• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lưu sư huynh, ngươi biết vị sư đệ trên diễn pháp đài thứ ba nọ sao?"

Giờ phút này trên mấy cột đá khổng lồ, một vị đệ tử nội viện áo bào tím mở miệng hỏi. Giọng nói bị gã dùng pháp lực ràng buộc, chỉ vang lên bên tai đông đảo đệ tử nội viện.

"Tất nhiên, vị sư đệ nọ gọi là Trương Cảnh."

Lưu sư huynh không cần nghĩ ngợi trả lời.

"Chư vị sư huynh đệ, vừa xong có để ý tới pháp thuật mà vị Trương Cảnh sư đệ nọ sử dụng không? Hình như có phần quái dị. Ngưng Băng Hóa Phong Thuật bình thường, nhưng trong tay hắn lại lộ ra uy lực hoàn toàn vượt qua tu vi trước mắt, còn nữa, Băng Quang Chú hắn sử dụng cũng có vấn đề."

"Hơn nữa tốc độ thi triển pháp thuật của Trương Cảnh sư đệ cũng tương đối nhanh. Đủ loại thủ đoạn, đều không phải là thứ mà hắn có khả năng đạt được trong giai đoạn trước mắt."

Một vị đệ tử nội viện khác bổ sung.

"Mấy vị sư đệ nói đúng, xem ra —— Trương Cảnh sư đệ cũng là có thiên phú đặc thù riêng, tựa như Trần sư đệ và Trầm sư muội vậy."

Trên mặt Lưu sư huynh lộ vẻ trầm tư, chậm rãi nói.

"Đúng vậy, sư đệ chính là muốn nói như thế. Thiên phú của Trần sư đệ và Trầm sư muội chủ yếu đều ở trên tu hành cùng cảm ngộ, mà thiên phú của Trương sư đệ, hiển nhiên ở ngay trên phương diện pháp thuật."

"Ai nha, như vậy thì Trương sư đệ tu hành ở ngoại viện sẽ có phần bị thua thiệt. Tựa như hiện giờ hắn tu hành pháp môn trung phẩm, mà Trần sư đệ và Trầm sư muội lại tu luyện pháp môn thượng phẩm, chênh lệch trong đó quả thực quá to lớn."

"Đúng rồi sư huynh, trình độ phù hợp của Trương Cảnh sư đệ với tu hành pháp có đạt đến cực đẳng không?"

Lưu sư huynh lắc đầu.

"Vậy tương lai thời gian Trương Cảnh sư đệ vào nội viện chúng ta cũng khó mà nói rồi, có thể 10 năm cũng có thể là 20 năm."

Vị áo bào tím hỏi đầu tiên gật đầu, sau đó lại lắc đầu, trong ngôn từ xuất hiện vẻ đáng tiếc.

"Ha ha, đã như thế, vậy tương lai dứt khoát để cho Trương Cảnh sư đệ vào Thiên Pháp Các chúng ta đi. Nếu như hắn có thiên phú đặc thù trên pháp thuật, chắc hẳn trên đông đảo pháp môn như trận đan khí cụ phù và ngự thú hay khôi lỗi cũng có am hiểu tương tự, rất thích hợp làm người nội viện Thiên Pháp Các."

Một vị áo bào tím ngồi ở cạnh ngoài sau cùng đột nhiên mở to mắt, vô cùng hào hứng nói.

"Thu sư đệ chớ sốt ruột, vẫn là đợi tương lai Trương Cảnh sư đệ tự ra quyết định đi."

Lưu sư huynh vừa cười vừa nói.

. . .

. . .

"Ách, tên này thật sự hạ thủ được sao, ta nhìn thôi cũng thấy đau rồi."

Giờ phút này Trương Cảnh đang khoanh chân ngồi giữa diễn pháp đài thứ ba, hai mắt nhìn chăm chú tới những trận đấu pháp kịch liệt trên diễn pháp đài khác.

Trong ánh mắt của hắn, một nam tử khí chất nho nhã điều khiển hai thanh phi kiếm, điên cuồng đâm tới trên người nữ tử đối diện.

Hết lần này tới lần khác còn lựa chọn vị trí công kích. . .

Sau khi hơi cảm thán, Trương Cảnh chuyển tầm nhìn tới trên những diễn pháp đài khác.

Một phen quan sát cẩn thận, hắn phát hiện những người có can đảm tham gia tranh đoạt 10 thứ hạng đầu, thật đúng là không có một ai yếu cả.

Tu vi tất cả đều là Luyện Khí tầng hai.

Nhưng đây chỉ là căn bản.

Người đấu pháp phía trên hoặc là pháp thuật cường đại, hoặc là pháp khí kinh khủng, tóm lại mỗi người mỗi vẻ. Thực lực cực kỳ gần nhau, hầu như không ai có thể nhẹ nhõm bắt lại đối thủ trong trận đấu pháp.

Chỉ riêng diễn pháp đài thứ tư trước mắt Trương Cảnh, ngắn ngủi nửa khắc đồng hồ đã liên tiếp thay đổi hai đài chủ rồi.

Hơn nữa theo thời gian chuyển dời về phía sau.

Động tĩnh trên bảy diễn pháp đài cũng càng thêm kịch liệt, pháp lực chấn động cường đại không lúc nào ngừng lại. Những người này vì đạt được thắng lợi, thậm chí không tiếc lấy tổn thương đổi tổn thương, hai mắt gần như điên cuồng.

Cuối cùng.

"Giai đoạn thứ 3 kết thúc, chúc mừng chư vị!"

Giọng nói của Lưu sư huynh lần nữa vang lên.

Giờ phút này trên mặt mọi người lưu lại trên diễn pháp đài nhao nhao lộ ra vẻ mừng như điên. Có người trực tiếp ngồi trên mặt đất, kích động lau nước mắt.

Quá không dễ dàng!

Lần này trình độ khó khăn khi tranh đoạt 10 thứ hạng đầu quá cao, hoàn toàn vượt quá dự liệu của bọn họ, thậm chí còn có chút vượt qua nhận thức.

Quy tắc tàn khốc không có đường lui, khiến cho bọn họ không sinh ra cả tâm ý thách thức ba thứ hạng đầu, gần như là liều mạng tranh chấp với nhau. . .

Hết thảy mọi thứ, đều khiêu chiến cực hạn của bọn họ.

Cũng may. . . Bọn họ thắng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK