• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 271: Hắc Bạch Song Sát

“Ầm ầm!”

Lúc này, cổng lớn của khu nhà họ Lâm ầm ầm đổ sập.

Không có cản trở, lúc này mọi người mới nhìn thấy có hai ông lão trông giống hệt nhau đứng bên ngoài, một người mặc áo choàng màu trắng, một người còn lại mặc áo choàng màu đen.

Sau lưng hai người đều vác một thanh trọng kiếm huyền thiết.

“Hắc Bạch Song Sát!”

Có người nhanh chóng nhận ra hai ông lão này.

Hai ông lão này chính là hai cao thủ siêu cấp đi theo bên cạnh Lục Thiên Hành mấy năm trước.

Năm đó hai người đã đạt đến cảnh giới Võ Hoàng, hơn nữa còn rất giỏi chiến thuật hợp kích.

Được người trong giới võ đạo gọi là Hắc Bạch Song Sát.

Từ mấy năm trước, sau khi Lục Thiên Hành phá hủy truyền thừa của Quỷ Môn ở Hoa Hạ, những người này cũng rời khỏi Hoa Hạ theo Lục Thiên Hành.

Không ngờ hai người bao nhiêu năm không xuất hiện, bây giờ lại xuất hiện ở đây.

Hơn nữa vừa xuất hiện đã đến gây chuyện với nhà họ Lâm, mà còn nổi giận, vừa ra tay đã giết chết nhiều người như vậy.

“Các người là ai?”

Đương nhiên Lâm Hùng Phi không quen biết hai người này, nhưng hai người này tìm đến nhà họ Lâm bọn họ, hơn nữa còn vừa ra tay đã giết nhiều người.

Có thể nói những người này đều chết vì nhà họ Lâm.

Đương nhiên lúc này ông ta phải đứng ra hỏi cho rõ ràng.

“Ông là người nhà họ Lâm phải không?”

Ông lão mặc áo đen lạnh lùng nhìn Lâm Hùng Phi.

Bị ông lão áo đen nhìn chằm chằm, Lâm Hùng Phi cảm thấy giống như bị con thú dữ đáng sợ nhằm vào vậy, khiến toàn thân ông ta ớn lạnh.

Hai chân không nhịn được sắp quỳ xuống đất.

Nhưng ông ta vẫn cắn răng, cứng giọng trả lời.

“Đúng thế!”

“Rất tốt, tôi hỏi ông, là tập đoàn Lâm thị của ông đã thanh trừ thế lực của tập đoàn Hạo Thiên tôi ở Sở Châu đúng không?”

Được biết những người này là người của tập đoàn Hạo Thiên, Lâm Hùng Phi lập tức hiểu ra.

Hai ngày nay, nhà họ Lâm bọn họ liên hiệp với nhà họ Sở ở Sở Châu, trực tiếp thanh trừ toàn bộ thế lực của tập đoàn Hạo Thiên ở Sở Châu.

Có lẽ đã chọc giận tập đoàn Hạo Thiên, mới phái cao thủ đến tìm nhà họ Lâm bọn họ báo thù.

“Là tôi!”

Lâm Hùng Phi chủ động thừa nhận nói.

“Vậy thì đi chết đi!”

Ông lão áo choàng đen lạnh lùng quát một tiếng, vung tay, một luồng sóng khí cường mạnh ập về phía Lâm Hùng Phi.

Sóng khí cường mạnh đón gió trở nên lớn mạnh hơn, mà còn mang theo sức phá hoại đáng sợ, những chỗ nó đi qua, mặt sàn gạch đá rắn chắc cũng bị cuốn lên.

Nhìn thấy ông lão áo đen này vừa tùy tiện vung tay đã có uy lực khủng bố như vậy, các võ giả có mặt đều trốn thật xa, chỉ sợ bị liên lụy đến.

Lâm Hùng Phi nhìn thấy cảnh này, sắc mặt lập tức xám đen lại, đối diện với cao thủ khủng bố như này, ông ta không có chút sức phản kháng nào.

Đương nhiên, cho dù ông ta muốn phản kháng thì cũng không có năng lực này, bởi vì lúc này cơ thể của ông ta đã bị khí cơ đáng sợ đó khóa chặt, ông ta muốn động đậy cũng không được.

Nhìn thấy sóng khí giống như gió lốc cuốn đến, Lâm Hùng Phi tuyệt vọng nhắm mắt, chờ đợi cái chết.

Nhưng lúc này, Diệp Viễn đột nhiên đứng trước mặt Lâm Hùng Phi.

Còn sóng khí cường mạnh cuồn cuộn ập đến bỗng chốc tiêu tan vô hình.

Nhìn thấy Diệp Viễn đột ngột đứng ra, hơn nữa còn phá được thủ đoạn tấn công của ông ta.

Điều này khiến ông lão áo đen hơi kinh ngạc.

“Mày là ai?”

“Người giết các ông!”

Diệp Viễn vô cùng lạnh lùng trả lời.

Vừa nãy Diệp Viễn được biết những người này là người của tập đoàn Hạo Thiên, liền hiểu ra những người này tìm nhà họ Lâm báo thù.

Nhưng điều khiến anh không ngờ là thủ đoạn báo thù của những người này lại độc ác như vậy, trực tiếp giết chết nhiều người vô tội, hại bao nhiêu người vô tội chết thảm.

Nói ra thì bọn họ đều chết vì mình.

Điều này khiến trong lòng Diệp Viễn vô cùng áy náy.

Sát ý trong anh bùng lên với hai người này cao chưa từng có.

Người xung quanh thấy Diệp Viễn đột ngột đứng ra, hơn nữa còn nói ra lời ngông cuồng như vậy, tất cả đều kinh hãi.
Chương 272: Tự tìm đường chết

“Tiểu Viễn…”

Vũ Đông Thanh cũng kinh ngạc, ông ta không ngờ Diệp Viễn lại dám đứng ra vào lúc này.

Tuy thực lực của Diệp Viễn đã đạt đến cảnh giới Võ Vương, nhưng người mà anh phải đối diện lúc này không phải là cao thủ cảnh giới Võ Vương.

Từ một chiêu tùy ý của ông lão áo đen vừa nãy, Vũ Đông Thanh liền nhận ra, thực lực của hai người này chắc chắn đạt đến cảnh giới Võ Hoàng.

Hơn nữa là cảnh giới Võ Hoàng trung kỳ trở lên.

Tuy Diệp Viễn rất lợi hại, nhưng đối diện với cao thủ khủng bố như vậy, mà còn là hai ngươi, e rằng cũng không đáng nhắc đến.

Ông ta vừa đoàn tụ với Diệp Viễn, nên không muốn Diệp Viễn chết trong tay hai người này.

Đúng lúc Vũ Đông Thanh lên tiếng ngăn cản Diệp Viễn, thì Lâm Hàn Tuyết ở một bên lại nói với Vũ Đông Thanh.

“Chú Vũ, tin Diệp Viễn đi!”

Trước đây, Lâm Hàn Tuyết là người không tin tưởng Diệp Viễn nhất, nhưng sau khi trải qua một số chuyện, cô ta lại là người tin tưởng Diệp Viễn nhất.

“Đúng, tin tưởng anh Viễn chắc chắn có thể đánh bại hai ông già xấu xí này!”, Tiểu Vũ ở một bên cũng lên tiếng.

Cô ấy cũng tin anh Diệp Viễn của cô ấy chắc chắn có thể đánh bại hai người này.

Một số võ giả xung quanh nghe thấy lời của Lâm Hàn Tuyết và Tiểu Vũ, tất cả đều khinh thường lắc đầu.

Bọn họ biết rất rõ sự khủng bố của Hắc Bạch Song Sát, năm đó hai người này là cao thủ vô địch đi theo Lục Thiên Hành tung hoành khắp Hoa Hạ.

Cho dù là người đứng đầu xếp hạng võ đạo Hoa Hạ hiện giờ, năm đó cũng không làm gì được hai người này.

Năm đó đã để hai người này chạy khỏi Hoa Hạ.

Bây giờ đã qua nhiều năm như vậy, chắc chắn thực lực của hai người này đã tiến bộ hơn nhiều.

Nhìn lại Diệp Viễn, chỉ là một người chưa đến ba mươi tuổi, hơn nữa toàn thân từ trên xuống dưới còn không có chút khí dao động.

Một người như vậy lại dám khiêu chiến với hai cường giả siêu cấp cảnh giới Võ Hoàng, đúng là tự tìm đường chết.

Đúng lúc tất cả mọi người đều cảm thấy Diệp Viễn chết chắc,

Thì ông lão áo đen đó cũng cười điên cuồng.

“Ha ha ha, nhiều năm như vậy cũng chưa gặp tên nhóc nào cuồng ngạo ngu dốt như vậy, nhớ cường giả đứng đầu Hoa Hạ năm đó của các người cũng không phải là đối thủ của chúng tôi…”

“Ông nói thừa quá rồi đấy!”

Nhưng ông lão áo đen còn chưa nói hết, Diệp Viễn đã lạnh lùng hừ một tiếng, tung ra một quyền.

Quyền này không hề màu mè hoa mỹ, chỉ là một quyền rất bình thường, chậm rãi tấn công về phía ông lão áo đen.

Khi tất cả mọi người nhìn thấy hành động của Diệp Viễn, đều không khỏi lắc đầu.

Còn ông lão áo đen nhìn thấy Diệp Viễn lại dám ra tay với ông ta, khuôn mặt hiện lên nụ cười dữ tợn.

“Mày đã muốn chết thì cho mày toại nguyện!”

Nói xong, ông lão cũng giơ bàn tay lên, định tung một chưởng phế luôn tên nhóc cuồng ngạo ngu dốt Diệp Viễn.

Nhưng đúng lúc tay của ông ta chạm đến nắm đấm của Diệp Viễn, mặt ông ta hoàn toàn biến sắc.

Chỉ nghe thấy một tiếng “rắc rắc” giòn tan vang lên.

Cánh tay của ông lão áo đen liền ầm ầm gãy đôi, nắm đấm của ông lão không ngăn cản được Diệp Viễn.

Nắm đấm của Diệp Viễn vẫn chậm rãi tấn công về phía lồng ngực của ông ta.

“Phập!”

Một tiếng bức bối vang lên, trước người ông lão áo đen đột nhiên xuất hiện một kết giới.

Nhưng kết giới này vẫn không ngăn cản được một quyền cực kỳ bình thường của Diệp Viễn dù chỉ một giây.

Giống như tấm kính, ầm ầm vỡ tan.

Cuối cùng, một quyền của Diệp Viễn tấn công mạnh lên lồng ngực của ông lão áo đen.

“Phụt!”

Ông lão áo đen trực tiếp phun ra máu tươi, bay ngược đi.

Lúc này, tất cả mọi người có mặt đều hóa đá, bị cảnh tượng trước mặt làm cho sợ đến mức không biết phải nói gì.

Vốn tưởng rằng Diệp Viễn chắc chắn sẽ chết dưới tay của ông lão áo đen, nhưng kết quả lại khiến người ta cảm thấy không thể tin nổi.

Ông lão áo đen lại bị Diệp Viễn đánh một quyền phun ra máu.

Lúc này, trong mắt ông lão áo đen tràn ngập chấn hãi, trong lòng càng nổi lên làn sóng lớn.

Ông ta là một cường giả cảnh giới Võ Hoàng có thực lực thực sự, hơn nữa trên người còn có pháp khí hộ thân cực phẩm.

Nhưng dù là vậy, một quyền bình thường của Diệp Viễn lại phá vỡ được kết giới phòng ngự của ông ta, và còn khiến ông ta bị nội thương rất nặng.

“Anh Viễn thật lợi hại!”

Lúc này, Tiểu Vũ đột nhiên hưng phấn hô lên, khuôn mặt nhỏ đầy vẻ kích động.

Lúc này Vũ Đông Thanh ở một bên cũng vô cùng chấn hãi, ông ta vốn cho rằng Diệp Viễn chỉ là võ giả cảnh giới Võ Vương, nhưng bây giờ xem ra ông ta sai rồi.

Lúc này mọi người nhà họ Lâm đều thở nhẹ nhõm.
Chương 273: Song kiếm hợp bích

Nhưng lúc này Diệp Viễn cũng không nói nhiều, bóng hình vụt đi, xuất hiện trước mặt ông lão áo đen, lại một quyền rất bình thường, tấn ông về phía ông ta.

“Tên nhóc này quá mạnh, mau ra tay đi!”

Ông lão áo đen đột nhiên quát lớn một tiếng, ông lão áo trắng từ nãy vẫn không hành động gì bất ngờ ra tay, đập một chưởng về phía sau lưng Diệp Viễn.

Nhưng Diệp Viễn cũng không thèm quan tâm đến ông lão áo trắng đánh lén, tung một chưởng đập về phía ông lão áo đen.

“Phụt!”

Một tiếng bức bối vang lên, một chưởng của ông lão áo trắng đập lên sau lưng Diệp Viễn trước một bước.

Khi bàn tay của ông lão áo trắng chạm đến sau lưng của Diệp Viễn, liền cảm thấy một luồng sức mạnh dội ngược lại vô cùng mạnh mẽ, men theo bàn tay kéo dài đến cả cánh tay.

Sức mạnh đáng sợ đó khiến lớp áo trên cánh tay ông ta trực tiếp nổ tung.

Ông lão áo trắng cũng kinh hãi, vội vàng thu lại bàn tay.

Nhưng cho dù ông ta thu lại bàn tay ngay lập tức, sức mạnh dội ngược lại cường mạnh đó vẫn khiến cánh tay của ông ta bị thương.

Cả cánh tay của ông ta tràn ngập một cảm giác tê liệt không thể diễn tả bằng lời.

Lúc này, trong ánh mắt ông lão áo trắng nhìn Diệp Viễn tràn đầy vẻ kiêng sợ.

Ông ta hiểu Diệp Viễn là cao thủ, lợi hại hơn hết tất cả đối thủ nào mà bọn họ từng gặp từ trước tới nay.

Nhìn thấy ông lão áo trắng không đánh Diệp Viễn bị thương được, vẻ mặt ông lão áo đen liền biến sắc.

“Toàn lực ra tay, giết chết hắn ta!”

Ông lão áo đen lạnh lùng hừ một tiếng, sau đó nuốt một viên đan dược rồi vung tay.

Thanh trọng kiếm huyền thiết sau lưng liền xuất hiện trong tay ông ta.

Còn ông lão áo trắng cũng cầm thanh trọng kiếm trong tay.

Gần như cùng lúc, hai thanh trọng kiếm của hai người như hai đường sấm sét lóe lên sắc bén, một trước một sau tấn công Diệp Viễn.

“Hừ! Múa rìu qua mắt thợ!”

Diệp Viễn lạnh lùng hừ một tiếng, tấn công một quyền lên thanh trọng kiếm của ông lão áo đen.

“Keng!”

Lập tức vang lên âm thanh của kim loại đập vào nhau.

Ông lão chỉ cảm thấy cả thân kiếm truyền đến một luồng sức mạnh vô cùng khủng bố, sức mạnh cường mạnh này trực tiếp tấn công ông ta lùi lại mấy bước.

Cánh tay cầm trọng kiếm cũng run lên dữ dội.

“Rắc rắc!”

Đúng lúc này, đột nhiên một tiếng vang nhẹ truyền ra.

Hai mắt ông lão áo đen lập tức trố ra, trong lòng càng kinh hãi.

Bởi vì một quyền đó của Diệp Viễn lại khiến trên thân trọng kiếm huyền thiết của ông ta xuất hiện một đường vân nứt.

Phải biết rằng thanh trọng kiếm huyền thiết của ông ta được chế tạo từ sắt đen nước ngoài, vô cùng rắn chắc.

Nhưng không ngờ hôm nay lại bị một quyền của Diệp Viễn đánh đến xuất hiện vết nứt.

Diệp Viễn cũng không quan tâm đến ông lão áo đen, sau đó quay người lại tung ra một quyền.

Tấn công thật mạnh lên trọng kiếm của ông lão áo trắng đánh đến.

Ông lão áo trắng cũng bị Diệp Viễn tấn công lùi lại mấy bước.

Thanh trọng kiếm huyền thiết của ông ta cũng xuất hiện một vết nứt rõ ràng.

Nhìn vết nứt trên thân kiếm, sắc mặt ông lão áo trắng càng trở nên nghiêm trọng.

“Song kiếm hợp bích!”

Hai ông lão biết hôm nay đã gặp phải kẻ địch mạnh, bọn họ cũng không do dự, trực tiếp sử dụng chiêu mạnh nhất của họ.

Cùng với ông lão áo đen quát lớn một tiếng, hai người liền tăng nhanh tốc độ hết mức.

Giống như hai đường ánh sáng xoay chuyển quanh người Diệp Viễn.

Trong tích tắc, vô số kiếm khí khủng bố hình thành một tấm lưới kiếm đáng sợ trông giống như chuông lớn quanh người Diệp Viễn.

Đây là chiến thuật hợp kích của hai người, nhớ năm đó, cường giả đứng đầu Hoa Hạ đối diện với chiêu này của họ cũng không thể làm được gì.

Dưới lưới kiếm khủng bố, cho dù Diệp Viễn có cường mạnh, cuối cùng cũng chỉ có kết cục nuốt hận.

“Chết đi cho tao!”

Lúc này, cuối cùng hai ông lão cũng dừng lại, chỉ nghe ông lão áo đen quát lớn một tiếng.

Tấm lưới kiếm khủng bố trông như chuông lớn bắt đầu điên cuồng thu nhỏ, muốn siết chết Diệp Viễn ở bên trong.

“Tiểu Viễn!”

Nhìn thấy Diệp Viễn bị kiếm khí khủng bố của hai ông lão quấn quanh, sắc mặt Vũ Đông Thanh trở nên vô cùng trắng bệch.

“Anh Diệp Viễn!”

Tiểu Vũ cũng kinh hãi hô lên, muốn xông lên trước.

Nhưng bị Lâm Hàn Tuyết kéo lại.

“Em Tiểu Vũ, hãy tin tưởng anh Diệp Viễn của em!”

Vẻ mặt Lâm Hàn Tuyết cũng nghiêm trọng, trong lòng vô cùng lo lắng, nhưng cô ta vẫn lựa chọn tin tưởng Diệp Viễn.
Chương 274: Sắc Bạch Song Sát chết

Lúc này, Diệp Viễn bị nhốt ở giữa lại vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ.

Liền sau đó, chỉ thấy Diệp Viễn bước lên bước một bước.

Tấm lưới kiếm được hình thành từ kiếm khí đáng sợ ầm ầm nổ tung, vô số kiếm khí khủng bố lập tức bay tứ phía.

Diệp Viễn tùy ý vung tay, kiếm khí khủng bố bay khắp nơi đó bỗng chốc tiêu tan vô hình.

“Sao có thể chứ?”

Nhìn thấy Diệp Viễn phá được chiến thuật hợp kích của họ đơn giản như vậy.

Khuôn mặt của hai ông lão Hắc Bạch Song Sát lộ ra vẻ chấn hãi khủng khiếp.

“Rốt cuộc mày là ai?”

Lúc này, hai ông lão Hắc Bạch Song Sát vô cùng kinh hãi nhìn Diệp Viễn, càng muốn biết rốt cuộc Diệp Viễn là ai.

Kẻ mạnh như vậy, chắc chắn sẽ không phải là hạng vô danh.

Nhưng Diệp Viễn không trả lời câu hỏi của hai người, chỉ thấy anh vung tay.

Hai luồng lửa hóa thành hai luồng sáng chui vào trong cơ thể của hai lão Hắc Bạch Song Sát.

“Ầm!”

Liền sau đó, trên người của hai ông lão lập tức bùng lên ngọn lửa hừng hực.

Trong tích tắc, ngoại trừ thanh trọng kiếm huyền thiết trong tay hai người, thì cơ thể của hai người liền biến mất không còn bóng dáng.

“Dễ dàng cho các người rồi!”

Diệp Viễn hừ lạnh lùng một tiếng, đi đến trước mặt Vũ Đông Thanh.

“Tiểu Vũ, chú Vũ, hai người không sao chứ?”

“Không sao, anh Diệp, anh lợi hại quá!”, Tiểu Vũ rất kích động nói.

Vũ Đông Thanh lại vô cùng vui mừng bất ngờ nhìn Diệp Viễn, ông ta không ngờ Diệp Viễn lại mạnh đến vậy, ngay cả cường giả cảnh giới Võ Hoàng cũng không phải đối thủ của anh.

Vũ Đông Thanh xúc động vỗ mạnh lên vai Diệp Viễn.

“Giỏi lắm!”

“Mọi người đều không sao chứ?”

Diệp Viễn lại quay đầu nhìn sang người nhà họ Lâm nói.

Mọi người nhà họ Lâm vội vàng lắc đầu.

Sau khi chắc chắn tất cả đều không sao, Diệp Viễn liền cho mọi người đi cứu những người khác.

Chẳng mấy chốc, một đoàn người đã cứu ra được một số người từ dưới đống đổ nát khu nhà họ Lâm.

Sau khi Diệp Viễn giúp tất cả chữa khỏi xong, liền quay đầu nói với Lâm Hùng Phi: “Ông cụ Lâm, phiền ông đưa hết những người bị thương về nhà, bồi thường xứng đáng cho những người đã chết”.

“Yên tâm đi, cậu Diệp!”, Lâm Hùng Phi vôi gật đầu.

Sau đó, Diệp Viễn lại quay đầu nhìn sang Lâm Hàn Tuyết nói: “Xin lỗi, đã phá hỏng tiệc sinh nhật của cô, đây là quà sinh nhật tôi tặng cô!”

Diệp Viễn tiện tay đưa một miếng ngọc bội cho Lâm Hàn Tuyết.

Miếng ngọc bội này được Diệp Viễn luyện chế riêng, hàm chứa trận pháp, có thể chịu được đòn tấn công của cường giả Võ Hoàng.

“Cảm ơn!”

Lâm Hàn Tuyết vô cùng vui mừng nhận lấy ngọc bội, và rất xúc động.

Tiểu Vũ thấy Diệp Viễn tặng quà sinh nhật cho Lâm Hàn Tuyết, bèn đưa tay ra nói với Diệp Viễn: “Anh, hôm nay cũng là sinh nhật của em, quà của em đâu?”

Diệp Viễn nhẹ nhàng xoa đầu Tiểu Vũ nói: “Đương nhiên là có, về nhà anh sẽ đưa em!”

“Yeh, tốt quá! Em cũng có quà rồi!”

Việc ở đây đã được giải quyết, Diệp Viễn cũng không ở lại, bèn đưa Tiểu Vũ và Vũ Đông Thanh ra về.

Vừa về đến biệt thự, Tiểu Vũ đã không đợi được nói với Diệp Viễn.

“Anh, quà của em đâu?”

Diệp Viễn xoa đầu Tiểu Vũ nói: “Đừng vội mà!”

Sau đó Diệp Viễn lại nhìn sang Vũ Đông Thanh nói: “Chú Vũ, trước đây chú nói Tiểu Vũ không thể tu luyện là vì sợ những người đó tìm Tiểu Vũ phải không?”

Lời của Diệp Viễn lập tức cũng nhắc nhở Tiểu Vũ.

Tiểu Vũ cũng vội vàng hỏi Vũ Đông Thanh.

“Chú Vũ, trước đây chú từng nói, khi cháu trưởng thành, sẽ nói cho cháu biết tại sao cháu không được tu luyện!”

“Hôm nay là sinh nhật mười tám tuổi của cháu, bây giờ chú có thể nói với cháu tại sao cháu không được tu luyện rồi chứ?”

Nhìn vẻ mong đợi trên khuôn mặt Tiểu Vũ, Vũ Đông Thanh mới giải thích cho Tiểu Vũ.

Đương nhiên, Vũ Đông Thanh không nói với Tiểu Vũ về chuyện cô ấy ra đời, chỉ thêu dệt một câu chuyện, nói nếu Tiểu Vũ muốn tu luyện thì sẽ bị người xấu bắt đi.
Chương 275: Đấu giá bắt đầu

Được biết nếu mình tu luyện thì sẽ bị người xấu bắt đi, Tiểu Vũ vội vàng nói.

“Bây giờ có anh Viễn ở đây, chắc chắn bọn họ không phải là đối thủ của anh Viễn, cháu có thể tu luyện được rồi phải không?”

Tiểu Vũ vẫn luôn khăng khăng cố chấp đòi tu luyện.

Nhưng Vũ Đông Thanh quyết đoán từ chối nói.

“Không được!”

Vũ Đông Thanh biết tuy Diệp Viễn lợi hại, nhưng người của tổ chức thần bí đó đáng sợ hơn, e rằng thực lực hiện tại của Diệp Viễn cũng không bảo vệ được Tiểu Vũ.

Vũ Đông Thanh từ chối lần nữa khiến khuôn mặt của Tiểu Vũ lập tức ỉu xìu, khoang mắt long lanh nước.

Lúc này, Diệp Viễn lên tiếng nói: “Chú Vũ, nếu Tiểu Vũ không tu võ đạo, thì những người đó sẽ không tìm được Tiểu Vũ phải không?”

“Không tu võ đạo?”

Vũ Đông Thanh ngẩn người, không hiểu ý của Diệp Viễn.

“Chắc chắn chú Vũ cũng nhìn ra rồi phải không, thực ra cháu không tu võ đạo, cho nên cháu muốn dạy Tiểu Vũ học theo cháu, cùng luyện võ công khác, như vậy Tiểu Vũ cũng có năng lực tự bảo vệ bản thân, đồng thời những người đó cũng không tìm được Tiểu Vũ!”

Biết Tiểu Vũ thích tu luyện, cho nên Diệp Viễn tặng món quà trưởng thành cho Tiểu Vũ, chính là cho Tiểu Vũ tu luyện.

Đương nhiên, không phải tu võ đạo, mà là tu tiên giống anh.

Thấy Vũ Đông Thanh hơi do dự, Diệp Viễn nói tiếp: “Chú Vũ, chú yên tâm đi, chỉ cần Tiểu Vũ tu hành theo cháu, cháu bảo đảm sẽ không để em ấy bị người ta phát hiện!”

“Ngoài ra, chú cũng có thể chuyển sang tu luyện công pháp khác theo cháu, đến lúc đó chú sẽ biết Tiểu Vũ tuyệt đối an toàn!”

Vừa nghe Diệp Viễn muốn dạy cô ấy tu hành, Tiểu Vũ liền kích động kéo tay của Vũ Đông Thanh.

Cầu xin nói: “Chú Vũ, chú đồng ý với anh Diệp Viễn đi mà!”

Nhìn dáng vẻ đáng thương của Tiểu Vũ, Vũ Đông Thanh cũng mềm lòng.

“Tiểu Viễn, cháu thực sự chắc chắn công pháp mà cháu tu luyện không thể bị người khác phát hiện chứ?”

“Chú Vũ, chú yên tâm trăm phần trăm đi! Tuyệt đối sẽ không có vấn đề”.

Vũ Đông Thanh lại do dự một hồi, cuối cùng gật đầu.

“Vậy được”.

Vũ Đông Thanh đã đồng ý, lập tức khiến Tiểu Vũ kích động muốn chết.

Sau đó Diệp Viễn lựa chọn một bộ công pháp tu tiên thích hợp nhất cho Tiểu Vũ tu hành trong truyền thừa của Quỷ Môn.

Đồng thời cũng chọn ra một bộ công pháp tu tiên thích hợp cho Vũ Đông Thanh.

Giảng giải tỉ mỉ chi tiết cho hai người một lượt.

Sau đó cho hai người uống đan dược gột rửa tủy.

Bắt đầu truyền thụ thuật tu tiên cho hai người.

Cùng lúc đó.

Thông tin Diệp Diệt Tiêu ở Giang Bắc giết Hắc Bạch Song Sát cũng được công bố trên dark web.

Thông tin này vừa được truyền ra, cả giới võ đạo Hoa Hạ bị chấn động lần nữa.

Rất nhiều người kinh hãi cảm thán trước sự cường mạnh của Diệp Diệt Tiêu, ngay cả hai cường giả siêu cấp Hắc Bạch Song Sát cũng không phải đối thủ của anh.

Chẳng mấy chốc, xếp hạng của bảng võ đạo Hoa Hạ thay đổi lần nữa, Diệp Diệt Tiêu đứng thứ hai.

Đối với xếp hạng này, tất cả mọi người đều không có ý kiến khác, bởi vì Diệp Diệt Tiêu có thể giết Hắc Bạch Song Sát, chắc chắn có thực lực đứng vị trí thứ hai bảng xếp hạng võ đạo Hoa Hạ.

Nhưng Diệp Viễn lại không hề biết về sự thay đổi xếp hạng của mình.

Lúc này anh đang chuyên tâm truyền thụ chỉ dạy cho hai người Tiểu Vũ và Vũ Đông Thành tu hành.

Một đêm nhanh chóng trôi qua.

Sáng sớm ngày hôm sau, dưới sự hỗ trợ của đan dược và linh khí nồng đặc xung quanh biệt thự, cảnh giới của hai người Tiểu Vũ và Vũ Đông Thanh đã đạt đến đỉnh phong của Luyện khí kỳ.

Thiếu một bước là tiến tới cảnh giới Trúc Cơ.

Khi Vũ Đông Thanh cảm nhận sức mạnh cường mạnh trong cơ thể mình, trong lúc vô cùng chấn hãi, đồng thời cũng yên tâm hoàn toàn.

Hoàn toàn yên tâm về an nguy của Tiểu Vũ.

Mấy người ăn uống đơn giản xong, Diệp Viễn liền nhận được điện thoại của Liễu Khánh Phi.

Hôm nay là ngày đan dược bắt đầu bán đấu giá, vì để an toàn, Liễu Khánh Phi muốn Diệp Viễn đến hội đấu giá.

Hơn nửa tiếng sau, Diệp Viễn đã đến trước cửa của công ty dược liệu Liễu thị.

Vừa đến thì đã nhìn thấy vô số xe sang trọng đã đỗ trước cổng của công ty dược liệu Liễu thị từ lâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK