Cách chỗ ở Trương Cảnh ước chừng ba dặm, trước cửa một tòa tiểu viện.
Một nữ tử mặc đạo bào màu trắng lặng yên xuất hiện, chỉ thấy nàng giơ bàn tay trắng nõn lên, động tác nhu hòa gõ cửa, cặp môi đỏ mọng khẽ mở: "Thẩm Thanh Thanh sư muội, kính xin ra ngoài gặp mặt một chút."
Âm thanh đột ngột vang lên, đưa tới mấy đạo ánh mắt ẩn nấp bên ngoài.
Nhưng mà khi nhìn thấy đạo thân ảnh xinh đẹp bên đó, những ánh mắt nọ lập tức hoảng sợ rụt trở về.
Có người nhịn không được thở dài nói: "Đó là Liễu Nam Xu sư tỷ trên Yên Hà Đảo, sao nàng lại đích thân tới đây?"
"Ặc~ nếu như tiểu đội Yên Hà bài danh thứ hai của ngoại viện đã tới, vậy cũng có nghĩa là, mấy tiểu đội đằng trước tới tranh đoạt hai yêu nghiệt Giáp đẳng đã kết thúc."
"Hoàn toàn không có hy vọng, dựa theo danh sách tiếp xúc với những sư đệ sư muội Ất đẳng khác thôi."
Nhất thời, từng đạo thân ảnh quanh thân quấn quanh linh quang nhanh chóng lập lòe đi tới các phương hướng khác biệt.
Tốc độ càng lúc càng nhanh!
Bên kia.
Cọt kẹt..t..tttt ——
Cánh cửa của tiểu viện bị mở ra, từ trong đi ra một thân ảnh cao gầy, khuôn mặt ngây ngô, giữa lông mày trong hiện ra vài phần khí chất lành lạnh.
"Thanh Thanh bái kiến sư tỷ." Trầm Thanh Thanh nhẹ giọng nói.
"Ta tên Liễu Nam Xu, sư muội gọi ta Liễu sư tỷ là được. Ồ ——vậy mà sư muội đã hoàn thành dẫn khí nhập thể, bước vào Luyện Khí cảnh rồi? Hơn nữa. . . Xem khí tức của sư muội, sợ là truyền thừa thượng phẩm cũng đã sớm nhập môn rồi đúng không?"
Liễu Nam Xu ngạc nhiên một tiếng, trên khuôn mặt mỹ lệ hiện lên một tia chấn động khó có thể phát hiện.
Mà giờ khắc này, Trầm Thanh Thanh đối diện cũng đồng dạng không hề bình tĩnh.
Vị 'Liễu sư tỷ' trước mặt chỉ cần liếc mắt đã nhìn thấu tu vi chân thật của nàng? Phải biết rằng hai ngày nay có nhiều sư huynh sư tỷ tới, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên tu vi của nàng bị nhìn xuyên.
"Sư tỷ ngươi có thể nhìn ra?" Trầm Thanh Thanh nghi ngờ nói.
"Tự nhiên có thể." Liễu Nam Xu cười một tiếng, "Không hổ là yêu nghiệt có thể thu được đánh giá Giáp đẳng, thiên phú của sư muội, quả thật đã vượt qua dự đoán của sư tỷ. Nhưng dẫu sao ngươi cũng mới tu hành chỉ vẹn vẹn có vài ngày, còn chưa thuần thục liễm tức pháp."
"Đương nhiên, chủ yếu vẫn là sư tỷ chiếm được tiện nghi trên phương diện tu vi." Liễu Nam Xu lại bổ sung một câu.
"Thì ra là thế, đa tạ sư tỷ chỉ điểm."
Trầm Thanh Thanh giật mình, đồng thời cũng ý thức được, sợ là tu vi của vị Liễu sư tỷ trước mắt không hề đơn giản!
"Sư muội, chắc hẳn ngươi cũng đã rõ ràng mục đích chuyến này của sư tỷ rồi, vậy ta sẽ không vòng vo nữa." Hai mắt của Liễu Nam Xu sáng rực nhìn về phía Trầm Thanh Thanh, hào khí mười phần nói: "Nếu như sư muội đáp ứng gia nhập vào chúng ta, người khác có thể cho, tiểu đội Yên Hà chúng ta có thể cho, người khác không thể cho, tiểu đội Yên Hà chúng ta cũng có thể cho!"
"Sư tỷ, ta vẫn là muốn —— "
Nghe vậy, Trầm Thanh Thanh khẽ cắn bờ môi, biểu cảm có chút do dự.
"Sư muội, ngươi nghe sư tỷ nói xong, sau đó lại quyết định cũng không muộn."
"Từ hôm nay trở đi, mỗi tháng ba bình Tử Linh đan, tùy ý chọn một kiện pháp khí trung phẩm, tùy ý chọn một bộ pháp thuật truyền thừa trung phẩm, tăng thêm một tòa động phủ thượng đẳng thuộc về ngươi. Hơn nữa, toàn bộ đạo công sư muội thu được ở ngoại viện, đều thuộc về chính ngươi."
"Tóm lại, chúng ta sẽ toàn lực trợ giúp sư muội tu hành, cho đến lúc sư muội vào nội viện mới thôi. Ngươi thấy điều kiện sư tỷ đưa ra như thế nào?"
Dứt lời, Liễu Nam Xu vẻ dí dỏm nhìn tới Trầm Thanh Thanh mở trừng hai mắt phía đối diện.
"Sư tỷ, vậy sau khi gia nhập, ta cần trả giá cái gì?"
Trầm Thanh Thanh có chút ý động, nhưng vẫn cảnh giác hỏi thăm.
"Sư muội không cần trả giá cái gì cả."
Nghênh đón ánh mắt nghi ngờ của Trầm Thanh Thanh, Liễu Nam Xu chân thành nói:
"Lấy thiên phú của sư muội, không cần mấy năm là có thể tiến vào nội viện. Chỉ hy vọng tương lai sau khi sư muội vào nội viện, có thể nhớ phần tình nghĩa này, lúc tiểu đội Yên Hà gặp phải nguy cơ, có thể ra tay tương trợ một lần là được."
"Sư tỷ lấy đạo tâm thề, trong lời nói không có nửa phần hư giả, đạo quán có thể chứng kiến!"
Sau khi trầm mặc một lát.
Trầm Thanh Thanh nhoẻn miệng cười đáp: "Sư tỷ, nếu ngươi đã nói như thế rồi, vậy—— "
. . .
. . .
"Có thể để ta suy nghĩ thêm một chút hay không. . ."
Trong phòng khách, Trương Cảnh nhìn sư huynh đối diện, trên mặt lộ ra biểu cảm khó xử: "Sư huynh, dẫu sao việc này cũng quan trọng, ta cũng không thể lập tức đưa ra quyết định được."
Sau khi nghe câu trả lời.
Trên mặt nam tử hiện lên một tia kinh ngạc.
Sau đó thấy gã dùng một loại ánh mắt khó tin nhìn chằm chằm vào Trương Cảnh, dùng giọng nghiêm túc nhắc nhở:
"Trương sư đệ, việc này có cái gì mà do dự?"
"Ba bình linh đan, quyền hạn sử dụng phòng tu luyện bình thường 2 tháng, hơn nữa mỗi tháng trợ cấp 30 khối linh thạch! Có lẽ ngươi còn không rõ ràng về phòng tu luyện đi, linh khí chỗ đó có thể so với một vài động phủ, có thể đề cao tốc độ tu luyện, sử dụng vô cùng đắt đỏ."
"Chỉ cần ngươi gia nhập tiểu đội Bách Xuyên chúng ta, những vật kể trên, sư huynh chậm nhất ngày mai, không, ngay hiện tại có thể cung cấp cho ngươi."
Dứt lời, nam tử nhìn chăm chú tới Trương Cảnh:
"Sư đệ, điều kiện sư huynh đưa cho ngươi đã vô cùng phong phú. Có thể đưa ra điều kiện tốt hơn chỉ còn lại tiểu đội trong 10 thứ hạng đầu thôi. Nhưng mà những tiểu đội đó đồng dạng chỉ đặt ánh mắt ở trên thiên tài có khả năng đạt được bài danh khảo hạch 10 thứ hạng đầu."
"Đừng trách sư huynh nói thẳng, những thiên tài đó hoặc là đến từ thế gia tu hành, tài nguyên của bản thân vô cùng dầy, hoặc chính là loại thiên phú chỉ kém Giáp đẳng một tia, hơn nữa là cả hai đều cùng có đủ."
"Nếu như không có gì ngoài ý muốn, hai ngày sau bọn họ đều sẽ lần lượt bắt đầu dẫn khí nhập thể."
"Mà sư đệ ngươi —— "
Lời của nam tử tới đây im bặt mà dừng.
Tuy rằng gã không nói tiếp nữa, nhưng Trương Cảnh hiểu ý ở bên ngoài lời của gã: So với những người này, sư đệ ngươi còn có một chút chênh lệch.
"Không phải sư huynh không muốn cho ngươi, mà quả thật cũng không đủ quyền hạn."
Nam tử giang tay ra, trong ánh mắt lộ ra một tia bất đắc dĩ, nhanh chóng nói tiếp:
"Cũng không phải sư huynh đả kích ngươi, khảo hạch lần này, trong đám thiên tài Ất đẳng các ngươi đã có 29 vị. Nếu không có chúng ta cung cấp linh đan cùng phòng tu luyện phụ trợ tu hành, sư đệ ngươi chưa hẳn có thể chen vào trước 20, cầm được ban thưởng mỗi tháng 20 đạo công trong năm đầu tiên."
"Giữa được và mất, sư đệ cần cân nhắc đầy đủ hết mới phải."
Mắt thấy vẻ mặt của Trương Cảnh vẫn thờ ơ, nam tử tiếp tục nói:
"Sư đệ, ở trong toàn bộ tiểu đội nhiệm vụ của ngoại viện, tiểu đội Bách Xuyên chúng ta cũng là tồn tại bài danh trước 34. Trong đội có 5 vị Luyện Khí cảnh trung kỳ, một vị sư huynh Luyện Khí cảnh hậu kỳ, lúc chấp hành nhiệm vụ trấn yêu có bảo đảm an toàn, lại có thể thu được rất nhiều đạo công."
"Ngươi có biết ở ngoại viện, có bao nhiêu đệ tử đánh nhau vỡ đầu muốn gia nhập chúng ta mà không được không?"
"Đây là sư đệ ngươi đã lấy được đánh giá Ất đẳng, mới được chúng ta chủ động mời."
Trương Cảnh vẫn trầm mặc như cũ, giống như đang cân nhắc gì đó trong lòng.
Cuối cùng, hắn nhìn tới nam tử đối diện, vừa cười vừa nói:
"Đa tạ hảo ý của sư huynh, sư đệ cảm thấy vẫn nên thận trọng một chút thì tốt hơn."
Nghe vậy, nam tử không chậm trễ thời gian nữa, trực tiếp đứng dậy rời khỏi, đồng thời ngữ khí cũng trở lên bình thản nói: "Nếu như sư đệ cố chấp như thế, vậy sư huynh cũng không nhiều lời nữa."
"Hạn đến hết trận xác định bài danh khảo hạch lần này, nếu như sư đệ đạt bài danh trên 20, hứa hẹn của sư huynh vẫn hữu hiệu như cũ."
"Trương Cảnh cảm tạ sư huynh coi trọng!"
"Vậy ta cáo từ trước, không quấy rầy sư đệ nữa."
Tiếng nói hạ xuống, nam tử trực tiếp bước đi ra ngoài, trong mắt hiện ra một tia cảm khái.
Tuy rằng bị từ chối nhã nhặn, nhưng trong lòng của gã cũng không có chấn động gì.
Bởi vì dường như gã nhìn thấy được bộ dáng của chính mình năm đó trên người vị sư đệ này.
Chỉ là —— tiểu đội bài danh 10 thứ hạng đầu, đâu phải muốn gia nhập là có thể gia nhập?
Giống như lời vừa mới nói, bằng ánh mắt phán đoán của gã, nếu như ở lần trước, người sư đệ nọ còn có một tia khả năng vào 10 thứ hạng đầu tên, đáng tiếc lần này ——
Khó! Khó! Khó!