• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Toàn bộ đệ tử thông qua khảo hạch của đạo quán lần này, hạn trong nửa canh giờ, nhanh chóng tập hợp tới trước Truyền Thừa Các!"

Một đạo âm thanh hùng vĩ bỗng dưng vang lên, lấy Truyền Thừa Các làm trung tâm, nhanh chóng lan tràn ra khắp tứ phía.

Từng tiểu viện, phòng tu luyện, thậm chí trong động phủ.

Từng đôi mắt đột nhiên mở ra, biểu cảm trên mặt hoặc hưng phấn, hoặc lo lắng không yên, hoặc là ngạc nhiên, mỗi người không giống nhau.

Đệ thất lâm viện.

Vương giáo tập ngồi trên trên bồ đoàn, hai mắt hơi khép.

Trong Giảng Pháp đường không ngừng quanh quẩn giọng giảng đạo của gã.

Mà giờ khắc này, âm thanh bỗng im bặt mà dừng. .

Ánh mắt của Vương giáo tập vẻ phức tạp nhìn về phía Truyền Thừa Các, nhịn không được nói: "Nhanh như vậy? Lần này. . . có quá nhiều thiên tài, cũng không biết hiện giờ tu vi của Trương sư đệ như thế nào rồi. Lấy thiên phú của hắn, chắc hẳn có hi vọng tiến vào trước hạng 20 đi ~ "

Sau khi lấy lại tinh thần.

Bỗng thấy gã quét mắt nhìn qua 40 người dưới đài, nhàn nhạt nói:

"Các ngươi còn thời gian 3 ngày, nếu sau 3 ngày vẫn không thể tu hành Quan Tưởng Pháp nhập môn, vậy coi như vô duyên cùng Long Hồ đạo quán chúng ta, an tâm trở về làm một phàm nhân đi."

Mọi người dưới đài nghe vậy nhao nhao lộ ra biểu cảm tuyệt vọng và chán nản, có người không nhịn được còn khóc lên.

. . .

. . .

Trong phòng tu luyện.

Nương theo một viên Uẩn Linh đan sau cùng bị nuốt vào trong bụng, trên mặt của Trương Cảnh đột nhiên bay lên một mảnh ửng hồng.

Linh khí dồi dào vô cùng bộc phát giống như hồng thủy.

Rầm rầm ——

Sông lớn hư ảo trong cơ thể Trương Cảnh lưu động càng lúc càng nhanh, không ngừng luyện hóa linh khí thành linh lực đen nhánh.

Từng sợi linh lực tràn ngập trong đan điền, nhanh chóng dũng động.

Dường như một khắc sau sẽ sôi trào.

Tụ Nguyên Linh Quang càng không ngừng co rút lại nở rộ. Những nơi tia sáng đi qua, linh lực khôi phục an ổn, nhưng khí tức lại trở nên càng dần càng nặng nề áp lực.

Một khoảnh khắc nào đó.

Dường như đạt tới cực hạn.

Linh lực ầm ầm sôi trào, sau đó dưới áp lực cường đại, bắt đầu từng chút xíu dung hội lại.

"Luyện Khí tầng hai!"

Trên mặt Trương Cảnh lộ ra một tia kích động, khí tức trên người đột nhiên tăng vọt.

Sau đó, hắn hít sâu một hơi ——

Biểu cảm trên mặt lại lần nữa khôi phục vẻ yên bình, không nóng không vội tiếp tục tu luyện Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú.

Mãi cho đến khi biến hóa trong đan điền hoàn toàn hoàn thành, linh lực khôi phục vững vàng, Trương Cảnh mới chậm rãi mở to mắt, tỉ mỉ cảm thụ biến hóa của Luyện Khí tầng hai.

Linh lực càng thêm hùng hậu, chấn động càng thêm mãnh liệt, linh thức và thân thể đồng dạng đã nhận được cường hóa không nhỏ.

Vì để nghiệm chứng hiệu quả.

Trương Cảnh khống chế linh thức phác hoạ đạo văn của Ngưng Băng Hóa Phong Thuật, rót linh lực vào trong đó.

Thời gian không tới ba năm hơi thở, trong tay hắn đã xuất hiện một đạo mũi nhọn liên tục rung động mãnh liệt, khí tức sắc bén làm cho người ta sợ hãi, trực tiếp xuyên thấu qua làn da, sâu tận xương tủy.

Quả nhiên!

Trong mắt của Trương Cảnh lóe lên vẻ hiểu ra.

Rõ ràng là pháp thuật giống nhau, nhưng bởi vì Luyện Khí tầng hai có linh thức và linh lực càng mạnh hơn, cho nên uy lực biểu hiện ra cũng khác nhau như trời và vực.

Nhìn Ngưng Băng Hóa Phong Thuật trên tay, Trương Cảnh mỉm cười, lập tức gọi ra Ngũ Pháp Linh Hà.

Trong chốc lát đã thấy một đạo Linh Hà càng thêm rộng lớn mãnh liệt hơn so với trước đột ngột xuất hiện, vờn quanh Trương Cảnh. Năm con cá pháp thuật bộ dáng quái dị đang thoải mái bơi lội trong sông.

Trong lòng khẽ động, Trương Cảnh chậm rãi đưa Ngưng Băng Hóa Phong Thuật trên tay vào trong Linh Hà, trong giây lát, đã thấy nó hóa thành một con cá pháp thuật dáng người rõ ràng càng lớn hơn.

"Quả nhiên dung lượng và tu vi của Ngũ Pháp Linh Hà đều tăng lên. . . Liệu có thể bổ sung tám đạo pháp thuật không nhỉ?"

Trong lòng khẽ động, ngọc phù chậm rãi hiện ra ngay trước mắt.

Nhìn tin tức kỹ năng có chút nhốn nháo phía trên, Trương Cảnh không khỏi nhướng lông mày lên: "Xem ra trước tiên phải phân loại và sắp xếp lại những kỹ năng này một phen mới được."

Sau đó dưới sự khống chế của hắn, ngọc phù bắt đầu lóe lên.

Không bao lâu.

Pháp chủng: « Pháp chủng cấp thấp: Tâm Nhãn (không thể tăng lên) »

Công pháp: « Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú • cấp 2 (71/ 400) »

Đặc tính kỹ năng: Ngũ Pháp Linh Hà (trung cấp)

« Thuần Nguyên Nạp Tức Quan Tưởng Pháp • cấp 2 (161/300) »

Đặc tính kỹ năng: Tụ Nguyên Linh Quang (cấp thấp)

« Thanh Tước Lãm Khí Quyết • chưa nhập môn (0/50) »

Hạ phẩm pháp thuật: « Ngưng Băng Hóa Phong Thuật • cấp 3 (2/120) »

Đặc tính kỹ năng: Sắc bén (cấp thấp)

« Băng Quang Chú • cấp 3 (8/120) »

Đặc tính kỹ năng: Trọng Quang (cấp thấp)

« Đạp Sóng Ngự Không Thuật • cấp 1 (33/ 40) »

Đặc tính kỹ năng: Hàn Tức (cấp thấp)

Đặc thù:

« U Giao Thôn Hư Đạo Uẩn • Tàn (không thể tăng lên) »

"Học được không ít kỹ năng pháp thuật."

Khóe mắt của Trương Cảnh nhịn không được lộ ra mỉm cười.

Ngoài ra ——

Hắn đưa tay qua túi trữ vật bên hông.

Lập tức, một thanh phi kiếm bao phủ linh quang tối tăm xuất hiện ở trước người, sau đó không ngừng trong phòng xuyên thẳng qua, tản phát ra từng trận khí tức lăng lệ ác liệt.

Giờ phút này uy thế của thanh phi kiếm còn hơn xa so với nam tử áo đen lúc trước.

"Sau khi tu vi tăng lên, quả nhiên điều khiển phi kiếm càng thêm thuận buồm xuôi gió, hơn nữa so ra uy lực hầu như mà vượt qua Ngưng Băng Hóa Phong Thuật với đặc tính « Sắc Bén » gia trì."

Trương Cảnh gật đầu thoả mãn.

Bởi vì như vậy, hiện giờ thủ đoạn đối địch của hắn có thể lấy pháp khí là chủ yếu.

Ngũ Pháp Linh Hà thì là thủ đoạn sử dụng để phụ trợ và cải biến thế cục, căn cứ tình huống không đồng nhất sẽ chứa đựng loại hình pháp thuật khác biệt.

Hai người kết hợp lẫn nhau, đủ để cho Trương Cảnh ứng đối với tuyệt đại đa số tình huống.

Ngay lúc này.

Một đạo âm thanh mạnh mẽ bỗng vang vọng tới bên tai hắn.

Trương Cảnh khẽ giật mình, sau đó lập tức kịp phản ứng.

"Xem ra đạo quán chuẩn bị công bố phương thức cạnh tranh bài danh khảo hạch lần này rồi, tính toán thời gian quả thật cũng không xê xích gì nhiều."

Hắn đứng dậy đi ra ngoài.

. . .

. . .

Còn chưa đến Truyền Thừa Các.

Trương Cảnh đã trông thấy xa xa trên quảng trường có những cột đá cao lớn nguy nga hiện lên, chỉ nhìn qua đã làm cho người ta có một loại cảm giác bị đè nén.

Chờ hắn đi đến phụ cận Truyền Thừa Các, loại cảm giác áp lực đó lại càng thêm nồng đậm.

Tầm nhìn không tự giác dời trên khỏi cột đá.

Lúc này Trương Cảnh mới chú ý tới, hiện giờ trước Truyền Thừa Các đã chật ních gần trăm người, trong đó nữ có nam có, sắc mặt non nớt. Hơn nữa xa xa còn có người không ngừng từ các nơi chạy đến.

Mà ở ngoại vi, lại vụn vặt lẻ tẻ hơn mười người đệ tử ngoại viện mặc áo bào xanh, tựa như đang xem náo nhiệt.

"Trương huynh, bên này."

Cách đó không xa bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu.

Trương Cảnh nhìn lại, phát hiện ra là Quý Bá Thường đang vẫy tay với mình.

"Quý huynh ngươi tới sớm như vậy?"

Trương Cảnh bước đến bên cạnh đối phương, có chút kinh ngạc hỏi.

"Haha, ta cũng mới vừa vặn tới mà thôi. Đúng rồi Trương huynh, ta có tin tức tốt muốn nói cho ngươi biết." Quý Bá Thường hưng phấn mà nói.

"Tin tức tốt gì?"

"Không phải ngươi bởi vì vấn đề khấu trừ phần trăm đạo công rất cao, cho nên vẫn không có lựa chọn gia nhập tiểu đội nhiệm vụ sao? Sau khi ta cọ xát với sư tỷ thật lâu, rốt cuộc đã khiến nàng đồng ý. Chỉ cần ngươi có thể vào trước hạng 20 trong trận khảo hạch bài danh lần này, sư tỷ sẽ đáp ứng đề cử ngươi gia nhập tiểu đội Ngũ Sắc, hơn nữa trích đạo công có thể đáp xuống đến nửa thành."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK