Làn váy khẽ bay, mái tóc phấp phới, chiếc cổ trắng nõn lộ ra bên ngoài, cô gái mang đôi giày cao gót 5cm, cao hơn người khác nửa cái đầu, cô nhẹ nhàng vén mái tóc dài trước khuôn mặt nhỏ bé, khóe miệng tươi cười như rất hiền hòa ngọt ngào, nhưng đôi mắt kia lại khiến người ta lạnh tới xương tủy, nó dường như có thể đóng băng người đối diện.
Cô cúi đầu, đi tới nói bên tai một người, co nhẹ nhàng mở miệng: "... Anh, nói đi?"
Ánh mắt Đỗ Vu Thư còn lạnh lẽo hơn cả lưỡi dao, cả người run rẩy, cuối cùng, khuôn mặt ngọt ngào cũng lộ ra chút thâm đọc.
Đỗ Vu Thư nở nụ cười, tình thế bắt buộc, cô cười như một người thợ săn vừa bắt được con mồi.
"...Cắt!" Vẻ mặt đạo diễn Trương bình thường lại, so với cái khuôn mặt u ám khi nãy thì tốt hơn nhiều, "Cũng được, nhóm tiếp theo."
Đỗ Vu Thư khẽ thở một hơi, sau lưng cô đã ướt đẫm, mồ hôi chảy ra lạnh cả người, vẻ mặt cô hơi tái, nhưng nhờ có lớp trang điểm trên mặt, nên cũng không biểu hiện rõ ràng, bụng cô vô cùng đau, tay chân lạnh lẽo, đau đến nỗi cô rất muốn ngã lưng xuống giường không dậy nữa.
Vương Tiệp vội vàng kéo cô lại, không nói gì chỉ đặt một cái túi chườm nóng lên bụng của Đỗ Vu hư, sau đó đưa cho cô một ly nước ấm, để cô cầm trong tay, trên thân ly có một vòng len, Đỗ Vu Thư ủ rũ mặc chị muốn làm gì thì làm, mãi một lúc lâu sau, cô mới mở miệng nói: "Vương Tiệp, em muốn đổi tên."
Vương Tiệp đưa tay sờ trán của Đỗ Vu Thu, nói thẳng vào trọng tâm: "... Không bị sốt mà."
Đỗ Vu Thư uể oải trừng mắt nhìn chị một cái, nói: "Em thấy cái tên này không hợp với em tí nào."
Vương Tiệp nhìn cô cười khổ, "Đau bụng? Tiểu tổ tông ơi, em đừng từ làm khổ mình nữa được không? Em muốn đau bụng cả đời à? Chỉa mũi vào một cái tên em muốn không đau bụng cũng khó!"
Vẻ mặt Đỗ Vu Thư không thay đổi: "...Vương Tiệp, có ai nói chị nói chuyện rất đáng ghét không."
"Có." Vương Tiệp bình tĩnh nói: "Em lúc nào chả nói đi nói lại."
Đỗ Vu Thư quay đầu không thèm nhìn Vương Tiệp, rồi nhìn một đôi chân dài to bên cạnh, trong lòng cô rơi 'lộp bộp', chỉ nghe thấy tiếng 'hừ' nhẹ, hình như là đang chế giễu.
Đỗ Vu Thư không ngẩng đầu lên cũng biết đây chắc chắn là Diệp Tĩnh An.
Chỉ có anh mới 'hừ' chế giễu như vậy, mà còn là chế giễu cô đây.
Cô ngẩng đầu lên, tháy Diệp Tĩnh An cười châm chọc, Đỗ Vu Thư theo bản năng cười lạnh.
"Không ngờ thiên vương Diệp cũng có thói quen nghe lén người khác nữa đó nha." Đỗ Vu Thư cười lạnh nói.
"À." Diệp Tĩnh An thờ ơ cười: "Tôi cần à?"
Đỗ Vu thư: "... À."
"Tôi chỉ đi ngang qua thôi mà." Diệp Tĩnh An cười nhạt, trong đôi mắt viết rõ hai chữ 'trêu tức', "Ảnh hậu đỗ đừng nhạy cảm như vậy chứ."
Đỗ Vu Thư: "... Ha ha."
Mỗi chữ 'ha ha' đều có một bầy Alpaca chạy qua, người xa không lừa chúng ta.
"Ảnh hậu Đỗ." Diệp Tĩnh An thản nhiên nói: "Cô có nghe người ta nói, sau mỗi chữ 'ha ha' lúc nào cũng có một bầy Alpaca vui vẻ chạy ngang qua chưa."
Đỗ Vu Thư có ngốc mới không hiểu anh đang nói cái gì, cô vô cùng lạnh nhạt nói: "Không biết."
"Không biết cũng không sao." Diệp Tĩnh An tốt bụng nói: "Bây giờ thì biết rồi đó."
"Thực ra tôi còn đang suy nghĩ, rốt cuộc là cái bầy Alpaca đó chạy đi đâu? Ảnh hậu Đỗ xinh đẹp thế này, nếu như bị Alpaca chạy nhanh qua thì... Ơ." Diệp Tĩnh An khẽ cười, không chút lưu luyến nhấc chân rời đi.
Đỗ Vu Thư nhìn lưng Diệp Tĩnh Anh, cảm thấy cả người anh có hai chữ viết thật to -- "Người cặn bã"!
Mẹ nó!
Vẻ mặt Đỗ Vu Thư u ám, hôm nay cô vậy mà lại đi tìm Diệp Tĩnh An yêu cầu anh hợp tác quay phim cho tốt, đúng là ngu như heo!
Ai muốn làm bạn diễn với anh ta chứ?!
Vương Tiệp nhìn vẻ mặt của Đỗ Vu Thư, chị khóc lóc thảm thiết trong lòng, đúng lúc này, điện thoại đột nhiên vang lên, chị mở lên xem, là tin nhắn.
Đọc tin nhắn xong, Vương Tiệp cứng đờ như đá.
-- Bây giờ đang hối hận, không cho Đỗ Vu Thư tham gia chương trình thực tế còn kịp nữa không?
Show 'Tunh hoành ngang dọc' đã tuyển thành viên gần một tháng trời, các nhân viên đứng đầu đã chọn được năm người, còn người thứ sáu vốn là một cô tiểu hoa đán cổ trang, nhưng hôm nay lại nhận được tin nhắn của Vương Tiệp...
Người thứ sáu đã nhanh chóng được quyết định xong.
Thực ra tổ tiết mục 'Tung hoành ngang dọc' đã thảo luận hơn một tiếng, cuối cùng cũng rút ra kết luận 'lợi nhiều hơn hại', rốt cuộc cũng chọn Đỗ Vu Thư là người thứ sáu.
Người của đài Cam thực sự rất xuất sắc, tổ tiết mục tiền nhiều như nước tuyệt đối không phải là nói suông, hình như cả ảnh đế của giới giải trí Ngôn Hi cũng được mời, nhưng mà anh chàng ảnh đế này trước sau nhau một, ngoại trừ chương trình talkshow ra thì anh ta đều từ chối, quả quyết từ chối tất cả các chương trình truyền hình.
Thật ra Đỗ Vu Thư là người đầu tiên tổ tiết mục muốn tuyển, sau đó mới là Diệp Tĩnh An, Đỗ Vu Thư phát triển ở giới giải trí rất nhanh, nhưng hiếm khi tham gia mấy chương trình truyền hình, cũng ít khi đăng Weibo, sinh hoạt cá nhân được bảo mật vô cùng cao, hậu trường vững chắc, tài nguyên không thiếu, lúc đầu, cô chỉ đóng vai nữ hai trong phim 'Loạn thế chi mộng' của đạo diễn Trương Duệ, trong vòng tám năm, Đỗ Vu Thư đã có địa vị trong giới showbiz, mà cô lại ít tham gia chương trình truyền hình, tám năm qua, các chương trình mà cô đã tham gia có thể đếm trên đầu ngón tay, còn lại chỉ là talkshow.
Có thể tưởng tượng được, lần đầu tiên Đỗ Vu Thư bí ẩn tham gia chương trình thực tế sẽ hấp dẫn được bao nhiêu người xem!
Địa vị của Diệp Tĩnh An không hề thua kém Đỗ Vu Thư, nhưng mà anh đã từng tham gia chương trình truyền hình, cũng đã làm khách mời một hai tập trong chương trình thực tế, so với Diệp Tĩnh An, tổ tiết mục 'Tung hoành ngang dọc' mong chờ lời đồng ý của Đỗ Vu Thư hơn.
Mà bây giờ người ta đồng ý rồi, sao có thể đuổi người ta đi được đây!
Huống chi, chuyện của Đỗ Vu Thư và Diệp Tĩnh An cũng chả phải là chuyện ngày một ngày hai, bây giờ hai người bọn họ cùng nhau tham gia chương trình truyền hình nhất định có thế chiếm được không ít người xem.
Hơn nữa, cũng vì danh tiếng và tiền đồ của mình, bọn họ chắc chắn sẽ không làm gì quá đáng đâu ha...
Mặc kệ tổ tiết mục lo lắng cái gì, nói chung là, lúc Vương Tiệp đọc tin nhắn của bọn họ, chị đã hiểu, đúng là muốn đuổi Đỗ Vu Thư khỏi đó từng giây từng phút luôn rồi!
"Sao thế?" Thấy Vương Tiệp rối rắm, Đỗ Vu Thư uể oải hỏi.
Vương Tiếp nhìn Đỗ Vu Thư, chị thật sự không muôn nói cho Đỗ Vu Thư biết tin tức này, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, bây giờ Đỗ Vu Thư đang mệt, có tức giận cũng không có nổi lửa, nếu đợi tới lúc cô khỏe lại thì...
Vương Tiệp run sợ, chị cười lấy lòng, nói: "Chị nói với em một chuyện, nhưng em đừng kích động quá nha."
Vẻ mặt Đỗ Vu Thư không thay đổi: "Chị nói đi."
Vương Tiệp nói thẳng: "Vừa nãy tổ tiết mục 'Tung hoành ngang dọc' có nhắn tin cho chị, tổng cộng có sáu vị khách mời cố định, trong đó có em và cả Diệp Tĩnh An nữa."
Đỗ Vu Thư: "... Ha ha."
Cô đã nói là cô quên chuyện gì đó rồi mà, thì ra là chuyện này...
Hôm qua, cô lại muốn tham gia chương trình truyền hình với Diệp Tĩnh An, chắc chắn lúc đó đầu cô bị úng nước rồi!
Cái tên 'gà cay'* đó!
____________________________________________
*Gà cay: Ý chỉ rác thải, là ngôn ngữ mạng.
____________________________________________
Vương Tiệp thấy sắc mặt Đỗ Vu Thư đột nhiên thay đổi, chị cẩn thận nói: "Vu Thư?"
Vẻ mặt Đỗ Vu Thư vẫn như cũ: "Ha ha, cái tổ tiết mục này đúng là biết điều."
Vương Tiệp: "..." Chị cảm thấy bây giờ Vu Thư đáng sợ quá QAQ!
Đỗ Vu Thư cười như không, ánh mắt lạnh lùng, "Tổ tiết mục này rất thú vị, cả giới giải trí ai cũng biết em và Diệp Tĩnh An không nhau, vậy mà bọn họ còn dám mời cả hai bọn em, đúng là thú vị."
Thấy nghệ sĩ nhà mình bình tĩnh nói..., Vương Tiệp phát hiện mình cạn lời luôn rồi.
Tổ tiết mục này đúng là thật sự, rất thú vị!
Dám mời cả hai nghệ sĩ chỉ cần thấy mặt là cãi nhau tham gia cùng một chương trình, không sợ bọn họ phá luôn chương trình à.
Tổ tiết mục đúng là quá can đảm.
"..." Vương Tiệp im lặng một lúc, thảm thiết nói: "Vu Thư, em đồng ý với chị một chuyện được không?"
"Nói."
Vương Tiệp khẩn cầu nhìn Đỗ Vu Thư, "Em đừng đánh Diệp Tĩnh An nữa được không."
"Chị suy nghĩ nhiều rồi." Im lặng một lúc lau, Đỗ Vu Thư mới xoa bụng nói: "Em chỉ là một cô gái liễu yếu đào tơ, sao có thể đánh Diệp Tĩnh An được."
Vương Tiệp: "..." Chị không tin mấy câu này đâu, ha ha.
Đừng có giả vờ nghiêm túc như vậy, em ít khi suýt đánh Diệp Tĩnh An lắm à?
"Em là người văn minh." Đỗ Vu thư nghiêm túc nói, "Em chỉ nói chuyện không động thủ, chị cứ yên tâm đi."
Vương Tiệp: "... Ha ha."
Vẻ mặt Đỗ Vu Thư không thay đổi nhìn Vương Tiệp: "Được rồi, em nhất định sẽ đánh nhau với anh ta."
Vương Tiệp đành đổi sang chủ đề khác: "Em còn khó chịu không? Bữa trưa muốn ăn gì?"
"Đừng có đánh trống lảng với em, em không ngờ chị như vậy luôn đó, Vương Tiệp." Đỗ Vu Thư nhìn chị.
Vương Tiệp bình tĩnh đứng dậy, "Chị đi lấy túi chườm cho em."
Thêm xíu nữa chắc chị không nhịn được mà đánh chết nghệ sĩ nhà mình luôn mất!
"Ơ..." Một tiếng chế giễu truyền tới tai, Đỗ Vu Thư quay đầu lại, đúng là Diệp Tĩnh An.
Đỗ Vu Thư khẽ cười: "Thiên vương Diệp, anh đã đi ngang qua chỗ tôi tận ba lần rồi đấy, anh mù đường tới vậy à..."
Đỗ Vu Thư sâu xa nhìn Diệp Tĩnh An, anh im lặng một lát, rồi thản nhiên nói: "Tôi cố ý tới đây tìm cô."
Đỗ Vu Thư: "..."
Diệp Tĩnh An sâu xa nhìn Đỗ Vu Thư, "Nhưng có vẻ bây giờ không cần nữa rồi."
Đỗ Vu Thư: "..." Cút!
"Vừa nãy tôi nói tôi muốn nói gì đó với cô, nhưng mà cái gì ấy nhỉ, tôi cũng không nhớ nữa." Diệp Tĩnh An mỉm cười, nói: "Ảnh hậu Đỗ đừng vội nha, tôi thấy lát nữa không quan tâm tới, thì chắc sẽ nhớ ra đó."
Đỗ Vu Thư: "..." Cút đi!
Đỗ Vu Thư hít một hơi thật sau, tự nó với bản thân mình phải kiềm chế, cô nhìn Vệ Mông đứng cạnh Diệp Tĩnh An mỉm cười, nói: "Vệ Mông, vất vả cho cậu quá."
Vệ Mông: "...QAQ!" Hai tiểu tổ tông ơi, hai người có ngắt véo nhau thì cũng đừng làm tổn thương tôi chứ!"
"Đi theo một nghệ sĩ nhiều thiếu sót như vậy, chắc cậu cũng vất vả lắm, thật sự rất vất vả cho cậu rồi." Đỗ Vu Thư vô cùng chân thành nói, Vệ Mông cũng cảm giác được sau lưng mình đổ đầy mồ hôi lạnh, Đỗ Vu Thư mỉm cười nói: "Có muốn vượt tường không?"