"Ta thề!" Hứa lão đại gật đầu.
"Còn ba người các ngươi nữa!"
Lão giả nhìn về phía ba nam tử áo đen khác.
. . .
Cuối cùng.
Dưới ánh mắt chờ mong của bốn gã nam tử áo đen, con ngươi của lão giả bắt đầu buông lỏng, khá tốn sức vươn tay vào cái túi trước ngực, khí tức yếu ớt nói: "Nhớ kỹ, các ngươi. . . Các ngươi đã. . . . đã thề."
"Con mẹ nó, hóa ra thật đúng là bị Sử lão đầu ngươi ẩn tàng ở trên người, lão tử thề sớm rồi."
Một tên nam tử áo đen trong đó lập tức đoạt lấy truyền thừa từ trong tay lão giả, có phần buồn bực nói.
Mà đúng lúc này.
Một đạo thân ảnh trẻ tuổi quanh thân nhộn nhạo linh lực bỗng nhiên xuất hiện ở trong tầm mắt của bốn người, tốc độ nhanh vô cùng.
Song phương nhìn qua nhau.
Sắc mặt của bốn tên nam tử áo đồng loạt biến đổi.
"Lão đại, làm sao bây giờ? Nếu không chúng ta chạy mau?"
"Chạy? Khí tức của bốn người chúng ta đã lưu lại ở ngay chỗ này rồi, một khi tu sĩ chấp pháp của phường thị xuôi theo khí tức truy xét, ngươi cảm thấy chúng ta có thể chạy trốn được?"
"Bọn họ chính là có pháp khí phi hành!"
"Vậy lão đại nói phải làm sao bây giờ?"
"Người này giống như chỉ có Luyện Khí tầng một, mà bốn người chúng ta đều là Luyện Khí tầng hai, sợ cái gì? Nhanh chóng tiêu diệt hắn, sau đó lại dọn dẹp hiện trường sạch sẽ, cam đoan tu sĩ chấp pháp của phường thị không tìm được mảy may khí tức!"
"Tốt!"
Hứa lão đại ngay lập tức làm ra một cái kế hoạch hoàn mỹ trong tốc độ ánh sáng.
"Lão Tam, chút nữa lúc đánh nhau, ngươi chú ý ẩn giấu bản thân, thừa dịp lực chú ý của đối phương bị chúng ta thu hút, lại phóng ra pháp khí phi châm, cần phải làm được một kích toi mạng!"
"Lão Nhị và lão Tứ, đợi lát nữa ta sẽ thúc giục pháp khí phi kiếm chủ công, hai người các ngươi chịu trách nhiệm phối hợp tác chiến tập kích ở bên cạnh."
"Nhớ kỹ, lấy tốc độ nhanh nhất tiêu diệt hắn!"
"Đã hiểu, lão đại!" X3
. . .
. . .
"Ba vị, nếu ta nói, ta chỉ là một người vô tội qua đường, các ngươi có tin không?"
Trương Cảnh dừng bước, ánh mắt quét về phía ba hắc y nhân đang dần dần tới gần chính mình, khẽ cười nói.
"Đạo hữu, xin lỗi."
Hứa lão đại nhìn chằm chằm Trương Cảnh, pháp khí phi kiếm trong tay bay lên, hiện ra một tia khí tức nguy hiểm.
"Cho nên không có chỗ để thương lượng đúng không?"
Nụ cười trên mặt của Trương Cảnh đột nhiên tan biến.
Một cái Linh Hà chỉ có chính hắn mới có thể nhìn thấy lăng không hiện ra, năm con cá nhỏ quái dị đang niềm nở du động trong sông đột nhiên trở nên rục rịch.
Trong đó có hai con cá giống nhau lưỡi đao, trên người mơ hồ lóe lên một tia u ám.
Ba con cá còn lại cả người giống như băng điêu, thân hình rất nặng.
« Pháp thuật hạ phẩm: Băng Quang Chú • cấp 1 (3/ 40) »
Đặc tính kỹ năng: Trọng Quang (cấp thấp)
Sau một khắc.
Chỉ thấy ba con cá băng điêu bỗng nhiên nhảy ra khỏi mặt nước, hóa thành ba tầng hộ thể linh quang băng màu lam, bao bọc Trương Cảnh thật kín.
Giữa ba tầng linh quang băng màu lam lại mơ hồ liên thông trùng hợp với nhau, hình thành một cái tổng thể, hiện ra một tia rất trầm trọng.
Dẫu sao cũng là lần đầu tiên đấu pháp, Trương Cảnh cảm thấy như vậy vẫn còn không an toàn.
Hắn lại thúc giục pháp khí hạ phẩm Thủy Vân Thuẫn vừa mới luyện hóa, ngăn cản ở trước người chính mình.
Đúng rồi, còn có Tâm Nhãn pháp chủng!
Tâm Nhãn chậm rãi mở ra.
Chỉ một thoáng, cảnh vật chung quanh, nhất cử nhất động đều chiếu rọi đến trong lòng Trương Cảnh,
"Có người ở nơi này?"
Ánh mắt của Trương Cảnh lập tức đảo qua một tên nam tử áo đen đã chạy tới một cái cây phía sau hắn.
Đồng thời vào lúc này.
Một tiếng xé gió thê lương bỗng dưng vang lên,
Trương Cảnh quay đầu.
Trong tầm mắt, một thanh phi kiếm mang theo khí thế lăng lệ ác liệt trực tiếp chém tới phía hắn.
Trương Cảnh nhướn lông mày lên, Thủy Vân Thuẫn lập lòe mà qua, tích tắc đã chắn ngang ngay phía trước phi kiếm công kích tới người trước.
Đinh!
Phi kiếm bị bắn ra.
Mà đối diện, hình như Hứa lão đại cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, chỉ khống chế phi kiếm, không ngừng liên tục công kích tới Trương Cảnh.
Một mặt khác, hai hắc y nhân đã vọt tới bên cạnh Trương Cảnh.
Trường đao trong tay đồng thời giơ cao, dùng sức chém xuống.
Nhưng mà ngoài dự liệu của bọn họ chính là, một đao tràn đầy khí tức thô bạo chém vào phía trên hộ thể linh quang của Trương Cảnh, thế mà ngay cả khiến nó hơi lay động một tia cũng không được.
Ngược lại là bọn họ bị chấn động tới cánh tay run lên.
Trên mặt nam tử vung đao lập tức lộ ra biểu cảm như gặp quỷ rồi vậy.
Làm sao có thể? !
Chỉ là một tên tu sĩ Luyện Khí tầng một, sao pháp thuật hộ thân lại cứng như vậy?
"Lão Nhị lão Tứ, mau lui lại!" Hứa lão đại phát ra một tiếng la thê lương.
Mắt thấy ba người mình liên thủ công kích, thậm chí ngay cả thủ đoạn phòng ngự của đối phương cũng không phá vỡ được, thậm chí còn có loại cảm giác lấy trứng chọi với đá, Hứa lão đại lập tức kịp phản ứng, sợ là bọn họ đã đụng phải một cao thủ thích giả heo ăn thịt hổ.
Người này tuyệt đối không phải Luyện Khí tầng một!
Một cỗ hối hận nồng đậm lập tức ập đến trong lòng gã.
Nhưng bây giờ nghĩ nhiều cũng không có tác dụng gì.
Hứa lão đại không khỏi nhìn qua lão Tam, gửi gắm hi vọng tới pháp khí phi châm của đối phương có thể tập kích lập công.
Nhưng khi gã ta quay đầu lại.
Một đạo mũi nhọn sắc bén u ám làm cho khắp cả người phát lạnh bỗng dưng xông vào tầm nhìn, càng lúc càng lớn, giống như một con giao long giương nanh múa vuốt.
Lạnh quá! Lạnh tới mức gã không cảm giác được thân thể tồn tại.
Hết thảy mọi thứ trước mắt đều trở lên lờ mờ.
Cảnh tượng sau cùng mà Hứa lão đại nhìn thấy, là pháp khí phi châm từ lão tam nhà mình, sau khi khó khăn đột phá tầng hộ thể linh quang ngoài cùng của người nọ, đã vô lực tiếp tục rơi xuống trên mặt đất.
Lão Tam cũng xong rồi! Tất cả mọi người đều xong rồi!
Chớp mắt trước khi mất đi ý thức, trong đầu của Hứa lão đại đột nhiên lóe lên một cái ý niệm:
"Có lẽ, bốn người huynh đệ chúng ta không nên đi tới Long Trạch phường thị? Bằng không sao lại gặp phải một tên biến thái như thế này? Đến cùng hắn đã tạo ra mấy tầng linh quang hộ thể ở trên người?"