• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Trương huynh, ngươi nghìn không nên vạn không nên ra tay với Từ Uyển mạnh như vậy, nếu ta không ra tay, đợi nàng tỉnh lại, phải nói với nàng như thế nào? Mong ngươi thứ lỗi."

Vẻ mặt của Hạ Phương Minh không thay đổi nói.

"Xin chỉ giáo."

Trương Cảnh nghiêm túc trả lời.

Tiếng nói vừa mới hạ xuống, Tâm Nhãn hư ảo lập tức được mở ra, toàn bộ diễn pháp trên đài bị đều được nhét vào trong cảm giác của Tâm Nhãn.

Hạ Phương Minh có thể là đối thủ mạnh nhất của hắn ở trong lần khảo hạch này, tự nhiên Trương Cảnh không dám có nửa phần buông lỏng cảnh giác.

"Tốt!"

Hạ Phương Minh hét to một tiếng.

Pháp lực gần như cực hạn của Luyện Khí tầng hai trong khoảnh khắc trào ra.

Một cái gương đồng chậm rãi lơ lửng đến trước người, bên trong sinh ra tầng tầng lớp lớp linh quang, bao phủ Hạ Phương Minh ở trong đó.

Mà sau đó lại thấy một thanh kim chùy được Hạ Phương Minh ném ra, thân chùy tràn ngập linh quang, khí tức nặng nề như núi.

Kim chùy vừa xuất hiện, trực tiếp đập về phía Trương Cảnh.

Tốc độ không phải rất nhanh, nhưng kim chùy lộ ra phía ngoài khí tức nặng nề như thế, lại từng giây từng phút cản trở động tác của Trương Cảnh, khiến cho hắn khó có thể tránh né.

Bành!

Kim chùy hung hăng nện xuống, toàn bộ diễn pháp đài tựa hồ cũng run rẩy một phen.

Cách đó không xa, Trương Cảnh miễn cưỡng lau đi mồ hôi lạnh trên đầu.

Bị món đồ này đập trúng, sợ là cũng không dễ chịu.

Pháp khí phi kiếm lần nữa được tế lên, dưới sự khống chế của Trương Cảnh hóa thành một đạo ánh sáng âm u mắt thường khó có thể bắt lại, đột ngột xuất hiện ở phụ cận Hạ Phương Minh, hung hăng chém xuống.

Đã bị công kích.

Linh quang hộ thân của Hạ Phương Minh bắt đầu vặn vẹo, phi kiếm cũng giống như lâm vào vũng bùn, khó có thể tiến thêm.

Thấy vậy, Hạ Phương Minh không khỏi thở phào nhẹ nhỏm.

Gã nhìn Trương Cảnh đối diện, đối phương vừa ngự pháp thuẫn quấn quít thật chặt cùng kim chùy của mình, không để cho kim chùy kề đến gần pháp thuẫn dù là một tia, lại vừa khống chế phi kiếm xém chút nữa trảm phá linh quang hộ thể gương đồng diễn sinh ra, trong lòng không khỏi sinh ra khâm phục.

Trình độ điều khiển pháp khí của người này không khỏi cũng quá tốt đi.

Còn có pháp thuật cường đại vừa xong trực tiếp phá vỡ linh quang hộ thể của Từ Uyển.

Khó trách dám leo lên diễn pháp đài thứ ba!

Chỉ tiếc ——

Hạ Phương Minh bắt đầu dùng linh thức phác hoạ đạo văn pháp thuật, sau ba năm hơi thở dưới chân đã xuất hiện ba khôi lỗi bùn thạch, dắt theo khí thế hung mãnh đánh thẳng tới phía Trương Cảnh.

Bên kia.

Mắt thấy một kích toàn lực của pháp khí phi kiếm cũng không trảm được linh quang hộ thể trên người đối diện, đồng thời Thủy Vân Thuẫn bởi vì dây dưa cùng đại kim chùy quá lâu đã bắt đầu lung lay sắp đổ.

Trương Cảnh không khỏi thở dài một hơi.

Loại pháp khí này vào lúc đối phó một chút địch nhân lợi hại, lại lộ ra không có trọng dụng gì.

Quả nhiên vẫn phải dựa vào các loại kỹ năng.

Ngũ Pháp Linh Hà lưu động cực nhanh, năm con cá pháp thuật Băng Quang Chú bên trong lập tức nhảy ra khỏi mặt sông, hóa thành từng đạo linh quang băng màu lam bao bọc Trương Cảnh.

Ầm!

Đại kim chùy trực tiếp đập vào phía trên linh quang hộ thể của Trương Cảnh.

Nhưng sau một khắc, dưới Hạ Phương Minh trợn mắt há hốc mồm, linh quang hộ thể của Trương Cảnh ngay cả một tia lập lòe cũng không có, công kích của kim chùy phảng phất như là đang gãi ngứa ngứa vậy.

Chỉ là —— điều này làm sao có thể!

Cùng lúc đó.

Hai con cá pháp thuật còn dư lại bên trong Ngũ Pháp Linh Hà đều rơi đến trong tay Trương Cảnh, hóa thành hai đạo Ngưng Băng Hóa Phong Thuật bổ sung thêm « Sắc Bén », không lâu sau tựa như du Long nhảy ra.

Lần này Trương Cảnh không có chuẩn bị Ngưng Băng Hóa Phong Thuật với song trọng gia trì, chủ yếu là hắn sợ bị những đệ tử nội viện nhìn ra, sau đó sẽ khó giải thích.

Nhưng mà sau khi hắn thăng cấp đến Luyện Khí tầng hai, Ngưng Băng Hóa Phong Thuật chỉ cần bổ sung thêm đặc tính « Sắc Bén », uy lực đã thẳng đến Luyện Khí tầng ba.

Đủ sử dụng!

Chỉ thấy những nơi mũi nhọn đi qua, khôi lỗi thổ thạch chặn ngang bị trảm đoạn.

Mà sau đó pháp thuật không chút nào đình trệ, lần nữa đồng loạt chém tới trên linh quang hộ thể của Hạ Phương Minh.

Rặc rặc ——

Một tiếng nứt vỡ giòn tan vang lên.

Linh quang hộ thể tiêu tán.

Nhìn mũi nhọn kinh khủng dạo chơi trước người, trên gương mặt kết một tầng sương trắng của Hạ Phương Minh không khỏi lộ ra vẻ sợ hãi, hô lớn:

"Ta nhận thua!"

Sau khi giọng nói vang lên, chung quanh lập tức hoàn toàn yên tĩnh.

Hạ Phương Minh chưa tỉnh hồn bưng lấy pháp khí gương đồng ảm đạm tột cùng, chậm rãi đi xuống khỏi diễn pháp đài thứ ba.

Giờ khắc này.

Mọi người đầu tiên là nhìn bộ dáng thê thảm chật vật của Hạ Phương Minh một chút, sau đó ánh mắt tập trung tới Trương Cảnh được linh quang hộ thể băng lam bao phủ ở bên trong, đáy lòng không khỏi ai thán một trận.

Tại sao trước giờ không có một chút tin tức nào về người này?

Điều khiển pháp khí thuần thục coi như xong, tại sao ngay cả pháp thuật cũng mạnh đến loại trình độ không hợp thói thường như thế.

Bây giờ xong rồi!

Vốn tám danh ngạch đã căng thẳng, bây giờ càng trực tiếp ít đi một cái.

Đã có vết xe đổ của Hạ Phương Minh, mọi người nơi đây nhao nhao dời ánh mắt đến trên bảy diễn pháp đài khác.

Dẫu sao chỉ có ba lượt cơ hội thách thức.

Biết rõ thất bại còn muốn đi lên, không phải ngu xuẩn chính là ngu ngốc.

"Diễn pháp đài thứ ba, còn có người muốn thách thức hay không?"

Giọng nói của Lưu sư huynh vang lên.

Nhưng rất lâu không có người trả lời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK