• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 8
Lần đầu tiên Đỗ Vu Thư tham gia chương trình thực tế, để tổ tiết mục có thể nhanh chóng chạy, thì các thành viên rất cần thiết phải thân thuộc với nhau, nếu muốn trở thành một chương trình thực tế xuất sắc, sự phối hợp của các thành viên là một phần không thể thiếu.
Huống chi trong 'Tung hoành ngang dọc' còn có một đối thủ một mất một còn của Đỗ Vu Thư - Diệp Tĩnh An nữa.
Buổi chiều, Diệp Tĩnh An và Đỗ Vu Thư thuận lợi vượt qua cảnh quay, mãi tới xế chiều, cảnh của Đỗ Vu Thư mới kết thúc, chỉ mới bốn giờ bốn mươi tám phút thôi, sớm hơn dự tính một tiếng đồng hồ.
Đỗ Vu Thư ngồi trong phòng nghỉ, Diệp Tĩnh An đang quay lơ đãng nhìn xung quanh, nhưng vẫn không thấy người mình muốn tìm, anh hơi nhíu mày, giọng nói trầm thấp giống bình rượu ngon trăm năm, "...Thế thì sao?"
"... Em thích anh." Giọng nói nghẹn ngào, đôi mắt của cô chủ dịu dàng ở tiệm hoa nhìn vào khoảng không, mê mang không có cảm xúc.
"Cắt -- !" Đạo diễn Trương hô to, "Chương Y, bây giờ cô đang là một cô gái dễ thương! Dễ thương!! Dễ thương!!! Là một cô gái dễ thương từng giết chết người anh ta yêu điên cuồng! Cô tự nhìn vẻ mặt của mình đi!! Lừa người mù à?!"
Chương Y vội vàng xin lỗi, đạo diễn Trương vẫy tay, nói với bọn họ năm phút sau sẽ diễn lại, trợ lý của Chương Y vội vàng xin lỗi, Chương Y khẽ thở dài một hơi, vẻ mặt buồn so.
Đỗ Vu Thư tẩy trang xong, giọt nước trên mặt vẫn chưa khô, Vương Tiệp nói với cô chuyện buổi liên hoan tôi nay của 'Tung hoành ngang dọc'.
Đỗ Vu Thư thờ ờ cầm ly nước, nói: "Không đi được không?"
Vương Tiệp nói chắc chắn như đinh chém sắt: "Không được!"
Đỗ Vu Thư: "..."
Ánh mắt cô tỏ vẻ phản đối, Vương Tiệp sờ mũi mình, cười ha ha hai tiếng, mềm giọng nói: "Tổ tiết mục và tổ đạo diễn đã bàn bạc xong xuôi cả rồi, cuối tuần này sẽ tới thành phố Z để ghi hình, mà tổ đạo diễn cũng cần cái khu rừng nhỏ kia của thành phố Z để chụp vài tấm poster, em có chắc là không cần tới gặp người ta không?"
"Không phải là chị không nói trước cho em biết đâu nha." Vương Tiệp nhún vai, nói: "Vương Hiểu Thần, Mạnh Vân Duệ, Dương Ngọc Ba, Đổng Hoa Niên, cả bốn người này, em có quen ai không? Quen tới mức nào rồi? Thấy mặt và tên luôn rồi hả?"
Đỗ Vu Thư: "..."
Đầu gối cô đau quá đi mất!
"Tên của chương trình này là 'Tung hoành ngang dọc', tuy không biết quy tắc cụ thể thế nào, nhưng hình như được làm theo Xuân Thu Chiến Quốc thì phải?" Vương Tiệp dừng một chút, đưa quần áo cho Đỗ Vu Thư, "Em chắc chắn không đi luôn hả? Cẩn thận sau này các đồng đội tương lai của em ai cũng đi tìm Diệp Tĩnh An để liên minh đó nha."
Đỗ Vu Thư nhận lấy quần áo, nghiêm túc nhìn Vương Tiệp: "Vương Tiệp à, cái thuyền nhỏ tình bạn của chúng ta ấy, lật rồi."
"Không sao, chúng ta lên Cự Luân cũng được." Vương Tiệp cười híp mắt đáp.
"Chị xấu quá nên em từ chối." Mặt Đỗ Vu Thư không chút thay đổi.
Vương Tiệp: "..."
Còn ai đáng ghét hơn nghệ sĩ của mình nữa không vậy?!
Tám giờ tôi, lầu ba 'Ngọc Thụ', phòng riêng 'Lam Tự'.
Vương tiệp nhìn Đỗ Vu Thư bước vào cửa, chị chào hỏi mấy nghệ sĩ khác vài cái rồi xoay người rời đi, trong trường hợp này nếu người đại diện mà ở lại thì nghệ sĩ sẽ cảm thấy hơi gò bó, bất lợi cho chuyện trao đổi tình cảm.
Lúc Đỗ Vu Thư tới, trong phòng đã có ba người rồi, ba người bọn họ đang nói chuyện rất sôi nổi, vừa nhìn thấy cô ai nãy cũng đều im bặt, Đỗ Vu Thư đã xem hết thông tin của bọn họ trên xe rồi, nên cũng có thể phân biệt rõ từng người, cô lập tức lịch sự đi tới chào hỏi, ba người còn lại ai cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Tiểu thịt tươi da trắng mặt non nớt kia chính là Vương hiểu Thần, khuôn mặt đẹp trai như vậy chính là khuôn mẫu mà các cô gái thời nay rất thích, nghe nói lúc cười lên nhìn cứ như ánh mặt trời, nên các cô gái nhỏ ai cũng gọi cậu là 'Mặt Trời Nhỏ', bởi vì vai nam phụ - hoàng tử nhỏ u buồn trong 'Khắc cốt ghi tâm' mà gặp may nổi lên, bây giờ đang là một trong những nghệ sĩ được công ty giải trí Truyền Minh bồi dưỡng.
Một người đàn ông nhìn có vẻ nghiêm túc chính là Đổng Hoa Niên, đã ở trong cái vòng lẩn quẩn này tám năm rồi, không nóng không lạnh, là tính cách của đại ca, dù sao trong cái giới này, nhân duyên của anh ta cũng rất tốt.
Dương Ngọc Ba, nhìn rất trong sáng xinh đẹp, mái tóc xoăn dài, khuôn mặt xinh xắn như búp bê, là tiểu hoa đán mới của truyền thông Thanh Linh, lịch sử hắc không ít ỏi tí nào, bây giờ đang cố gắng tẩy trắng.
Những thông tin này đều được Vương Tiệp cung cấp cho cô, Đỗ Vu Thư ngồi cạnh Dương Ngọc Ba, mọi người đều tự lẫn mình vào, dù không ổn cho lắm, nhưng đi với bụt vẫn được mặc áo cà sa mà, trong khoảnh khắc đó cũng có thể nói là vui vẻ hoàn thuận.
Tuy mặt Đỗ Vu Thư lạnh lùng ít nói, nhưng lại vô cùng lịch sự, Đổng Hoa Niên giúp cô rót nước, cô cũng nói tiếng cảm ơn, tuy không thể tham gia và câu chuyện của mọi người, ít nhất mỗi lần cô mở miệng vẫn không phá hỏng sự hăng hái của mọi người, điều này khiến ba người kia thở phào nhẹ nhõm.
Tin đồn của Đỗ Vu Thư nhiều lắm, có người nói hậu trường của cô rất cứng rắn ngay cả công ty cũng không quản được, người kia lại nói cô có tận mấy người 'kim chủ', có cả những người còn nói cô là tiểu thư nhà giàu, nói chung là cái cũng không thiếu cả, người ta thường thích làm theo ý mình, ngay cả Diệp Tĩnh An đã đứng vững trong giới này cũng hay cãi nhau với Đỗ Vu Thư, mấy chiêu hắc chiêu mắng chửi thì đừng nói tới nữa, lúc đầu, cả Đồng Hoa Niên cũng sợ tổ tiết mục mời 'đại công chúa' vào, bây giờ cũng hơi yên tâm rồi.
Dựa vào hành động của cô gái này có thể thấy, cô được dạy dỗ rất tốt.
Một lúc sau, Mạnh Vân Duệ đi vào, cậu ta đã tham gia chương trình thực tế một lần rồi, các show truyền hình khác cũng không ít, nổi tiếng là nghệ sĩ nhỏ tài giỏi, tính tình cũng rất thoải mái, rất giống người không dễ bị lừa, cầm ly rượu lên, cậu ta tự phạt mình ba ly, cười nói: "Để hai nữ thần phải đợi tôi, thật sự rất có lỗi quá đi, tự phạt ba ly, thể hiện sự yêu mến sâu đậm của tôi với các nữ thần."
Vương Hiểu Thần cười nói: "Vậy còn chúng tôi thì sao? Tôi và anh Niên phải làm thế nào đây?"
Vương Hiểu Thần và Mạnh Vân Duệ từng hợp tác với nhau trong vài show, tình cảm không tệ, cũng thoải mái một chút.
"Hai người à?" Mạnh Vân Duệ buông ly xuống, tùy ý nói: "Để hai người phải chờ chẳng phải là chuyện nên làm sao?"
Vương hiểu Thần ầm ĩ đòi đánh cậu, còn tìm Đổng Hoa Niên giúp đỡ, Mạnh Vân Duệ trốn gần Đỗ Vu Thư và Dương Ngọc Ba, thở dài năn nỉ hai nữ thần giúp đỡ, trong lúc vui vẻ hoàn thuận, Dương Ngọc Ba cười mời rượu, Mạnh Vân Duệ đâu khổ cầu xin Đỗ Vu Thư, Đỗ Vu Thư chậm rãi nói: "Uống đi."
Mạnh Vân Duệ: "..."
"Ha ha ha!" Vương Hiểu Thần cười: "Đúng là chị Thư khí phách nhất, anh Duệ, sao anh còn chưa nhanh chóng uống đi?"
Mạnh Vân Duệ hào phóng bưng ly rượu lên, nói: "Uống thì uống!"
Rồi quay đầu nhìn Đỗ Vu Thư và Dương Ngọc Ba, đáng thương nói: "Vì nữ thần Ngọc Ba và nữa thần Vu Thư của tôi, tôi muốn chết không từ!"
Vừa dứt lời, cửa phòng đột nhiên mở ra.
Tóc đen da trắng, vai rộng lưng hẹp, khuôn mặt lạnh lùng, khóe môi khẽ mang thoe nụ cười nhỏ xíu, cả người như bước ra từ trong tranh thủy mặc, đơn giản mà phóng khoáng, mang theo chút cổ điển và cảm giác bức người.
Diệp Tĩnh An thờ ơ nhìn một vòng, rồi dừng lên trên khuôn mặt Mạnh Vân Duệ một chút.
Nữ thần... À?
Cả phòng tự nhiên yên lặng, Đổng Hoa Niên vội vàng cười nói: "Thiên vương tới rồi."
Đổng Hoa Niên đột nhiên không biết nên gọi Diệp Tĩnh An là gì, so về tuổi tác, thì anh ta lớn hơn Diệp Tĩnh An bảy tám tuổi, còn so về tuổi nghề, thật sự là không nổi lắm, trong giới này thì anh ta còn kém xa, nên tiếng anh cũng không thể cất nên lời, đành phải dùng từ thiên vương để thay thế, cũng không có gì sai sót cả.
Những người khác ai cũng ào ào đứng dậy chào hỏi, Diệp Tĩnh An cũng lịch sự đáp lại, lễ phép không chút lỗi, khóe miệng còn mang theo nụ cười, nhưng vẫn cứ tách rời mọi người.
Đợi tới lúc Diệp Tĩnh An ngồi xuống, mới phát hiện chỉ còn chỗ bên cạnh Đỗ Vu Thư còn trống, ba ngời Vương hiểu Thần, Đổng Hoa Niên, Mạnh Vân Duệ ngồi cùng nhau, trống một chỗ, sau đó mới tới Đỗ Vu Thư và Dương Ngọc Ba, nói cách khác, Diệp Tĩnh An đành phải ngồi cạnh Đỗ Vu Thư.
Bốn người thầm kêu oán, chuyện thiên vương Diệp Tĩnh An và ảnh hậu Đỗ Vu Thư bất hòa không phải là bí mật gì, hai người cũng công khai gây nhau một hai lần rồi, đạo diễn còn từng nói với bọn họ, nhớ để ý Diệp Tĩnh An và Đỗ Vu Thư kỹ một chút, nếu có thể ngăn cách bọn họ được thì cứ ngăn ra, hai ngày nay, hai người này cứ gây nhau ở phim trường làm đạo diễn Trương cũng nổi giận!
Nhưng Diệp Tĩnh An lại rất tự nhiên ngồi cạnh Đỗ Vu Thư, khóe môi nở nụ cười, mỉm cười như gió xuân: "Ảnh hậu Đỗ."
Lần này Đỗ Vu Thư không thèm ngẩng đầu nhìn Diệp Tĩnh An, chỉ tùy ý nói: "Thiên vương Diệp."
'Rầm... -- "
Cái ghế ngã xuống đất, phát ra tiếng chói tai, ai cũng theo bản năng mà nhìn qua, Đổng Hoa Niên xấu hổ cười nói: "Haiz, mấy hôm nay tôi rượu chè hơi quá độ, mập lên rồi, vốn muốn giả vờ làm người gầy một chút, nhưng mà cái ghế này không chịu hợp tác với tôi."
Dương Ngọc Ba lập tức nắm bắt chủ đề, nói chuyện giảm cản của người đại diện mình, Diệp Tĩnh An cười cười, đôi mắt khẽ chuyển động, liếc nhìn Đỗ Vu Thư bên cạnh, anh khẽ cười.
Đỗ Vu Thư cúi đầu uống nước, chỉ để lộ cần cổ trắng nõn thoắt ẩn thoắt hiện dưới mái tóc dài đen nhánh, Diệp Tĩnh An mỉm cười gia nhập đề tài, anh nói chuyện hòa nhã hài hước, mấy lần chọc cười khác, nhưng Đỗ Vu Thư vẫn như cũ không hề có hành động gì.
Diệp Tĩnh An cố ý chuyển đề tài lên người Đỗ Vu Thư, anh khẽ cười nói: "Nói tới mới nhớ, tôi vẫn còn nhớ rõ chuyện ảnh hậu Đỗ giảm cân, còn được lên hot search của Weibo nữa, ảnh hậu Đỗ có suy nghĩ gì về chuyện giảm cân không?"
Nghe vậy, Đỗ Vu Thư không ngẩng đầu lên, lạnh nhạt nói: "Nào có, thiên vương Diệp lo lắng quá rồi."
"Chia sẻ với chúng tôi một chút đi, gần đây tôi cũng đang muốn giảm cân đây." Diệp Tĩnh An cười nói.
Trong không khí có mùi thuốc súng không rõ, ở đây đều là người trong ngành, Dương Ngọc Ba và Mạnh Vân Duệ đều là người thông mình, hia người thấy rõ Diệp Tĩnh An đang cố ý, Dương Ngọc Ba đành lựa chọn, cười nói: "Chị Thư sao làm được vậy? Chia sẻ cho bọn em chút thông tin đi, gần đây em cũng muốn giảm cân này, ngày nào cũng bị người đại diện lải nhải bên tai không được ăn cái không được ăn cái kia, bây giờ em chỉ ăn được thức ăn lỏng không đó!"
Dương Ngọc Ba mỉm cười thân thiện nhưng lời nói thì hơi quá, Đỗ Vu Thư hơi nhíu mày, ánh mắt bình tĩnh nhìn Diệp Tĩnh An một cái, thấy anh ngồi cười, mắt cô chợt lạnh lại, từ từ nói: "Ăn ít vận động nhiều."
Sau khi Dương Ngọc Ba cười thảo luận, Đỗ Vu Thư chậm rãi nói thêm, "Sau khi giảm béo xong, chị mập lên 3 kg nữa."
Vài người cố gắng nhịn cười.
Đổng Hoa Niên yên tâm, sự do dự giữa hai hàng lông mày cũng biến mất, có vẻ mâu thuẫn của Diệp Tĩnh An và Đỗ Vu Thư cũng không lớn lắm?
Diệp Tĩnh An không nói gì, trước kia, Đỗ Vu Thư không giống như vậy.
Anh từng đã chê cô béo, nhưng cô vẫn không đem mình ra đùa thế này.
Còn bây giờ, thì sao?
Bữa cơm này cũng coi như là vui vẻ hòa thuận, mọi người trò chuyện không hết được, cơm nước xong còn đề nghị chơi trò 'Vưa', xem như là để gia tăng thêm tình cảm, ván đầu tiên, Mạnh Vân Duệ là vua.
Mạnh Vân Duệ xấu xa cười kiếm người, Vương Hiểu Thần bị cậu ta nhìn trong lòng cậu vô cùng lạnh lẽo, cậu bắt đầu đánh, Mạnh Vân Duệ liền giương nanh múa vuốt hét lớn: "Dừng tay dừng tay! Đây là mưu hại vua đó nha!"
Không thể không nói, Mạnh Vân Duệ đúng là thông minh, rất thích hợp để tham gia mấy show truyền hình thế này, cơ thể Đỗ Vu Thư đang không thoải mái, tâm trang cũng không tốt, thấy cậu ta như vậy, cả cô cũng bị chọc cười.
"Hai cơ tỏ tình nồng nàn với mười rô đi, cả động tác lẫn ngôn ngữ đều phải thích hợp nha!"
Đỗ Vu Thư mở bài mình lên xem, mười rô, Diệp Tĩnh An từ từ lật bài lên, hai cơ.
Cả phòng im lặng.
Lời nói ra như bát nước đổ đi, Mạnh Vân Duệ phải 'khen' vận may của mình rồi.
Sao tự nhiên lại rút trúng hai người này vậy.
Diệp Tĩnh An từ từ đứng dậy, anh mặc chiếc áo màu xanh nhạt, khóe môi khẽ giơ lên, đôi mắt đào hoa hút hồn rất có tình cảm, giọng nói của anh trầm thấp, mê hoặc như người cái, anh cúi đầu xuống, giọng nói vô cùng nồng nàn vang lên, "Em trộm trái tim của anh đi rồi, cục cưng."
Trong khoảnh khắc đó, đầu ngón tay của Đỗ Vu Thư hơi giơ lên, cô chỉ từ từ ngẩng đầu, đôi tay dưới bàn nắm chặt thành quyền, cô lạnh lùng nói: "Anh xấu quá, nên tôi từ chối."
Cho dù rất lo lắng hai người sẽ bắt đầu cãi nhau..., Mạnh Vân Duệ cũng không nhịn được mà cười, Dương Ngọc Bà và Đổng Hoa Niên vội vàng mở ra ván mới, trò chơi bắt đầu tiếp tục.
Buổi tối, lúc kết thúc trận này cũng đã hơn mười giờ rưỡi rồi, ngày mai ai cũng có việc phải làm, lịch trình của mấy vị đang ngồi đây không ít ỏi gì, nhất là Dương Ngọc Ba và Vương Hiểu Thần.
Lúc nhìn thấy Đỗ Vu Thư, chị còn chú ý xem tình hình của bọn họ thế nào, còn tốt hơn so với chị tưởng tượng, tâm trạng 'up up' liên tục, nhưng mà cũng âm thầm đau buồn vì chuyện gì đó, Vương Tiệp nó: "Vu Thư, chuyện tham gia chương trình thực tế ấy, rất dễ phất lên, nhưng mà, cũng đặc biệt dễ bị hắc, em..."
"À..." Đỗ Vu Thư kéo dài nói.
"Rốt cuộc, em và Diệp Tĩnh An không còn cãi nhau nữa sao?" Vương Tiệp vui vẻ nói: "Hai em đã cãi nhau suốt bảy năm rưỡi rồi, em biết em đã debut được bao lâu không? Em mới debut tám năm thôi đó! Cãi nhua từ lúc debut tới bây giờ, anh ta lừa tiền hay lừa sắc em vậy?"
Đỗ Vu Thư nghiêm túc nhìn Vương Tiệp, trong đầu không nhịn được hiện lên hình của Diệp Tĩnh An khi nãy, Đỗ Vu Thư sung sướng cười, ngẩng cằm lên, trầm thấp nói: "Anh ấy trộm trái tim của em rồi."
Vương Tiệp: "Ha ha..." Không thể nói tiếp được nữa rồi, sao nghệ sĩ lại có thể nói dối mà không bị phát hiện được nhỉ?
Mình muốn bóp gương mặt vô tội của em ấy quá đi mất!
Đỗ Vu Thư rũ ánh mắt vô tội xuống, nhìn đi, dù cô có nói thật đi chăng nữa cũng chẳng có người tin cô đâu.
Vậy cũng tốt, Đỗ Vu Thư cười.
Cười tới nỗi cả mày cũng cong lên, ngây thơ mơ mộng, cứ như là một cô công chúa nhỏ đang vui vẻ vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK