Lục Thần Vũ nhìn bữa sáng trên bàn, rồi lại nhìn Vũ Đình, hắn đang suy nghĩ nếu như mình ăn rồi thì cô sẽ ăn cái gì đây?" Em không ăn sao?" Hắn lên tiếng hỏi.
" Lát nữa em sẽ ăn sau! Anh ăn mau lên đi, rồi còn phải nghĩ cách rời khỏi phòng của em nữa!" Vũ Đình lắc đầu đáp.
Lục Thần Vũ gật đầu.
Bữa sáng của Vũ Đình đơn giản, chỉ có bánh mì sandwich và sữa tươi, đúng là làm diễn viên thật không dễ dàng gì.
Lục Thần Vũ, không ăn bánh mì, hắn cầm ly sữa lên uống, chậm rãi từng ngụm một.
Vũ Đình nhàn nhạt nhìn hắn, cái tên này làm cô thật bực bội mà.
" Anh ăn đi chứ! Tại sao chỉ uống sữa thôi vậy?" Cô không nhịn được mà lên tiếng hỏi.
Lục Thần Vũ không có trả lời, hắn đặt ly sữa về chỗ cũ, rồi bước đến gần Vũ Đình.
Một lời cũng không nói, liền dán môi mình lên môi cô.
Vũ Đình có chút bất ngờ, cô mở to mắt nhìn hắn, đột nhiên lại cảm thấy trong miệng có vị ngọt của sữa tươi.
Hóa ra Lục Thần Vũ đang truyền sữa trong miệng mình cho cô, lúc đầu Vũ Đình thật sự ngỡ ngàng, nhưng uống sữa kiểu này thật không tồi.
Triền miên một lúc lâu, Lục Thần Vũ mới chịu thả cô ra, Vũ Đình mới sáng sớm đã bị hút hết dưỡng khí, cô ngã vào lòng hắn thở dốc." Lục Thần Vũ, cái tên xấu xa nhà anh! Lại lợi dụng chiếm tiện nghi của em!" Giọng cô đứt quãng trách móc hắn.
" Anh làm sao có thể ăn bữa sáng của em được chứ? Đừng lo, một lát nữa anh sẽ ăn sau! Bởi vì có em, cho nên anh sẽ chăm sóc bản thân thật tốt! Để anh có thể khỏe mạnh cùng em đi đến cuối cuộc đời này!" Lục Thần Vũ đáp.
Những lời này lại làm Vũ Đình bỗng chốc cay mắt, cô thật sự là một người rất dễ mũi lòng mà.
Ngay lúc này cô chợt nhận ra, Lã Ninh bây giờ không thể so sánh với cô được rồi.
Trong tim Lục Thần Vũ chỉ có mỗi một mình cô, duy nhất người con gái tên Vũ Đình mà thôi.
" Cốc! Cốc! Cốc!" Bên ngoài lại có người gõ cửa, Vũ Đình lại trở nên hốt hoảng.
" Là ai vậy?" Cô xoay người lên tiếng hỏi.
" Tiểu thư, lão gia đã về rồi! Ngài ấy gọi cô xuống phòng khách ạ!" Giọng của nữ hầu vang lên, cô ta trả lời Vũ Đình.
" Được rồi! Tôi sẽ xuống ngay đây!" Vũ Đình mừng rỡ nói, lâu rồi cô vẫn chưa gặp ông ấy, hiện tại liền rất muốn nhào vào lòng ba mình.
Nữ hầu đi rồi, Vũ Đình quay đầu muốn nói gì với Lục Thần Vũ, nhưng sau lưng cô chẳng còn ai.
Nhìn cửa sổ bị mở toang, Vũ Đình tim hẫng một nhịp, cô chạy đến cửa sổ nhìn xuống.
Lục Thần Vũ đã hạ cánh an toàn ở dưới, hắn mỉm cười nhìn cô, khuôn miệng hoàn hảo đang nói gì đó.
Vũ Đình có thể nhận ra những lời hắn muốn nói, Cô cũng nở một nụ cười nói nhỏ." Em cũng yêu anh!"
Hôm nay Lê Như Nhã thức dậy thật sớm, bà ấy chuẩn bị đến bệnh viện lấy kết quả xét nghiệm huyết thống.
Xe lao nhanh trên đường, chẳng bao lâu đã đến nơi.
Lê Như Nhã sang trọng xuống xe, bà ấy trực tiếp đi vào trong.
Viện trưởng vừa thấy bà ấy, đã vội vàng đi đến lên tiếng chào hỏi." Lâm phu nhân, hôm nay đến lấy kết quả sao? Sao lại không để người của bệnh viện gửi thẳng kết quả về Lâm Gia, mà phu nhân lại mất công đến đây để lấy?"
" Không việc gì cả! Dù sao cũng không nặng nhọc lắm, tôi có thể đi được!" Lê Như Nhã mỉm cười phúc hậu đáp.
" Vậy phiền phu nhân ngồi đây một lát, tôi sẽ cho người lấy kết quả đến!" Viện trưởng mời bà ấy ngồi, rồi ra ngoài gọi người mang kết quả đến.
Thời gian chẳng mất bao lâu, mà Lê Như Nhã đã thấy tim mình muốn nghẹt thở, chốc chốc lại nhìn ra cửa xem người đã đến chưa.
Năm phút sau, một nữ y tá đã mang thứ bà ấy cần đi vào, Lê Như Nhã gấp không chờ nổi mà nhận lấy giấy trên tay y tá, bà ấy vội vàng mở ra xem.
Nhìn đến kết quả, bà ấy liền đưa tay che miệng lại, để ngăn cảm xúc của mình." Giống nhau đến 99,99%! Là con của mình, Lạc Ninh Hinh thật sự là con của mình!" Bà ấy vui mừng mà reo lên.
Hốc mắt Lê Như Nhã đã đỏ ngầu, những giọt nước mắt hạnh phúc không ngừng rơi xuống, làm cho viện trưởng và y tá kia cũng bối rối.
Lê Như Nhã cầm lấy giấy xét nghiệm rời khỏi bệnh viện, bà ấy không về nhà, mà lái xe đến thẳng tập đoàn A.D.
Nhưng là Lê Như Nhã vừa bước đến cửa lớn, bảo vệ hai bên đã chặn bà ấy lại.
" Xin lỗi Lâm phu nhân! A.D chúng tôi không hoan nghênh người của Lâm Gia! Cảm phiền bà hãy rời khỏi đây!" Bọn họ lạnh lùng nhìn bà ấy nói.
Lê Như Nhã nhíu mày, bà ấy không nghĩ Âu Dương Tư Thần đối với người của Lâm Gia lại chán ghét đến thế, đến cửa cũng không muốn cho bà ấy vào.
Lấy lại bình tĩnh, Lê Như Nhã nhẹ giọng nói." Báo với tổng giám đốc các anh, tôi có chuyện muốn nói cùng cậu ấy! Chuyện tôi muốn nói chính là thân phận của Lạc Ninh Hinh!"
Hai người bảo vệ cảm thấy do dự, nhưng là nhìn nét mặt nghiêm túc của Lê Như Nhã, bọn họ cũng quyết định gọi cho Du Cảnh hỏi ý.
Trên này Du Cảnh nhận được tin báo của bảo vệ, hắn gấp rút đi vào phòng Âu Dương Tư Thần báo cáo." Sếp, Lâm phu nhân đang ở trước cửa công ty, bà ấy hình như đã biết được Lạc tiểu thư chính là con của mình rồi!"
Danh Sách Chương: