Lạc Ninh Hinh nhíu mày lại, thính lực của cô rất tốt, vừa nghe tiếng cô ta, đã biết người bên kia là ai." Nam Chi!" Cô lên tiếng nói.
" Lạc tiểu thư trí nhớ thật tốt, đúng là tôi đây!" Nam Chi bên kia nở nụ cười đắc ý đáp.
Cô ta thật muốn biết biểu cảm trên mặt của Lạc Ninh Hinh lúc này, chắc là cũng không dễ chịu gì cho lắm.
" Chồng tôi đâu? Tại sao cô lại bắt máy? Nam Chi, tôi nói cho cô biết, tốt nhất cô nên đưa máy cho chồng tôi! Nếu không người bị thiệt chính là cô!" Lạc Ninh Hinh trầm giọng nói thấp, âm thanh đã bắt đầu giống Âu Dương Tư Thần, mang theo sự đe doạ dày đặc.
" Lạc tiểu thư muốn gặp anh ấy sao? Bây giờ Tư Thần đang tắm, lát nữa anh ấy ra tôi sẽ nói anh ấy gọi lại cho cô!" Nam Chi ngu ngốc phớt lờ lời đe doạ của Lạc Ninh Hinh, cô ta tiếp tục nói.
" Cô đang muốn chọc giận tôi sao?" Lạc Ninh Hinh bình thản hỏi.
" Lạc tiểu thư, để tôi nói cô nghe! Bây giờ cô đang mang thai, mà đàn ông thì nhu cầu sinh lý vốn cao, đặc biệt là những người thể lực cao như Âu Dương tổng! Chuyện cô làm không được, để tôi giúp cô làm đi!" Nam Chi giọng nói cố tình khiêu khích Lạc Ninh Hinh.
" Ây da, bây giờ người tôi hơi mệt, tôi cúp máy đây! Lạc tiểu thư nhớ giữ gìn sức khoẻ, đừng kích động quá lại ảnh hưởng đến thai nhi!" Cô ta lại tiếp tục nói, rồi nhanh chóng cúp máy.
Đặt điện thoại lên bàn, Nam Chi lại phá lên cười thích thú, cô ta chắc chắn Lạc Ninh Hinh đang khóc lóc ăn vạ ở bên kia.
Nghĩ đến có thể trả thù được chuyện lần trước, cô ta vô cùng mãn nguyện.
Ở bên dinh thự, Lạc Ninh Hinh bình tĩnh đến lạ, cô bấm điện thoại gọi cho Du Cảnh.
Có vẻ như hắn cũng đang bận, nên mãi một lúc sau hắn mới bắt máy." Lạc tiểu thư, cô gọi tôi có gì hay không?" Du Cảnh hỏi.
" Tư Thần đang ở đâu?" Cô trầm thấp âm thanh hỏi hắn.
" Sếp đang ở trong phòng họp! Dạo này có một dự án lớn, nên công việc rất bận! Hôm nay có vẻ sẽ về trễ lắm, cô cứ nghỉ trước đi!" Du Cảnh thành thật trả lời.
" Vậy sao? Dạo này A.D có hợp đồng với Ella hay không?" Cô lại hỏi.
" Lúc nãy chúng tôi vừa ký hợp đồng với bọn họ ở khách sạn Diamond xong! Lần này hai bên có một dự án mới!" Du Cảnh lại đáp.
" À, tôi hiểu rồi! Nói với Tư Thần anh ấy để quên điện thoại ở chỗ Nam Chi rồi, tôi sẽ đến đó lấy về!" Lạc Ninh Hinh nhanh chóng cúp máy, cô đứng lên trở về phòng ngủ.
Cô vào phòng thay một chiếc đầm bầu màu đen, rồi sửa soạn đi ra bên ngoài, Lạc Ninh Hinh tránh ánh mắt của Hạ quản gia, cô một mình lén lút lái xe chạy đến khách sạn, bởi nếu Hạ quản gia biết cô muốn đi ra ngoài, ông ấy sẽ không đồng ý, bây giờ đã là 12 giờ đêm rồi.
Xe dừng lại trước cửa lớn khách sạn, Lạc Ninh Hinh đi vào trong, cô đến quầy lễ tân hỏi chuyện.
Biết cô là vợ sắp cưới của Âu Dương Tư Thần, bọn họ cũng nhiệt tình tiếp đón, đích thân giám đốc khách sạn đưa cô lên trên.
Nam Chi ở trên phòng không biết gì, cô ta vô tư nằm trên giường xem điện thoại.
Bên ngoài giám đốc gõ cửa, nhưng lại không nói với cô ta Lạc Ninh Hinh cũng đang ở bên cạnh.
Nam Chi dù cảm thấy phiền phức nhưng cũng ra ngoài mở cửa, nhưng người đứng trước mặt cô ta là Lạc Ninh Hinh, giám đốc đã nhanh chân rời khỏi đó.
" Cô, mau đưa điện thoại cho tôi!" Lạc Ninh Hinh trên tay là một chiếc ô màu đen, cô dùng ô đẩy Nam Chi đi vào phòng.
" Cô muốn làm gì hả? Lạc tiểu thư, cô bây giờ đang làm chuyện phạm pháp đó!" Nam Chi hoảng hốt lên tiếng.
" Tôi nói lại một lần nữa, đưa điện thoại của Tư Thần cho tôi!" Lạc Ninh Hinh không một chút sợ hãi, cô gằn giọng nói.
Nam Chi lúc này đột nhiên lại nở một nụ cười ngu ngốc, cô ta nghĩ một người bầu bì như Lạc Ninh Hinh thì có thể làm gì được cơ chứ.
Cô ta vẫn là có thể đối phó được." Xin lỗi Lạc tiểu thư, nhưng tôi sẽ trả khi Tư Thần đến đây lấy nó!" Cô ta giọng châm chọc đáp.
" Bốp!" Nhanh như chớp Lạc Ninh Hinh dùng ô đánh mạnh vào mặt cô ta, để lại một vết hằn lớn đỏ ửng.
" Ai cho phép cô gọi anh ấy là Tư Thần? Tôi đã cho phép cô sao? Loại người ngu ngốc như cô mà muốn cướp chồng tôi à? Cô có phải mắc bệnh hoang tưởng, nghĩ mình là cái rốn của vũ trụ rồi không? Nếu vậy thì đi uống thuốc đi!" Lạc Ninh Hinh lạnh lùng đi đến trước mặt cô ta lên tiếng.
" Cô dám đánh tôi sao?" Nam Chi ôm gương mặt đau đớn nói, hai mắt long lên sòng sọc.
" Tôi có gì mà không dám!" Lạc Ninh Hinh bỏ qua gương mặt tức giận của cô ta, cô chậm rãi quan sát xung quanh, nhìn thấy điện thoại của Âu Dương Tư Thần đang để ở trên bàn, cô nhanh chân bước đến lấy điện thoại bỏ vào túi xách.
" Cô động đến ai thì động, nhưng tốt nhất tránh xa Tư Thần của tôi ra! Hợp đồng vừa ký vừa rồi A.D sẽ hủy bỏ, cô về mà thông báo lại với cấp trên!" Lạc Ninh Hinh nhìn cô ta nói.
" Cô nghĩ mình ai hả? Dựa vào đâu mà cô muốn hủy là hủy?" Nam Chi tức giận gào lên.
" Dựa vào đâu sao? Dựa vào việc tôi là vợ của anh ấy, nếu như tôi không hài lòng, anh ấy cũng liền sẽ hủy bỏ!" Lạc Ninh Hinh trừng mắt với cô ta đáp.
Danh Sách Chương: