lại không chút kinh hoảng.
Chỉ nghe 'Boong' một tiếng, pháp khí phi kiếm bị Trương Cảnh tế ra, mũi kiếm lập tức quấn quanh một đạo mũi nhọn màu đen ngưng thực tột cùng, trực tiếp nghênh tiếp khôi lỗi.
Theo một trận tiếng kim loại va chạm vang lên, công kích của khôi lỗi lần nữa bị Trương Cảnh ngăn lại.
Rơi vào đường cùng nên khôi lỗi đành phải thối lui ra, tìm kiếm thời cơ chiến đấu.
Mà đối diện, ánh mắt của Trương Cảnh chậm rãi quét về phía khôi lỗi.
Nếu như ngươi đã lùi lại, vậy thì tiếp theo quyền chủ động của trận chiến này đã thuộc về ta.
Sau khi đón đỡ hai lần công kích, Trương Cảnh cũng đã nắm rõ được chiến lực của cỗ khôi lỗi trước mắt.
Luyện Khí tầng hai!
Hẳn là tương xứng cùng với tu vi của mình, dẫu sao lúc hắn ở dưới đài nhìn, chiến lực của con khôi lỗi này cũng không có mạnh như vậy.
Nhưng mà Luyện Khí tầng hai. . . Vừa vặn!
Da dày thịt béo cộng thêm khả năng chịu đánh, tuy rằng chỉ có một loại thủ đoạn công kích, nhưng dù sao cũng là tồn tại đồng cấp, không phải là bia ngắm để luyện tập thao túng pháp khí tốt nhất sao?
Trong lòng khẽ động.
Tâm Nhãn hư ảo chậm rãi mở ra.
Phi kiếm lập tức tỏa sáng hào quang, hóa thành một đạo lưu quang xé rách không khí, trực tiếp chém tới khôi lỗi.
Bành!
Một kích mạnh mẽ trực tiếp đập cho khôi lỗi lảo đảo.
Mà khôi lỗi thì ỷ vào thân thể cứng rắn, không thèm để ý tới phi kiếm, đứng dậy tấn công tới phía Trương Cảnh. Nhưng không ngờ nó còn chưa đi ra hai bước, trước mặt đã có Thủy Vân Thuẫn trùng trùng điệp điệp đập đến.