• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tiểu đội Bàn Long các ngươi đã thu nhận một yêu nghiệt Giáp đẳng, bây giờ lại còn muốn nhúng chàm vào vị sư đệ nọ sao? Ngươi xem sư tỷ Liễu Nam Xu của tiểu đội Yên Hà cũng không nói gì."

Vừa dứt lời.

Lại thấy khuôn mặt của Liễu Nam Xu đỏ lên, ôn nhu nói:

"Trương sư đệ, thật ra sư tỷ cũng muốn —— "

"Không, sư tỷ ngươi không muốn!"

Nam tử ôn nhuận không khách khí chút nào phản bác, sau đó quay đầu nhìn tới bảy bệ đá phía bên phải, trầm giọng hỏi:

"Chư vị, người sư đệ nọ do tiểu đội La Đô chúng ta ưu tiên tiếp xúc, 10 thứ hạng đầu khác do các ngươi phân phối, như thế nào?"

Một mảnh trầm mặc.

"Trương sư đệ nói như vậy, giống như tiểu đội La Đô các ngươi không công bỏ qua hai yêu nghiệt Giáp đẳng không bằng? Hai nhà chúng ta không phải đã bỏ ra quyền lợi ưu tiên tiếp xúc đệ nhất khảo hạch trong tương lai 30 năm để đổi cùng ngươi rồi sao."

Nam tử đầu trọc khôi ngô lạnh giọng nói.

Liễu Nam Xu bên cạnh cũng đồng ý gật đầu.

"Đã như vậy, tiểu đội La Đô chúng ta bỏ qua điều kiện đó. Về sau mời chào khảo hạch đệ nhất, mọi người vẫn dựa vào bổn sự của mình."

Nam tử ôn nhuận vô cùng dứt khoát nói.

"Ha ha, Trương sư đệ nói sớm như vậy không phải được rồi sao! Nếu như thế, vậy sư huynh không ý kiến."

"Sư tỷ cũng không có ý kiến."

Nghe vậy, nam tử ôn nhuận lập tức kịp phản ứng.

Hai tiểu đội Bàn Long và Yên Hà có lẽ đã đoán được gã sẽ không chịu vứt bỏ, đồng thời vừa không có quyết tâm cạnh tranh đến cùng, cho nên đã mượn cơ hội này, bức bách tiểu đội La Đô bọn họ bỏ qua cái điều kiện ưu tiên tiếp xúc đệ nhất khảo hạch trong 30 năm nọ.

Nhưng mà hiểu rõ thì hiểu rõ, nam tử ôn nhuận cũng không hối hận.

Tuy rằng vị sư đệ nọ kém hơn một tia so với yêu nghiệt Giáp đẳng, nhưng tổng thể mà nói, ba thứ hạng đầu của khảo hạch lần này, thực lực và thiên phú đều vượt xa khỏi trình độ bình thường.

Khả năng trong những người mới lớp sau còn có thể tiếp tục xuất hiện loại thiên tài như thế, thật sự không cao.

Đáng giá!

Nghĩ tới đây, nam tử ôn nhuận đứng dậy, bước ra một bước, trực tiếp bay đi tới diễn pháp đài thứ ba.

Động tác của gã giống như một tín hiệu.

Hơn mười đạo thân ảnh đồng loạt đứng dậy, theo sát đằng sau nam tử ôn nhuận.

. . . .

"Đến rồi!"

Trương Cảnh đứng diễn pháp trên đài, trong lòng hơi phấn khởi, nhưng biểu cảm trên mặt vẫn bình tĩnh như cũ.

"Vị sư đệ này, xưng hô như thế nào vậy?" Nam tử ôn nhuận chậm rãi đi đến trước người Trương Cảnh, cười hỏi.

"Sư đệ Trương Cảnh, bái kiến sư huynh."

Trương Cảnh đồng dạng mỉm cười, không kiêu ngạo không siểm nịnh hồi đáp.

Chú ý tới biểu hiện của vị sư đệ trước mặt, nam tử ôn nhuận thoả mãn gật đầu.

Thiên phú cực cao, tâm tính đều tốt, quả là một hạt giống nội viện!

Sau một khắc.

"Thì ra là Trương Cảnh sư đệ sao, ngươi nói xem có phải trùng hợp hay không, sư huynh cũng họ Trương, gọi là Dưỡng Sơ. Sư đệ trực tiếp gọi ta là Dưỡng Sơ sư huynh là được."

"Thì ra là Dưỡng Sơ sư huynh."

Trương Cảnh chắp tay.

"Haha, giữa sư huynh đệ chúng ta không cần những thứ lễ tiết khách sáo như thế, sư huynh lại hỏi ngươi, lúc trước có đáp ứng gia nhập tiểu đội nhiệm vụ nào chưa?"

Nói đến chính đề, biểu hiện trên mặt của Trương Dưỡng Sơ trở nên nghiêm túc.

"Sư huynh, ta vẫn chưa gia nhập tiểu đội nhiệm vụ nào."

Trương Cảnh thẳng thắn hồi đáp.

"Hả?" Trương Dưỡng Sơ đầu tiên khẽ giật mình, sau đó ánh mắt nhìn Trương Cảnh trở nên quái dị: "Có nghĩa là trước đó, sư đệ chưa từng nhận được bất cứ tiểu đội nào khác giúp đỡ đúng không?"

Trương Cảnh nhẹ gật đầu.

Chỉ một thoáng.

Buôn bán lời! Lần này kiếm lợi lớn!

Trong lòng của Trương Dưỡng Sơ có chút hưng phấn hô lên.

Lúc trước sao có thể nghĩ đến, Trương Cảnh sư đệ biểu hiện kinh diễm như thế trên diễn pháp đài, vậy mà chừa từng tiếp nhận qua tài nguyên tu hành của tiểu đội nhiệm vụ cung cấp.

Quái vật!

Dừng lại một chút, Trương Dưỡng Sơ lại chờ mong mà hỏi thăm:

"Vậy lúc trước hẳn là đã có tiểu đội nhiệm vụ tới tìm sư đệ ngươi rồi đúng không? Tại sao ngươi không đáp ứng vậy?"

Nghe vậy, Trương Cảnh đang muốn trả lời.

Nhưng thoáng cái lại lần nữa nghe Trương Dưỡng Sơ hỏi: "Đợi chút, sư đệ ngươi đừng nói, để cho sư huynh tới đoán. Hẳn là ——quy tắc trích ba thành đạo công đi?"

Hả? Sao gã có thể biết rõ như thế?

Trương Cảnh không hiểu nhìn đối phương.

"Ha ha, ta biết ngay là như thế mà." Trương Dưỡng Sơ cười ha ha, sau đó vui vẻ nói: "Loại đồ vật đó, thiên tài chắc chắn sẽ không tiếp nhận."

"Vậy Dưỡng Sơ sư huynh ngươi?" Trương Cảnh muốn nói lại thôi.

"Trương Cảnh sư đệ, trước tiên sư huynh giới thiệu cùng ngươi một chút đi."

Trương Dưỡng Sơ tự tin nói:

"Ta là đại biểu cho tiểu đội La Đô, bài danh thứ ba trong ngoại viện."

"Chỉ cần Trương Cảnh sư đệ nguyện ý gia nhập, từ hôm nay trở đi, mỗi tháng cung cấp một lọ Tử Linh đan tư cách vật dụng phụ trợ tu hành cho ngươi. Trừ bên ngoài thứ đó ra, còn có thể cung cấp cho sư đệ một lần cơ hội đổi trung phẩm truyền thừa."

"Ách, để sư huynh nghĩ thêm một chút."

"Đúng rồi, trên La Đô Đảo chúng ta còn có một tòa động phủ trống không, dứt khoát cho sư đệ ngươi luôn đi. Về phần trích đạo công, dĩ nhiên là không cần."

"Trương Cảnh sư đệ, ngươi có nguyện ý gia nhập tiểu đội La Đô hay không?"

Trương Dưỡng Sơ nhẹ nhàng cười nhìn về phía Trương Cảnh.

Nghe một loạt điều kiện như thế, Trương Cảnh không khỏi âm thầm líu lưỡi.

Đây là sự ngang tàng của tiểu đội bài danh thứ ba ngoại viện sao? Hắn thừa nhận đối phương thắng.

"Sư đệ nguyện ý!"

——

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK