• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 71: Kiểm tra

Chủ yếu là trận tụ linh kia ở trong cơ thể Lâm Vãn Tình quá lâu, gần như đã trở thành một phần của cơ thể cô ta.

Không kiểm tra cẩn thận, Diệp Viễn cũng không dám tùy tiện ra tay, ngộ nhỡ mình không chắc chắn, e rằng sẽ hại Lâm Vãn Tình.

“Vậy anh Diệp đợi lát nữa giúp tôi kiểm tra nhé!”, Lâm Vãn Tình lo lắng nói.

“Được!”

Nhìn Lâm Vãn Tình gấp gáp như vậy, Diệp Viễn gật đầu đồng ý.

Mấy phút sau, ba người đi tới trụ sở chính phòng đấu giá Gia Tín ở Giang Châu.

Dưới sự hướng dẫn của Lâm Vãn Tình, mấy người đi thẳng tới kho hàng.

Trong kho hàng bày đủ các loại đồ vật như thư họa, đồ gốm, đồ ngọc.

“Anh Diệp, anh muốn gì, xin cứ việc chọn!”

Diệp Viễn đương nhiên cũng không khách sáo, bắt đầu cẩn thận chọn lựa đồ mình cần.

Sau một hồi chọn lựa, cuối cùng Diệp Viễn đã lấy được tất cả đồ có thể giúp anh tu bổ cờ trận.

Sau khi lấy được đồ, ba người lại đến phòng làm việc của Lâm Vãn Tình,

Lâm Vãn Tình gấp gáp muốn Diệp Viễn kiểm tra giúp cô ta xem có thể giải quyết vấn đề về tim hay không.

Vì vậy, vừa bước qua cửa lớn phòng làm việc, cô ta đã không chờ được muốn Diệp Viễn kiểm tra.

Diệp Viễn cũng không trì hoãn, anh bảo Lâm Vãn Tình vào phòng nghỉ ngơi đằng sau văn phòng.

Sở Vân Phi cũng muốn vào theo, nhưng Diệp Viễn lại ngăn cản anh ta lại.

“Anh Sở này, anh đừng vào, không tiện đâu!”

Sở Vân Phi sửng sốt một chút, ngay sau đó phản ứng lại.

“Ồ, vậy tôi ra bên ngoài đi dạo!”

Sau khi Sở Vân Phi đi ra ngoài.

Trong phòng chỉ còn lại có Lâm Vãn Tình và Diệp Viễn, bầu không khí có chút ngượng ngùng.

“Anh Diệp, anh muốn kiểm tra thế nào?”

“Phải cởi quần áo xuống!”, Diệp Viễn trả lời.

“Ơ!”, Lâm Vãn Tình đỏ mặt đáp lại.

Sau khi hít sâu một hơi, cô ta bắt đầu cởi áo khoác.

Diệp Viễn quay đầu lại, tránh cho Lâm Vãn Tình thấy lúng túng.

“Anh Diệp, được rồi!”

Một phút sau, giọng nói Lâm Vãn Tình truyền đến hừ hừ giống như muỗi kêu.

Diệp Viễn xoay đầu, phát hiện Lâm Vãn Tình đã cởi toàn bộ quần áo trên người ra, chỉ còn lại đồ lót.

Không thể không nói, vóc dáng của Lâm Vãn Tình đúng là cực phẩm.

Trắng như tuyết, to lớn, thon dài, giống như ngọc trắng.

Nhất là đôi chân thon dài, quả thật đẹp như một tác phẩm nghệ thuật.

Diệp Viễn nhìn đến ngây người.

Thấy Diệp Viễn ngây ra, mặt Lâm Vãn Tình càng đỏ hơn, nhưng nội tâm vẫn có chút tự hào.

“Anh Diệp này, bây giờ đã được chưa?”

Lúc này Diệp Viễn mới phản ứng lại.

“Cái này cần phải cởi đồ lót xuống!”

“Hả, còn phải cởi cả đồ lót?”

Lâm Vãn Tình có chút xấu hổ, suy cho cùng đây là lần đầu tiên cô ta mặc ít như vậy trước mặt một người đàn ông.

Nhưng nghĩ đến Diệp Viễn là một bác sĩ, mà cô ta là bệnh nhân, Lâm Vãn Tình cũng không ngượng ngùng nữa.

Ngay sau đó, cô ta cởi nút áo ngực.

Sau khi Lâm Vãn Tình cởi đồ lót xuống, bộ ngực lớn mềm mại hoàn toàn mất đi trói buộc.

Phong cảnh hoàn mỹ không một chút che giấu, hoàn toàn hiện ra trước mặt Diệp Viễn.

Đại! Bạch! Mỹ!

Diệp Viễn nhìn thấy cảnh tượng đẹp đẽ ấy, trong đầu lập tức nhảy ra ba chữ này.

Lúc này mặt đẹp của Lâm Vãn Tình đỏ bừng, bởi vì lo lắng, cho nên miệng lớn thở dốc, phong cảnh ưu mỹ kia cũng phập phồng theo.

Cảnh tượng này khiến nội tâm Diệp Viễn sinh ra ngọn lửa nóng ran.

Nói thế nào đi chăng nữa, Diệp Viễn cũng là một thanh niên sức lực dồi dào.

Hơn nữa những năm gần đây ở nhà Lâm Phi Phi, anh cũng chưa từng nảy sinh bất kỳ quan hệ gì với Lâm Phi Phi.

Đột nhiên có một người đẹp như vậy, làm sao anh có thể không kích động nóng ran được.

Cũng may anh đã vận chuyện linh khí Thiên Địa, dập tắt hoàn toàn ngọn lửa nóng ran kia.

Lúc này, Lâm Vãn Tình chuẩn bị cởi thì đồ trói buộc cuối cùng trên người.

“Ách, cô Lâm à, không cần cởi đồ phía dưới!”

Diệp Viễn sờ mũi, vừa rồi quên mất không nói với Lâm Vãn Tình.

Mặt Lâm Vãn Tình trong nháy mắt đỏ xuống tận cổ, vô cùng ngượng nghịu.

Diệp Viễn cũng xấu hổ, vội vàng chuyển chủ đề.

“Cái đó, cô Lâm à, cô nằm lên giường đi, tôi kiểm tra cho cô!”

Lâm Vãn Tình đỏ mặt, nằm ở trên giường.
Chương 72: Biện pháp tu hành

Nhìn cơ thể tuyệt đẹp trên giường, lửa nóng ran trong lòng Diệp Viễn lại một lần nữa bay lên.

Nhưng lại được Diệp Viễn dập tắt kịp thời.

“Cô Lâm, tay tôi có khả năng phải tiếp xúc trên phần da chỗ tim cô!”

“Vâng!”

Lâm Vãn Tình đỏ mặt, nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nhắm hai mắt lại.

Lông mi khẽ run rẩy lúc này thể hiện rõ trong lòng Lâm Vãn Tình đang hồi hộp thế nào.

Diệp Viễn hít một hơi thật sâu, sau đó chậm rãi giơ tay ấn vào ngực Lâm Vãn Tình.

Trong nháy mắt khi tay Diệp Viễn chạm vào Lâm Vãn Tình, cơ thể cô ta không nhịn được run rẩy.

Anh bình tĩnh lại, vận chuyển linh khí Thiên Địa ở đan điền, bao bọc một tia lực tinh thần, dần dần thuận theo kỳ kinh bát mạch trên cánh tay rót vào ngực Lâm Vãn Tình.

Sau đó thuận theo ngực của Lâm Vãn Tình, hướng về phía trái tim có trận Tụ Linh kia.

Nhưng ngay lúc Diệp Viễn dùng lực tinh thần được linh khí bao bọc tiếp xúc với trận Tụ Linh kia.

“Ầm!”

Trên trận Tụ Linh lại truyền ra một luồng sức mạnh cực kỳ cường hãn, trong nháy mắt đánh tan tia lực tinh thần kia của Diệp Viễn.

Hơn nữa, sức mạnh kia lại xông thẳng về phía Diệp Viễn.

Tốc độ nhanh đến mức Diệp Viễn không kịp phản ứng.

Diệp Viễn chỉ cảm thấy hai tay tê dại một trận, nguồn sức mạnh đó trực tiếp xông thẳng vào đan điền của anh, giống như muốn phá hủy nó.

Mà linh khí của đan điền giống như chú ý đến ‘kẻ địch!’, tất cả linh khí tập trung trong nháy mắt, hung hãn nghênh đón nguồn năng lượng kia.

“Ầm!”

Hai thứ hung hãn đập vào nhau, may mà linh khí Thiên Địa của Diệp Viễn đủ nhiều, tia sức mạnh đó trong nháy mắt đã bị đánh tan.

“Trận pháp thật mạnh!”

Diệp Viễn huơ huơ cánh tay có chút tê dại, trong lòng hơi sợ hãi.

Nếu không phải linh khí trong đan điền của mình đủ nhiều, chặn lại được luồng sức mạnh kia, không thì lúc này e rằng đan điền của mình đã bị phá hủy.

“Anh Diệp, sao rồi?”

Lâm Vãn Tình cảm nhận thấy tay Diệp Viễn đã rời khỏi ngực mình, cho rằng Diệp Viễn đã kiểm tra xong.

“Chờ chút, tôi vẫn phải kiểm tra một chút!”



Nói xong, Diệp Viễn lại một lần nữa đặt tay vào ngực Lâm Vãn Tình.

Lần này Diệp Viễn đã thông minh rồi, cũng không dám trực tiếp dùng lực tinh thần tiếp xúc với trận Tụ Linh kia, mà vòng quanh bốn phía cảm nhận.

Càng cảm nhận, chân mày Diệp Viễn nhíu lại càng sâu.

Trận Tụ Linh này đã theo Lâm Vãn Tình nhiều năm, hoàn toàn hợp thành một thể với trái tim của Lâm Vãn Tình.

Ngoài ra, trận Tụ Linh này còn được bố trí rất nhiều trận pháp mạnh.

Người bày trận này cũng là một cao thủ, lại tương hợp trận pháp và trái tim của Lâm Vãn Tình.

Nếu như cưỡng ép phá trận, vậy Lâm Vãn Tình sẽ phải chết.

“A, không đúng, còn có một phương pháp có thể phá trận!”

Rất nhanh, Diệp Viễn đã phát hiện ra một cách duy nhất có thể phá trận.

Phương pháp này chính là để truyền thụ Lâm Vãn Tình tu tiên.

Như vậy Lâm Vãn Tình có thể tự chủ không chế linh khí Thiên Địa trong cơ thể.

Chỉ cần Lâm Vãn Tình có thể khống chế linh khí Thiên Địa trong cơ thể mình, trận pháp đó sẽ trở thành trợ thủ đắc lực theo cách tự nhiên nhất, từ nay về sau Lâm Vãn Tình sẽ tu luyện vô cùng lưu loát.

“Khốn kiếp!”

Diệp Viễn liền văng tục.

Vừa rồi anh nhìn ra cơ thể của Lâm Vãn Tình lại là linh thể trời sinh.

Người có cơ thể này là một người tư chất tu luyện trời sinh, chỉ cần bắt đầu tu hành từ nhỏ, vậy thành tựu tương lai sẽ không giới hạn.

Vốn dĩ một người có thể chất tu luyện cực phẩm trời sinh như Lâm Vãn Tình lại bị người đó khống chế thành một cái lò tu luyện, trở thành một thứ đồ dùng để lưu trữ linh khí Thiên Địa.

Chỉ cần đợi sau khi Lâm Vãn Tình hấp thu đủ linh khí Thiên Địa, người đó sẽ dẫn theo Lâm Vãn Tình đi.

Hấp thu linh khí Thiên Địa lưu trữ trong cơ thể Lâm Vãn Tình, trợ giúp người đó tu luyện.

Nếu như người bình thường không hiểu cách khống chế Thiên Địa mà nảy sinh quan hệ với Lâm Vãn Tình, vậy thì linh khí Thiên Địa hung bạo kia sẽ trực tiếp lấy đi cái mạng nhỏ của cô ta.

Ngay cả võ giả cũng không được, võ giả tu nội khí cũng không có cách nào trực tiếp hấp thu những linh khí Thiên Địa cuồng bạo này.

Điều này đã khiến Diệp Viễn hiểu ra, tại sao người đó luôn buông tha để mặc Lâm Vãn Tình.

Không sợ Lâm Vãn Tình nảy sinh quan hệ với người khác.
Chương 73: Nhận đồ nhi

“Anh Diệp, sao rồi?”

Nhìn thấy Diệp Viễn vẫn ngây người, Lâm Vãn Tình không nhịn được hỏi.

Diệp Viễn do dự một hồi mới nói.

“Có một cách có thể giúp đỡ cô giải quyết, nhưng cách này..”

Nói tới đây, Diệp Viễn lại có chút do dự.

Bởi vì cách giải quyết này chính là phải đưa Lâm Vãn Tình vào giới tu hành.

Giới võ đạo là một thế giới kẻ mạnh hiếp yếu, tràn đầy nguy hiểm, hơi lơ là một chút sẽ chết.

Mà Lâm Vãn Tình là em gái của người anh em, người đó đã chết rồi, anh thật sự không muốn em gái của người anh em gặp phải bất trắc gì đó.

Lâm Vãn Tình đương nhiên cũng nhìn ra Diệp Viễn có chút khó xử.

Cô ta biết chắc chắn kết quả kiểm tra không hề lý tưởng, điều này khiến trong lòng cô ta có chút tuyệt vọng.

“Anh Diệp, anh nói đi, tôi đã chuẩn bị sẵn tinh thần rồi!”

Suy nghĩ một hồi, Diệp Viễn mới nói.

“Vừa kiểm tra xong, thứ đồ trong tim cô rất khó giải quyết, tôi cũng không muốn giải quyết bằng bạo lực, muốn giải quyết thứ đó chỉ có một cách, nhưng cách này…”

Nói đến đây, Diệp Viễn không biết mở miệng thế nào.

Lâm Vãn Tình vốn đã tuyệt vọng, lập tức lại cảm thấy có hy vọng.

Cô ta vội vàng hỏi: “Cách gì vậy?”

“Chính là cô cũng tu hành, tự khống chế linh khí thiên địa bên trong cơ thể cô, hấp thu toàn bộ linh khí thiên địa ở trong cơ thể mình”.

“Tu hành? Tôi thật có thể tu hành sao?”

Mắt Lâm Vãn Tình sáng lên, nội tâm không nhịn được kích động.

Từ sau khi bố mẹ mất tích, cô ta cảm giác sức lực mình nhỏ bé, rất muốn bước vào con đường võ đạo.

Nhưng tiếc là vì cơ thể mình, cô ta không thể nào tu hành.

Bây giờ Diệp Viễn đột nhiên nói cho cô ta biết, cô ta có thể tu hành, sao có thể không vui chứ.

“Có thể được! Chỉ là…”

Diệp Viễn bây giờ vẫn do dự.

“Chỉ là cái gì?”, Lâm Vãn Tình lo lắng hỏi.

Diệp Viễn do dự một chút mới nói: “Chỉ là muốn bước chân vào con đường tu hành, bước vào một thế giới kẻ mạnh ăn hiếp yếu, thế giới này không biết nói đạo lý, thậm chí sinh mạng có lúc không thể tự mình nắm trong tay”.

“Cô thật sự muốn gia nhập thế giới như vậy?”

Lâm Vãn Tình không có chút suy nghĩ, nặng nề gật đầu.

“Tôi bằng lòng!”

Bây giờ bố mẹ không rõ sống chết, mà cô ta một thân một mình, bản thân cũng không có chỗ nương tựa.

Để có thể tìm được bố mẹ, những năm nay cô ta đã trả giá rất nhiều, nhưng kết quả cuối cùng vẫn khiến cô ta thất vọng, thậm chí tuyệt vọng.

Mà bây giờ, đột nhiên lại xuất hiện một cơ hội mới, cô ta làm sao có thể bỏ qua cơ hội khiến mình trở nên mạnh hơn chứ.

“Anh Diệp, cầu xin anh, dạy tôi tu hành đi, chỉ cần anh dạy tôi tu hành, anh bảo tôi làm gì cũng được!”

“Dù gả cho anh cũng được!”

Hai ngày nay ở cùng với Diệp Viễn, cô ta phát hiện con người Diệp Viễn này thật ra cũng khá tốt.

Có bản lĩnh, hiểu y thuật.

Bây giờ còn có thể dạy cô ta tu hành.

Hoàn toàn chính là một người chồng hoàn mỹ.

Cô ta cô đơn nhiều năm như vậy, thật ra nội tâm cũng rất muốn tìm người để dựa dẫm.

Mà Diệp Viễn không thể nghi ngờ chính là lựa chọn cao nhất.

Đối với sự bám riết của một mỹ nữ như Lâm Vãn Tình, đoán chắc người đàn ông cũng sẽ đồng ý không một chút do dự, nhưng Diệp Viễn lại không thể.

Thứ nhất, Lâm Vãn Tình là em gái họ của người anh em. Thứ hai, anh đã kết hôn rồi.

Nhìn thấy vẻ kiên định trên mặt Lâm Vãn Tình, cuối cùng Diệp Viễn chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.

Anh gật đầu đồng ý.

“Vậy được!”

“Tốt quá rồi! Đồ nhi bái kiến sư phụ!”

Lâm Vãn Tình lập tức kích động muốn dập đầu với Diệp Viễn.

“Tôi không ưng dáng vẻ này đâu, cô mặc quần áo vào trước đi!”

Lần này Lâm Vãn Tình mới phản ứng lại, mặt đẹp mắc cỡ đỏ bừng, vội vàng mặc đồ lại.

Nhân lúc Lâm Vãn Tình mặc quần áo, Diệp Viễn cũng tìm một bộ công pháp thích hợp cho Lâm Vẫn Tình tu hành ở trong truyền thừa của Quỷ Môn.
Chương 74: Đột phá

Sau khi sao chép toàn bộ công pháp tu hành cho Lâm Vãn Tình, anh bảo cô ta ghi nhớ trong đầu.

Trí nhớ của Lâm Vãn Tình cũng khác với người bình thường, chỉ cần một giờ ngắn ngủi đã nhớ hết công pháp huyền ảo phức tạp kia.

“Bây giờ, dựa theo đường đi vận công trên công pháp, cô thử xem có thể cảm nhận được sự tồn tại của linh khí Thiên Địa không, hơn nữa khống chế những linh khí Thiên Địa dọc theo con đường vận công tiến về phía trước!”

“Được!”, Lâm Vãn Tình nặng nề gật đầu.

Ngay sau đó cô ta ngồi trước mặt Diệp Viễn, bắt đầu cẩn thận cảm nhận.

Ước chừng sau nửa tiếng đồng hồ, cơ thể Lâm Vãn Tình đột nhiên tản mát ra một trận linh khí Thiên Địa hỗn loạn, trực tiếp hất bay cơ thể Lâm Vãn Tình.

“Chết rồi!”

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Viễn sợ hãi, anh quên mất linh khí Thiên Địa trong cơ thể Lâm Vãn Tình quá mênh mông.

Lâm Vãn Tình lần đầu tu hành, vốn không thể nào khống chế linh khí Thiên Địa số lượng lớn kia.

Anh túm lấy cơ thể của Lâm Vãn Tình, Diệp Viễn đưa tay dính vào người Lâm Vãn Tình, muốn giúp cô ta dẫn dắt những linh khí Thiên Địa cuồng bạo trong cơ thể kia.

Nhưng điều khiến Diệp Viễn vô cùng phiền muộn chính là linh khí Thiên Địa của anh vừa xâm nhập vào cơ thể của Lâm Vãn Tình thì đã bị linh khí Thiên Địa cuồng bạo kia đồng hóa.

Mắt thấy Lâm Vãn Tình sắp bị linh khí Thiên Địa phá hủy cơ thể.

Để cứu Lâm Vãn Tình, Diệp Viễn cũng không do dự cởi hết quần áo của cô ta ra.

“Xin lỗi! Tôi là vì cứu cô! Chỉ có thể dùng đến phương pháp cuối cùng!”

Nói xong, Diệp Viễn lại vội vàng cởi quần áo của mình.

Trong nháy mắt hai người kết hợp với nhau.

Linh khí Thiên Địa cuồng bạo trong cơ thể Lâm Vãn Tình như tìm thấy chỗ tháo nước, giống như từng cơn sóng thần điên cuồng mãnh liệt xông về phía Diệp Viễn.

Diệp Viễn cũng không dám trì hoãn chút nào, vội vàng vận chuyển pháp thuật tu tiên của Quỷ Môn, bắt đầu hấp thu linh khí Thiên Địa mãnh liệt.

Mấy phút sau, Diệp Viễn đã hấp thu một phần linh khí, cảnh giới bị kẹt từ rất lâu liền thuận theo tự nhiên đột phá.

Đạt tới Luyện Khí hậu kỳ, hơn nữa còn đang không ngừng tăng lên.

Trong chốc lát, linh khí Thiên Địa đậm đà lại giúp Diệp Viễn đột phá Luyện Khí đỉnh phong, đạt đến Trúc Cơ kỳ.

Sau khi đạt đến giai đoạn trước Trúc Cơ, vẫn không hề ngừng trệ, điên cuồng đột phá, Trúc Cơ trung kỳ, Trúc Cơ hậu kỳ, Trúc Cơ đỉnh phong.

Khi đạt đến Trúc Cơ đỉnh phong, khi chỉ kém một bước nữa là có thể đến Kim Đan kỳ, nhưng lại không hề tiến thêm nữa.

Lúc này, linh khí Thiên Địa trong cơ thể Lâm Vãn Tình cũng dần dần bình tĩnh.

Diệp Viễn cũng gọi Lâm Vãn Tình tỉnh lại.

“Xin lỗi, tôi vì cứu cô…”

Diệp Viễn còn chưa nói xong, Lâm Vãn Tình liền vội vàng lắc đầu.

“Tôi biết!”

Vừa rồi mặc dù Lâm Vãn Tình bị năng lượng cuồng bạo kia đánh bay, nhưng ý thức vẫn rõ ràng, cô ta biết Diệp Viễn là vì cứu cô.

“Bây giờ thử khống chế những linh khí Thiên Địa kia một lần nữa!”

Lâm Vãn Tình vội vàng gật đầu, bắt đầu thử khống chế những linh khí Thiên Địa kia.

Rất nhanh, Lâm Vãn Tình đã thành công khống chế một số ít linh khí Thiên Địa trong cơ thể.

Dựa theo công pháp bắt đầu vận hành có trình tự.

Sau khi không xuất hiện bất kỳ dị thường nào, Diệp Viễn mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.

Chờ một lúc lâu, Lâm Vãn Tình càng thuận buồm xuôi gió, Diệp Viễn cũng yên tâm.

Anh cũng bắt đầu sử dụng linh khí Thiên Địa cuồng bạo vừa hấp thụ kia, bắt đầu tạo nền tảng.

Vừa rồi anh đột phá cảnh giới quá nhanh chóng, dẫn đến nền móng bất ổn.

Con đường tu hành kiêng kỵ nhất là nền móng bất ổn.

Nền móng bất ổn, đến Hậu Kỳ rất dễ tẩu hỏa nhập ma.

Đều nói tu hành không năm tháng.

Trong nháy mắt, một đêm trôi qua.

Sáng sớm ngày hôm sau, khi khống chế hoàn toàn linh khí Thiên Địa trong cơ thể, Lâm Vãn Tình hơi mở mắt.

Cả đêm tu luyện.

Cảnh giới của Lâm Vãn Tình đã đạt đến Luyện Khí kỳ đỉnh phong.

Diệp Viễn lúc này cũng tỉnh lại, cả một đêm cũng đã khiến anh tạo được nền móng rất vững chắc.

“Cảm ơn anh Diệp!”

Cảm nhận được lực lượng dâng trào trong cơ thể, Lâm Vãn Tình vô cùng cung kính khom lưng về phía Diệp Viễn.

“Tôi đã nói rồi, đừng khách sáo với tôi!”

Sau khi dặn dò Lâm Vãn Tình kỹ càng về chuyện liên quan đến tu hành, lúc này Diệp Viễn mới rời khỏi công ty của Lâm Vãn Tình.

Sau khi cùng Sở Vân Phi trở về biệt thự, Diệp Viễn bắt đầu tu bổ cờ trận Tụ Linh.

Cách thức tu bổ cờ trận đều được ghi lại trong truyền thừa của Quỷ Môn.

Không tới hai tiếng đồng hồ, Diệp Viễn đã tu bổ xong mấy tấm cờ trận.

Đồng thời, Diệp Viễn cũng sử dùng nguyên liệu còn dư lại để luyện chế thêm mấy cờ trận.

Sau khi tu bổ xong cờ trận, Diệp Viễn lại lặn xuống hồ trước cửa.

Bố trí hoàn tất toàn bộ cả cờ trận.
Chương 75: Thành trận

Khi trận Tụ Linh lại một lần nữa khởi động, vô số linh khí Thiên Địa đậm đà lập tức nổi cuồn cuộn từ tảng đá dưới đáy hồ.

Khoảng một phút sau, vô số linh khí nồng nặc tràn ra từ giữa hồ, không ngừng tập trung đến bốn phía biệt thự, vòng quanh không tan.

Không bao lâu, những linh khí nồng nặc này lại hình thành một vòng xoáy linh khí lớn trên không trung căn biệt thự.

“Anh Diệp, đây là cái gì thế?”

Sở Vân Phi đứng trên tầng cao nhất căn biệt thự phát hiện ra cảnh tượng dị thường, anh ta lập tức hốt hoảng.

“Không sao đâu! Anh thử hít một chút đi!”

Sở Vân Phi nghe theo Diệp Viễn, khẽ hít một hơi, lập tức cảm thấy một cảm giác ấm áp lan khắp toàn thân.

Đây là một loại cảm giác khó mà nói rõ, giống như ngâm trong suối nước nóng, khiến toàn thân anh ta thư thái.

“Anh Diệp, chuyện gì xảy ra vậy?”

“Một vài thủ đoạn nhỏ thôi!”, Diệp Viễn cười nói.

Lần này khi tu bổ cờ trận, anh còn tăng thêm trận pháp khác trong cờ trận, loại trừ sức mạnh cuồng bạo trong linh khí Thiên Địa.

Không chỉ không gây tổn hại với người bình thường, ngược lại có hiệu quả bồi bổ khó mà tưởng tượng nổi cho sức khỏe người bình thường.

Nếu trong thời gian này ở đây thì có thể tiêu trừ tất cả bệnh trong cơ thể, hiệu quả còn hơn so với linh dược.

Ngoài cái này ra, Diệp Viễn dùng lực cuồng bạo trong những linh khí Thiên Địa bao phủ bên ngoài biệt thự.

Hình thành một đại trận mê huyễn.

Một là bảo vệ linh khí ở đây không bị người ngoài phát hiện, hai là cũng có tác dụng bảo vệ.

Nếu là người bình thường không mời mà đến thì sẽ bị lạc vào trong đại trận mê huyễn.

Nếu như có người tu hành hoặc võ giả tùy tiện phá trận, những sắc mạnh cuồng bạo kia sẽ trực tiếp công kích người xâm nhập.

Có thể nói bây giờ biệt thự chính là một tấm mai rùa đen kiên cố, võ giả và người tu hành bình thường căn bản không tấn công vào nổi.

Đương nhiên, ngoại trừ một vài người tu hành lợi hại.

Dù sao cũng là lần đầu tiên Diệp Viễn bố trí loại đại trận này, khắp mọi nơi cũng sẽ có chút khuyết điểm nhỏ.

Đối với đại trận mê huyễn ở bên ngoài, Diệp Viễn thật ra vẫn có chút không hài lòng.

Chủ yếu là nguyên liệu hạn chế, nếu có nguyên liệu tốt một chút, Diệp Viễn có thể bố trí đại trận lợi hại hơn.

“Anh Diệp quả nhiên là tài năng thần tiên!”

Cảm nhận được trạng thái cơ thể mình, Sở Vân Phi không khỏi thở dài.

Sau khi bố trí trận phấp xong, Diệp Viễn đang định thử chút liệu linh khí đậm đà này có thể giúp đỡ bản thân đột phá đến cảnh giới Kim Đan hay không.

Nhưng phát hiện Liễu Khánh Phi, Thẩm Tư Phàm và tên mập Phạm Thống đến nhà.

Lúc này, đám người Liễu Khánh Phi đã bước vào đại trận mê huyễn.

Bọn họ rõ ràng thấy ở biệt thự cách đó không xa, nhưng bọn họ không có cách nào đến này biệt thự.

Vẫn luôn vòng vo tại chỗ.

Điều này khiến đám người Liễu Khánh Phi cũng hoảng loạn, cho rằng mình bị ma bắt vào phòng kín.

Cũng may Diệp Viễn giải phóng ra cấm chế, cho mấy người tiến vào.

Vừa vào biệt thự, Phạm Thống liền nói với Diệp Viễn.

“Đại sư Diệp, biệt thự của anh chẳng lẽ bị quỷ phá, chúng tôi đi lòng vòng mấy lần vẫn không vào được, giống như bị ma nhốt vào phòng kín vậy!”

“Tên mập chết bầm, đừng nói nhảm, nhà anh mới bị quỷ phá ý!”, Sở Vân Phi hung hãn tát Phạm Thống.

“Đây là thủ đoạn của anh Diệp, anh Diệp đã bố trí thuật phong thủy ở đây!”

Sở Vân Phi cũng không hiểu thứ gọi là trận pháp trước đó Diệp Viễn nói cho anh ta, theo cách anh ta hiểu.

Thứ gọi là trận pháp này chắc hắn là thủ đoạn phong thủy Diệp Viễn thi triển.

“Thì ra là như vậy!”

Trước đó thật ra mấy người không quá tin Diệp Viễn là một đại sư phong thủy, nhưng hôm nay sau khi trải qua cảnh tượng này, anh ta mới hoàn toàn tin tài năng của Diệp Viễn.

Mấy người không khỏi khen ngợi Diệp Viễn.

“Được rồi, đừng nịnh hót nữa, sao các anh tới đây?”, Diệp Viễn có chút tò mò.

“Đại sư Diệp, tôi đến để báo cho anh một tin tức tốt!”

Nói xong, Liễu Khánh Phi liền giải thích.

Hóa ra, những ngày qua Liễu Khánh Phi luôn bận rộn tuyên truyền những viên thuốc Diệp Viễn cho ông ta.

Trải qua mấy ngày tuyên truyền, gần như toàn bộ người Giang Châu đều biết đến công hiệu của những loại thuốc này.

Hôm qua, một khi đưa thuốc ra thị trường, nhất định sẽ dẫn đến náo động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK