Đúng là một ngày mệt mỏi của Diệp Tĩnh An, tối qua chăm sóc Đỗ Vu Thư cả đêm, gần sáng, anh mới chợp mắt được chút xíu trên ghế salon, hôm sau lại phải đi nấu canh gừng cho cô, giữa trưa thì không được ngủ, buổi chiều thì quá tốn sức, nên lúc ngồi trên xe, anh đành phải dựa lưng vào ghế nghỉ ngơi một chút, Vệ Mông cũng không quấy rầy anh, anh ta ngồi ghế sau làm việc, sắp xếp kỹ càng lịch làm việc của Diệp Tĩnh An.
Lúc Diệp Tĩnh An biết được, thì mọi chuyện đã 'kéo' nhau lên hotsearch.
Diệp Tĩnh An cúi đầu cười lạnh, Hạ Ngưng Hoa mà tốt đẹp vậy à, nhưng cô ta chắc chắn không có lá gan làm chuyện này đâu, đằng sau nhất định đã có người giúp đỡ, lướt điện thoại một chút, đôi mắt Diệp Tĩnh An đột nhiên lạnh thấu xương.
Xem ra lần trước đã cảnh cáo rồi, nhưng cô ta vẫn không chịu nghe lời.
"Alo, anh." Giọng nói của Diệp Tĩnh An vô cùng bình tĩnh, lúc nghe thấy Diệp Tĩnh An nói, Vệ Mông hơi ngạc nhiên nhìn anh, sao tự nhiên Diệp Tĩnh An lại gọi điện cho đại thiếu vậy?
"Sao vậy?" Bên kia điện thoại, một giọng nói lười nhác truyền tới. Giọng nói kia có thể làm người khác cảm thấy tê dại, có một chút mị hoặc không tả được, "Hiếm khi em gọi điện cho anh, hôm nay là ngày mấy vậy nhỉ, anh nhất định phải nhớ kỹ cái ngày vi diệu này mới được."
"Em nghĩ là em không cần phải nể mặt anh đâu nhỉ." Diệp Tĩnh An híp mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, ngón tay linh hoạt lướt qua cửa sổ xe, giọng nói nhẹ nhàng, "Anh còn nhớ Hạ Ngưng Hoa chứ? Lần trước, em đã nể mặt anh không tính toán với cô ta rồi, nhưng bây giờ thì đừng trách em ra tay độc ác."
Diệp Tĩnh An nói chuyện rất là bình thường, giống như chỉ đang thông báo thôi chứ không phải thương lượng.
Người bên kia im lặng một chút, một lúc lâu sau, giọng nói lười nhác mới truyền tới, mang theo chút khó hiểu, "Chẳng phải trước giờ em vẫn mặc kệ chuyện này à? Là vì chuyện xấu đó lớn quá, hay là..." Giọng nói kia lại dừng, âm cuối hếch lên, "Có bạn gái?"
"Đúng." Diệp Tĩnh An dứt khoát nói, đôi mắt đào hoa xuất hiện một chút dịu dàng, "Nên, em không muốn cô ấy phải hiểu lầm."
Vệ Mông ngẩng đầu mở to mắt, Diệp Tĩnh An có bạn gái?!
Sao người đại diện như anh ta lại không biết gì hết vậy!
"Vậy thì tùy em xử lý, tuy anh đã từng xin em chăm sóc cho cô ta, nhưng đó chỉ là món quà chia tay mà cô ta muốn thôi." Người kia cười nói, nhưng có thể nghe được sự lạnh lùng trong lời nói."
" -- Cũng chẳng muốn cô ta lấy em ra làm bùa hộ mệnh đâu."
"Đúng vậy, nhưng mọi chuyện đều do anh mà ra." Diệp Tĩnh An mỉm cười nói: "Nên, em cần anh giúp em một chút..."
"Được rồi nhóc, gặp ở đâu đây?" Người kia dở khóc dở cười, "Được, anh chỉ có một mình em là em trai, còn không đồng ý nữa được sao? Nhớ, mấy ngày nữa phải dẫn cô gái kia về nhà ra mắt đó."
"Không thành vấn đề." Diệp Tĩnh An mở miệng đồng ý, vừa nghĩ tới Đỗ Vu Thư, anh liền không nhịn được cười lên.
Cúp điện thoại, Diệp Tĩnh An lấy điện thoại lên Weibo, xem tin tức một chút, rồi tìm vài tin ngắn, chưa tới một phút, anh đã nhận được, tin ngắn đầu tiên, thứ anhd đọc được chính là...
Đỗ Vu Thư làm tiểu tam khi tham gia "Tình yêu đêm hè', Hạ Ngưng Hoa không thể không ra mặt công khai tình yêu!
Diệp Tĩnh An khẽ cười, những trong mắt lại không có chút ý cười nào, thì ra những người này đều muốn đối phó Đỗ Vu Thư sao?
Đã vậy còn dám lợi dụng anh đối phó với Đỗ Vu Thư?
Đúng là... Nực cười!
Diệp Tĩnh An sung sướng cười, đôi mắt vô cùng lạnh lẽo, chiếc xe màu đen lao nhanh trên đường, ngón tay Diệp Tĩnh An lại bay nhảy trên phím, ghi vài lệnh, rồi vui sướng nhìn bài đăng kia được đăng lên, anh thỏa mãn liến môi.
Nếu Hạ Ngưng Hoa thật sự muốn chơi, vậy thì chúng ta chơi một trận cho lớn đi.
Dạy cho mấy người biết, thế nào là không trộm được gà còn mất nắm gạo, ha ha ha....!
Bài đăng kia được đẩy lên với tốc độ tên lửa, Diệp Tĩnh An cũng mua một lượng thủy quân lớn, mà những thủy quân đó đều được mượn từ anh trai anh, làm mọi thứ rối tung rối mù lên, anh cũng không để thủy quân nghiêng về một bên nữa, mà ngược lại là nửa bên Đỗ Vu Thư, nửa còn lại bên Hạ Ngưng Hoa, chỉ mới mười phút ngắn ngủi, bài đăng nhanh chóng được lên hotsearch, bắt đầu có nhiều người biết hơn, mọi chuyện không còn khống chế được nữa.
Diệp Tĩnh An sung sướng cười, mở Weibo lên, từ từ viết một dòng chữa.
Diệp Tĩnh An V: Có tiền có sắc có giá trị, một cước đá ma long như mãnh hổ, lên được phòng khách xuống được nhà bếp, cô ấy không nữ thần thì ai nữ thần đây ( icon chó ), đã hâm mộ nữ thần ba nghìn năm, nữ thần có nguyện ý cho tôi một danh phận không? Đỗ Vu Thư, chào buổi sáng, em yêu.
Vì để tránh gây khó hiểu, Diệp Tĩnh An còn ghi thêm 'chào buổi sáng, em yêu', đồng thời đăng video tuyên truyền cho 'Chào buổi sáng, anh yêu', Đỗ Vu Thư và Diệp Tĩnh An đóng vai tình nhân không còn là bí mật gì lớn lao nữ, Tuy Weibo này nhìn xa thì hơi mờ ám, nhưng kỹ một chút thì chỉ giống như hai người bạn thân đang đùa giỡn mà thôi.
Tuy Diệp Tĩnh An rất muốn công khai mình và Đỗ Vu Thư đang yêu nhau, nhưng chuyện này, một người không thể nào quyết định được.
Đỗ Vu Thư tốt như vậy, nên anh rất muốn đem những gì tốt nhất tới cho cô.
Nghĩ một chút, Diệp Tĩnh An lại cố gắng đẩy bài này lên, anh nghĩ, chỉ với cái Weibo này thì làm sao diễn tả được thái độ của mình chứ?
Hạ Ngưng Hoa mở Weibo lên, sự kiện vẫn đang tiếp tục gây chú ý, cô ta cứ nghĩ rằng, mặc dù Diệp Tĩnh An sẽ nổi giận, nhưng cũng không làm quá lên, chỉ tự 'hành hạ' mình mà thôi, anh đã đồng ý với anh tra, sau này sẽ chăm sóc cô ta thật tốt.
Vì lời hứa này, Hạ Ngưng Hoa đã ngẩng cao đầu không nhận tiền chia tay.
Huống chi, mình còn là đối thủ một mất một còn của Diệp Tĩnh An, thì làm anh có thể không chịu hợp tác đây?
Cho dù là cố gắng tự an ủi mình, nhưng Hạ Ngưng cũng cảm thây hơi bất an, có điều, cô ta cũng không còn cách nào khác nữa.
Không quyền không thế, không người chống lưng, lúc đi theo người kia, tuy cô ta đã khổ sở không ít, những cũng rất muốn được gả cho anh ta, cô ta cũng từ từ rời khỏi giới giải trí, trong mắt nhà giàu, nghệ sĩ chỉ là một con hát mà thôi, cô muốn gả cho người kia, thì không thể nào sống trong đây được nữa.
Rõ ràng lúc trước bọn họ vô cùng tốt mà, Hạ Ngưng Hoa cắn môi dưới, sao bây giờ lại thành ra như vậy?
Sao lại đột nhiên muốn chia tay?
Cô ta đã không còn đường lui nữa rồi, sau khi đồng ý với lời đề nghị của Lý thiếu, cô ta đã 'bít' đường lui.
Còn cách nào nữa bây giờ? Hạ Ngưng Hoa mệt mỏi cười, trong cái giới này, người nghèo cười chẳng khác gì con điếm cười, tự cô ta đâm đầu vào, thì tự cô ta bít đường của mình.
Nhưng cô ta rất lo lắng, thật sự rất lo lắng, cô ta đứng ngồi không yên, đành liên tục lướt Weibo, xem mọi chuyện có phải đã nằm trong tay mình không.
Mí mắt cô ta nháy liên tục, trái tim đập thình thịch, cô ta nóng lòng và bàng hoàng, giống như một con thú bị ép cảnh tuyệt cùng.
Cô ta mở cửa sổ ra, đột nhiên phát hiện, thời tiết hơi âm u, hình như sắp có mưa dông rồi.
Trong khoảnh khắc đó, Hạ Ngưng Hoa đột nhiên có một linh cảm xấu.
10 phút sau, đang đứng trên hotsearch hạng nhất, lại bị tuột xuống hạng nhì, trong lòng Hạ Ngưng Hoa lạnh lẽo.
Không được, bọn họ đã vi phạm lời hứa! Bọn họ sắp xếp từng bước một cho Đỗ Vu Thư, chỉ trong 10 phút ngắn ngủi, Đỗ Vu Thư đã được lên hotsearch!
Đỗ Vu Thư làm tiểu tam khi tham gia 'Tình yêu đêm hè', Hạ Ngưng Hoa không thể không cô khai tình yêu!
Xong rồi, trong đầu Hạ Ngưng Hoa chỉ có ý nghĩ này, cô ta cảm thấy, Diệp Tĩnh An đã ra tay rồi.
Cô ta nghĩ.
Lần này, cô ta mới vào Weibo của Diệp Tĩnh An, chỉ đọc được một status trên Weibo của anh.
Hạ Ngưng Hoa cười lạnh lẽo, cô ta nghĩ, lần này thật sự đã hết rồi.
Trộm gà không được còn mất nắm gạo.
Diệp Tĩnh An không chỉ trả thù vậy thôi đâu.
Hạ Ngưng Hoa nghĩ.
Cô ta có lỗi gì?! Cô ta sai ở đâu?! Cô ta chỉ muốn trèo lên trên thôi mà! Có ai mà không muốn trèo lên đâu chứ?! Có ai không muốn gả cho người giàu đâu?! Ai mà không thèm lên tới đỉnh cao trong giới giải trí?! Cả trai lẫn gái, ngôi sao tai to mặt lớn trong giới giải trí này nhiều vô vàn, mà có ai dám so mình sạch sẽ hơn ai không?!!!
Vì sao?! Vì sao đám bọn họ lại rủ nhau đi lên, còn cô ta lại thê thảm như vậy?!
Vì sao?!
Cô ta tức giận quăng điện thoại, ngã xuống sàn, tự hỏi, cô ta có lỗi gì ở đây?
Cô ta chỉ muốn được nổi tiếng thôi mà!
Cô ta cũng bất đắc dĩ mới làm vậy! Nếu cô ta không đồng ý theo yêu cầu của thiếu chủ Lý thị, vậy sau này làm sao cô ta tồn tại trong giới giải trí này được nữa?!
Cô ta đã ký hợp đồng với Lý thị!
Tại sao, từng cái từng cái đều ép cô ta vậy? Ai cũng có thể khinh bỉ cô ta ai? Sao tất cả lại đối xử với cô ta như vậy!
Hạ Ngưng Hoa trút giận xong, lại lấy điện thoại khác ra, mở Weibo lên.
Trong vòng mười mấy phút cô ta trút giận, cả Weibo cũng thay đổi xoành xoạch, ngón tay Hạ Ngưng Hoa run rảy mở hotsearch lên, hotsearch đã thay đổi, chỉ có ba chữ ngắn ngủi.
Hạ Ngưng Hoa.
Hạ Ngưng Hoa run rẩy bấm vào, tới khi nhìn thấy bài đăng kia, cả thế giới của cô ta như đang rung chuyển.
Chụp ảnh. Ướt át!
Bao. Nuôi!
Scandal khỏa thân. Trắng trợn!
Hạ Nhưng Hoa đột nhiên bị chửi chết!
Fan Diệp Tĩnh An nổi giận đùng đùng, người đàn bà như vậy mà xứng với nam thần nhà bọn họ à?!
Fan Đỗ Vu Thư cũng hoàn toàn nổi giận, mụ đàn bà này như vậy mà dám đi nói xấu nữ thần của bọn họ sao!
Hết rồi.
Hạ Ngưng Hoa nhìn ảnh mình trên màn hình, đầy đủ hình ảnh, những người đàn ông kia đều được làm mờ, nhưng vẫn có thể dễ dàng nhìn ra, tất cả đều không phải là Diệp Tĩnh An, thậm chí còn không phải là một người.
Cử chỉ thân mật, động tác mập mờ.
Hạ Ngưng Hoa té xuống đất, cảm thấy không còn sức lực gì nữa, vì sao?!
Vì sao thế giới này không có sự công bằng nào vậy?!
Lúc trước, cô ta vứt bỏ người yêu thanh mai trúc mã của mình để 'được' người ta bao nuôi rồi cuối cùng chỉ đối được vài tấm hình, vài căn nhà, và mấy triệu thôi sao?!
Cô ta không cam lòng!
Đỗ Vu Thư mở Weibo, thấy mọi chuyện đã thay đổi xoành xoạch, cô không nhịn được mỉm cười.
Vương Tiệp xoa thái dương tức giận nói: "Sao em không để công ty xử lý chó? Em có biết nếu không có bài này, thì chắc bây giờ em bị hắc dài dài rồi!"
"Em biết rồi." Đỗ Vu Thư nói, Vương Tiệp vửa mở miệng muốn mắng cô, nhưng lại thấy cô đột nhiên mỉm cười dịu dàng.
"Em đã đồng ý với một người, em sẽ không quan tâm tới những chuyện như vậy." Đỗ Vu Thư nghiêng đầu, im lặng nhìn Vương Tiệp, trong đôi mắt lấp lánh nước, dịu dàng ấm áp động lòng người, "Nên, em không quan tâm nữa."
Em đã đồng ý với anh ấy, em nhất định sẽ làm được.
Em không sợ đây là một trận cược lớn, hay là chỉ sơ suất một chút thôi em cũng rơi xuống vực sâu.
Nhưng mà em đã đồng ý với anh ấy.
Em nghĩ em sẽ làm được.
"Đời người, không đánh một trận cược lớn thế này, thì còn gì là cuộc đời nữa?" Đỗ Vu Thư mỉm cười, cô tém mái tóc bị gió thối lên sau tai, động tác vô cùng quyến rũ, "Nhưng mà, Vương Tiệp."
"Chị nghĩ em dễ bị người ta đánh nhốt vào Huyền Nhai lắm à?"
"Cho dù có bị đánh nhốt vào Huyền Nhai, em cũng có cách, để quay lại bầu trời."
Đỗ Vu Thư im lặng nhìn Vương Tiệp, đôi mắt sáng rực, vô cùng xán lạn.