Trong một ngôi nhà nhỏ ở vùng ngoại ô, Dương Trí Viễn đang nằm trên giường đau đớn.
Dù được Anna cứu ra, và chạy chữa, nhưng có một số vết thương muốn thối rữa ăn sâu vào xương cốt.
Còn đâu một học trưởng cao to anh tuấn, bây giờ nhìn hắn thật thảm hại, giống như một con chó nằm chờ chết.
" Lạc Bội Sam, Trần Hạo Nhiên, xem lũ chúng mày đã làm gì tao đây này.
Tao thề với lòng, sẽ khiến cho lũ chó chết chúng mày trả giá, sẽ khiến bọn mày đau đớn hơn tao gấp vạn lần." Dương Trí Viễn nghiến răng gằn từng chữ một.
Hắn đang xem tin tức hôm nay, nội dung là Lạc Bội Sam và Trần Hạo Nhiên sắp đính hôn.
Dương Trí Viễn phẫn hận ném mạnh điều khiển TV xuống đất, làm nó vỡ tan tành.
Anna nghe tiếng động, cô ta từ bên ngoài đi vào.
Nhìn những mảnh vỡ dưới đất, lại thấy tin tức trên TV, cô liền hiểu ra vì sao Dương Trí Viễn lại bực tức.
" Trí Viễn, đừng có tức giận như vậy, anh sẽ có cơ hội trả thù mà.
Cứ bình tĩnh lại, kẻ làm việc ác sẽ trả giá thôi." Anna tiến lại gần khuyên nhủ hắn.
" Cút ra đi, cô thì biết gì, cô chỉ là một con điếm rẻ tiền ngu ngốc mà thôi." Hắn đẩy Anna ngã lăn trên đất, buông lời xúc phạm cô ta.
Tình yêu đúng là thứ kỳ diệu, nó có thể khiến người ta vui vẻ hạnh phúc, cũng khiến người ta đau khổ nhẫn nhịn.
Mà Anna chính là người nhẫn nhịn rất giỏi, cô luôn biét Dương Trí Viễn xem mình như món đồ chơi bỏ đi, thậm chí là thường xuyên nhục mạ cô.
Nhưng mà, cô vẫn không bỏ rơi hắn, bởi một chữ "Yêu".
Thật khó khi mà phải chịu đựng tính tình hung hăng khó ưa như Dương Trí Viễn, nhưng cô lại làm rất tốt.
" Xin lỗi!" Anna không làm sai, nhưng cô luôn là người xin lỗi.
" Biến ra ngoài cho khuất mắt tôi!" Dương Trí Viễn rống lên.
Lầm lũi bước ra khỏi phòng, đóng cửa lại, cô ta bật khóc ngồi xổm xuống đất.
Một người phụ nữ nhơ nhuốc như cô ta, dường như không có tư cách để yêu.
Từ lúc mang Dương Trí Viễn về đây, không ngày nào là hắn yên phận cả, suốt ngày cứ tìm cớ đập phá đồ đạc, lại còn chửi bới ầm lên, dù cho không có ai chọc ghẹo hắn.
.....
Sau khi rầm rộ khoe khoang khắp nơi, nào là truyền thông báo chí, lại đến mạng xã hội, không nơi nào Lạc Bội Sam bỏ sót.
Mục đích của cô ta là muốn Dương Trí Viễn thấy được mà tức chết.
" Hình như em đang rất vui thì phải?" Trần Hạo Nhiên nằm bên cạnh cô ta lên tiếng.
" Tất nhiên rồi, đời người con gái, được kết hôn với người mình yêu là chuyện hạnh phúc nhất trên đời." Lạc Bội Sam nhoẻn miệng cười dối trá nói.
Kết hôn với Trần Hạo Nhiên đối với cô ta cũng là chuyện tốt, có thể thúc đẩy hợp tác hai nhà, làm cho Lạc gia ngày càng lớn mạnh.
Sau sự việc của Hàn gia, thì cô ta cảm thấy thực lực của gia đình mình quá yếu kém.
Cỡ Hàn gia vậy mà ngắn ngũi vài ngày, chỉ còn là đống đổ nát, thì ở cái tầm của Lạc thị chẳng biết sẽ thê thảm như thế nào.
Nếu như có người muốn đánh sập công ty của Lạc gia, đó là chuyện quá dễ dàng.
" Chiều nay đến nhà anh, ba mẹ anh muốn gặp em." Trần Hạo Nhiên đổi chủ đề, khi thấy mặt Lạc Bội Sam đang căng thẳng.
" Hôm nay chắc không được, buổi chiều em đã hẹn với chị Như Tuyết rồi." Lạc Bội Sam giả vờ tiếc nuối.
" Vậy thì ngày mai đi, chiều mai anh sẽ đến đón em." Trần Hạo Nhiên đúng là cưng chiều cô ta.
" Cảm ơn anh!" Lạc Bội Sam tựa vào lòng hắn nói, ẩn sau gương mặt ngây thơ đáng yêu chính là tâm cơ cùng thủ đoạn.
Để mà muốn nâng Lạc thị lên, thì Trần gia vẫn chưa đủ, cô ta muốn mượn luôn cả danh tiếng của Lâm gia.
Buổi chiều tại Lâm gia biệt thự.
Lâm Như Tuyết mấy ngày nay vui vẻ hơn hẳn, bởi vì sau cái ngày phóng hỏa nhà Lạc Ninh Hinh thành công, cô ta rất sảng khoái.
Qua ngày hôm sau, báo chí đã ùn ùn đưa tin.
Sau khi cơn hỏa hoạn được dập tắt, một người phụ nữ đã mất mạng, thi thể cháy đen không thể nhận dạng.
Dù những ngày hôm nay, cô ta không thể liên lạc được với Dụ Uy Long.
Nhưng Lâm Như Tuyết tin rằng, Lạc Ninh Hinh đã chết rồi, và cái xác đó là thi thể của cô.
Cộng thêm việc, Lạc Ninh Hinh đã lâu không đến trường, làm cô ta càng thêm chắc chắn.
Hiển nhiên những chuyện này là do Du Cảnh làm, hắn tìm một cái xác phụ nữ để vào, tạo dựng hiện trường như Lạc Ninh Hinh đã chết rồi.
Vì Dụ Uy Long thà chết cũng không khai kẻ chủ mưu, nên mọi người chỉ còn cách làm cho kẻ đứng sau tin rằng, cô đã chết trong đám cháy, rồi diễn một vở kịch cho hắn xem.
Đến lúc thích hợp có thể từ từ dẫn dụ rắn ra khỏi hang, một tay bắt gọn.
Lâm Như Tuyết tâm tình tốt, nên người hầu trong nhà cũng mừng thầm.
Bởi khi cô ta không vui, sẽ tìm đủ thứ trên trời dưới đất, đay nghiến bọn họ.
Tính cách hung dữ của Lâm Như Tuyết khiến không ít người làm trong nhà sợ hãi.
Họ luôn khép nép trước mặt cô ta.
Nhưng lúc có mặt Lâm Văn Thành và Lê Như Nhã, cô ta lại trở nên hiền lành, ngoan ngoãn.
Danh Sách Chương: