• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Pháp khí phòng ngự?" Chưởng quầy hơi trầm ngâm một chút, không lâu sau hỏi lại. "Xin hỏi Trương công tử muốn pháp khí phẩm cấp nào? Thực không dám giấu giếm, chỗ này của ta chỉ có pháp khí phòng ngự hạ phẩm, không biết có thỏa mãn yêu cầu của ngài hay không?"

"Có pháp khí phòng ngự hạ phẩm nào?"

Hào hứng của Trương Cảnh lập tức được kéo lên.

"Mời đi theo ta."

Chưởng quầy nói xong, lập tức dẫn Trương Cảnh tới trước một cái tủ, bắt đầu giới thiệu kỹ càng từng cái.

"Kiện pháp khí này gọi là 'Kim Quang Thuẫn', bên trong có cấm chế kim cang linh quang, lúc chống đỡ công kích của đối thủ, Kim Quang Thuẫn sẽ bắn ra kim quang chói mắt, nhiễu loạn tầm nhìn của địch nhân. Trương công tử, không biết có thoả mãn hay không?"

"Ha ha, coi như cũng được đi." Biểu cảm của Trương Cảnh hơi cứng ngắc gật đầu.

Nói trắng ra là, sau khi bị đánh tấm thuẫn này còn có thể phát sáng lên chứ gì.

Trình độ trào phúng quả thực kéo căng, người dùng đồ vật này sợ rằng mình chết không đủ nhanh sao.

Pháp khí hiếm thấy như thế, không biết là vị đại sư thiên tài gọi bằng cụ nào chế ra nữa? Khó trách bảng giải thích kết nối với pháp khí cũng tích một tầng xám tro.

"Kiện pháp khí này gọi là 'Bách Xảo Phi Phong'. . ."

"Kiện pháp khí này gọi là. . ."

Sau một phen chọn kỹ lựa khéo, cuối cùng Trương Cảnh lựa chọn một kiện pháp khí hạ phẩm thoạt nhìn công năng coi như là bình thường, hơn nữa thuộc tính cũng xứng đôi cùng linh lực của mình, Vân Thủy Thuẫn.

Chào giá trọn vẹn 30 khối linh thạch.

Trước quầy.

Trương Cảnh vừa móc linh thạch ra vừa cười hỏi: "Chưởng quầy, nữ hài vừa nãy, không phải chất nữ của ngươi đúng không?"

"Ài —— "

Chưởng quầy nghe vậy thở dài một hơi, sau đó giải thích nói: "Ta biết ngay không thể gạt được bực thiên tài như Trương công tử ngài mà. Cô nương đó là một người cơ khổ, phụ mẫu tu luyện xảy ra ngoài ý muốn, trong nhà còn lại nàng cùng với đệ đệ hơn ba tuổi, ngày bình thường những lão nhai phường chúng ta cũng đều hết sức giúp đỡ một tay."

"Ngài đừng nhìn cô nương này mệnh khổ, nhưng lòng dạ rất cao đấy. Mỗi ngày đều la hét tích lũy linh thạch, tương lai sẽ cho đệ đệ của nàng vào trong đạo quán tu hành."

Thì ra là thế.

Trong mắt của Trương Cảnh hiện lên một tia cảm động.

"Chưởng quỹ, vậy chúng ta cáo từ trước."

Dứt lời, Trương Cảnh và Quý Bá Thường quay người rời khỏi Pháp Khí Các.

Chẳng được bao lâu công phu.

Tiểu cô nương vừa rời đi lần nữa vòng vèo trở lại, dùng 'lý' tranh cãi, ý đồ lấy được một khối linh thạch bồi thường vốn có trở về.

Sau khi linh thạch tới tay, nàng lại hỏi:

"Trần thúc, hai người vừa xong là ai thế? Ra tay xa xỉ như vậy, 30 khối linh thạch, trọn vẹn 30 khối linh thạch đấy, thế mà nói lấy ra là lấy ra, sắc mặt cũng không hề biến đổi."

"Quý công tử nọ là đệ tử thế gia tu hành, hơn nữa đã thông qua khảo hạch của đạo quán, trở thành đệ tử của đạo quán, tiền đồ không thể hạn lượng!"

"Về phần vị Trương công tử nọ sao, ngược lại ta mới thấy lần đầu tiên, nhưng mà nhìn qua, trong hai người lại mơ hồ lấy Trương công tử cầm đầu, đoán chừng hắn cũng là đệ tử của đạo viện, hơn nữa thân phận định không đơn giản."

Trần chưởng quỹ nghiêm túc phân tích nói.

Lão cúi đầu xuống, lại nhìn thấy trong mắt của nữ hài lộ ra một tia mơ ước, vui tươi hớn hở nói: "Ha ha, tương lai tiểu đệ của ta nhất định cũng sẽ trở thành đệ tử của đạo quán, về sau nói không chừng nó mua pháp khí cũng sẽ hào sảng như vậy."

"Như vậy rất tốt."

. . .

Bên kia.

Trương Cảnh và Quý Bá Thường xuyên qua ngõ nhỏ chật chội chật hẹp, sau đó đi vào đường lớn trung tâm phường thị.

Dọc theo đường lớn đi thẳng đến cuối cùng, nhìn thấy một tòa lầu các ba tầng xây bằng kim điêu ngọc xây rất đẹp đẽ.

"Diệu Đan Các? Quý huynh ngươi chuẩn bị mua đan dược ở trong đó sao?"

Trương Cảnh tò mò hỏi.

"Đúng vậy Trương huynh, Diệu Đan Các chính là tiểu đội bài danh thứ 7 Đan Linh của ngoại viện mở, bên trong có đầy đủ các chủng loại đan dược, chất lượng còn đều là thượng thừa. Mặc dù đắt chút, nhưng thắng chỗ phục dụng yên tâm."

Quý Bá Thường kiên trì giải thích nói.

Trương Cảnh nghe vậy nhẹ gật đầu, không nói gì thêm.

Linh Khí cần mua đã tới tay rồi, hiện giờ hắn không có đặc biệt cần đồ vật nào. Hơn nữa chỉ còn lại 15 khối linh thạch, nói nhiều không nhiều, nói ít không ít.

Trương Cảnh tự nhiên cũng tắt tâm tư.

Nhưng đến cũng đã đến, dứt khoát ôm thái độ tăng thêm kiến thức, đi theo sau lưng Quý Bá Thường vào trong Diệu Đan Các.

Hai người vừa vào cửa, đã có một thị nữ chào đón, ngọt ngào nói:

"Hoan nghênh hai vị sư huynh, không biết Diệu Đan Các có thể trợ giúp các ngài việc gì?"

"Có Tử Linh đan không?" Quý Bá Thường hỏi.

Thị nữ tươi cười vươn tay ý bảo hai người Trương Cảnh đi theo sau mình, đồng thời nói: "Hai vị sư huynh, Tử Linh đan chính là một trong linh đan tu hành đỉnh cấp do đan sư của Thiên Pháp Các đạo quán luyện chế ra, đan tính ôn hòa thuần khiết, sau khi phục dụng không cần lo lắng ô nhiễm linh lực trong đan điền, cho nên cực độ trân quý, chỗ của chúng ta cũng không có bao nhiêu."

Nói xong, ba người đã tới bên cạnh một chỗ quầy hàng.

Dưới quầy, trong bình ngọc trong suốt, năm hạt Tử Linh đan lóe lên bảo quang óng ánh, thoạt nhìn rất là bất phàm.

"Chỉ có bấy nhiêu sao?" Quý Bá Thường có chút thất vọng.

"Sư huynh, Tử Linh đan trân quý bực nào, hẳn ngài cũng rõ ràng, những ngày gần đây trong chỗ chúng ta cũng chỉ có 5 hạn ngạch. Nếu như sư huynh ngài cần gấp đan dược để đột phá tu vi mà nói, sử dụng chút Uẩn Linh đan cũng chưa hẳn không thể, hiệu quả không kém Tử Linh đan quá nhiều, hơn nữa giá cả còn tiện nghi."

Quý Bá Thường nghe vậy ý vị thâm trường nhìn thoáng qua thị nữ, chậm rãi nói:

"Mặc dù hiệu quả của Uẩn Linh đan tốt, nhưng tạp chất trong đan dược sẽ rót vào đan điền, khiến cho linh lực trong cơ thể không tinh khiết, khó có thể khôi phục. Ngoại trừ đám tán tu ra, ai lại phục dụng Uẩn Linh đan phụ trợ tu hành chứ? Điên rồi sao?"

"5 viên thì 5 viên đi, ta muốn toàn bộ."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK