Tịch Thần Hạn khẽ nhíu lông mày giọng nói như mây như gió, “Lấy địa vị của nhà họ Tịch ta, còn muốn có thông gia để củng cố giang sơn nữa sao?”
Bà nội lại gật đầu, “Hạn Nhi nói cũng đúng. “Mẹ! Thần Hạn mặc dù đã trưởng thành, công ty dưới tay nó cũng không tệ, nhưng nó vẫn còn trẻ mà.” Dương Tuyết Như nói với Tịch Thần Hạn, “Thần Hạn, mẹ sẽ không đồng ý cô gái không môn đăng hộ đối vào nhà chúng ta! Con tốt nhất nên cắt đứt quan hệ với người phụ nữ đó đi.
Tịch Thần Hạn yên lặng bóc hạt điều, sau đó đem hạt bỏ vào chén thủy tinh đậy nắp lại, chờ khi nào bà nội muốn ăn thì lấy ra ăn.
Bà nội rất hài lòng với sự tỉ mỉ của cháu trai, “Hạn nhi chúng ta tương lai có vợ, nhất định sẽ là người đàn ông yêu thương vợ. Cũng không biết là ai có phúc như vậy, có thể được Hạn nhi chúng ta nhìn trúng đây.
Dương Tuyết Như thấy không ai tiếp lời bà ấy, vội nói, “Mẹ, chuyện hôn sự của Thân Hạn, mẹ tuyệt đối không thể dung túng cho nó!”
“Được được, mẹ biết rồi! Con cũng có tuổi rồi mà nói chuyện vẫn nóng nảy như vậy!” Bà nội ứng phó một tiếng. Nhẹ giọng hỏi
Tịch Thần Hạn “Hạn nhi, con nói cho bà nội nghe là cô gái nhà nào rồi bà nội cũng dễ cân nhắc giúp con.” Tịch Thần Hạn ngẩng đầu nhìn Dương Tuyết Như, hai mắt đen mặc dù cười rất sáng nhưng lại khiến Dương Tuyết Như toàn thân không thoải mái. “Một trong những phụ nữ trước đây mẹ giới thiệu cho con. Bây giờ sao mẹ lại phản đối rồi?”
“Cái… cái gì?” Dương Tuyết Như lồng ngực như nghẹn lại, mau lục lại trong đầu xem bà ấy giới thiệu cho Tịch Thần Hạn ai là không có gia thế hiển hách, “Lẽ lẽ nào xuất thân nhà quan?
Trong mắt các nhà tài phiệt, xem thường nhất chính là quan trường. Bởi vì bọn họ không có tiền nhưng trong tay lại năm quyền, nên nhà gia thể có tiền cũng buộc phải tươi cười với bọn làm quan.
Dương Tuyết Như giới thiệu cho Tịch Thần Hạn rất nhiều thiên kim nhà quan, cũng không biết Tịch Thần Hạn nhìn trúng ai.
Gương mặt được chăm sóc kỹ lưỡng của Dương Tuyết Như cuối cùng cũng có chút nhăn vì cười, “Thân Hạn đừng thừa nước đục thả câu với mẹ nữa, cuối cùng là thiên kim nhà nào? Mẹ cũng muốn giúp con đi cầu hôn
Chỉ cần là một trong những phụ nữ bà ấy giới thiệu, Dương Tuyết Như đều rất hài lòng. Bởi vì những phụ nữ đó đều là bà ấy sàng lọc, chọn người có lợi nhất cho bà ấy.
Tịch Thần Hạn đôi mắt ấm áp vui vẻ, nhưng có vẻ thâm thúy không biết được. “Đến lúc đó mẹ sẽ biết.”
Tịch Thần Hạn không chịu tiết lộ vị hôn thê là ai thì Dương Tuyết Như không hỏi tiếp nữa, trong lòng đã rất nghi ngờ. Lẽ nào Tịch Thần Hạn đang âm mưu tính kể bất lợi cho bà ấy?
Dương Tuyết Như rời bệnh viện vội gọi điện thoại, nhỏ giọng nói với người bên kia điện thoại. “Điều tra đi, bên cạnh cậu chủ xuất hiện những người phụ nữ nào, thân phận bối cảnh hết thảy điều tra rõ! Tốt nhất điều tra ra vi hôn thể của nó rốt cuộc là ai “Mấy ngày nay tốt nhất là giám sát nó! Tuyệt đối phải cẩn thận, đừng để bị nó phát hiện
Dương Tuyết Như tắt điện thoại, trong mắt hiện ra ánh sáng u âm sắc bén.
Bà ấy tuyệt đối không cho phép có chuyện vượt qua lòng bàn Tịch Thần Hạn đến tối mới rời bệnh viện. Cơn giận trong lòng tay bà anh vẫn đang hừng hực như thiêu đốt không cách nào dập tất
Người phụ nữ Tịch Thân Hạn đã xác nhận lại cùng bạn trai cũ dây dưa không rồi
Đây tuyệt đối là chuyện anh không thể tha thứ
Anh nhất định phải khiến người phụ nữ đó biết cô ấy là người phụ nữ của Tịch Thần Hạn này, không được dây dưa với bất cứ người đàn ông nào
Tịch Thần Hạn trận trọc một đêm, trong lòng lửa giận vẫn không thể lắng xuống, cả trái tim, cả cơ thể của người phụ nữ đó bắt buộc phải thuộc về một mình anh.
Vũ Tiểu Kiểu sáng sớm dậy vội ra cửa gọi xe
Hôm nay lễ trao giải ý tưởng thiết kế thời trang, chẳng bao lâu nữa cô sẽ nhận được 3,5 tỉ tiền thưởng rồi
Cô vui mừng trên đường đi lãnh tiền thưởng lớn, cũng rất vui vì cuối cùng đã có một góc nhỏ đầu tiên trong thế giới thiết kế thời trang.
Địa điểm trao giải đặt ở lâu đài Uy Long của tập đoàn Bạch Thị.
Lần này cuộc thi thiết kế thời trang Tân Duệ là hạng mục hợp tác của tập đoàn Thiên Quang và tập đoàn Tô thị, chủ yếu là chọn một nhà thiết kế thuộc thế hệ trẻ mới để chọn lựa nhân tài cho công ty thời trang do tập đoàn Thiên Quang và tập đoàn Tô Thị góp vốn. Vũ Tiểu Kiều không biết, người chủ đứng sau cuộc thi lần này còn có tập đoàn Tô Thị.
Cô vừa đến lâu đài Uy Long trời liền đổ mưa to, bầu trời sấm chớp còn có tiếng gầm vang trời.
Điện thoại đột nhiên vang lên lại là số điện thoại ngang ngược có một dãy số 0 phía sau.
Vũ Tiểu Kiều nhớ lại số này đã từng gửi tin nhân kỳ lạ đến cho “Tôi cho cô cơ hội tiếp cận tôi.” Vũ Tiểu Kiêu giật mình với tất không dám nghe.
Số điện thoại có hào khí có thể càn quét nghìn quân như thế này, nhất định là gọi nhầm rồi!
Chưa được mấy giây số điện thoại khí phách đó lại gọi tới.
Vũ Tiểu Kiều xuất phát từ lòng tò mò mới cẩn thận ấn nghe. “A lô…”
Cô ấy vừa mở miệng, tiếng hét định tại nhức óc từ bên kia truyền tới, dọa cô ấy phải để điện thoại ra xa lỗ tai. “Lại dám tắt điện thoại của tôi! Cô ở đâu mau đến đây cho toi
Đôi mi thanh tú của Vũ Tiểu Kiều chau lại, “Anh là ai vậy? Đừng quấy rầy điện thoại của tôi nữa!”
Nói xong cô tiếp tục tất cuộc gọi, dứt khoát ẩn tắt nguồn điện thoại.
Hôm nay là lễ nhận thưởng ai cũng không thể cản trở cô nhận tiền thưởng cực lớn này! Lấy tiền rồi có thể trả hết nợ 3 tỉ cho Tô Nhất Hàng
Tịch Thần Hạn không ngờ Vũ Tiểu Kiều lại cúp điện thoại của anh, càng quả đáng hơn là lại tắt máy nữa!
Anh đi lại điên cuồng trong phòng, bên ngoài tia chớp mãnh liệt
Anh kéo rèm cửa, mở hết tất cả đèn trong phòng, nhưng không cách nào xua đuổi được sự sợ hãi sâu trong lòng. “Kẻ lừa đảo này, lừa đảo, lừa đảo! Tịch Thần Hạn nhanh chóng gọi điện thoại cho Đông Thanh “Bất kể cậu dùng cách gì, bây giờ lập tức làm cho Vũ Tiểu Kiều xuất hiện trước mặt tôi ngay!”
Tịch Thần Hạn phiền não quăng điện thoại, bên ngoài tiếng sấm đùng đùng, mỗi một âm thanh đều như nổ xuống đỉnh đầu của anh, toàn thân anh co cứng từng đợt.
Đông Thanh vội vã đem mấy tên vệ sĩ đến bệnh viện Đức An tim Vũ Tiểu Kiều.
Nhưng Vũ Tiểu Kiêu không có ở phòng bệnh của Cao Thủy Cam.
Lý Thành Sơn mở cửa, nhìn số vệ sĩ đồ đen bên ngoài sắc mặt trầm lạnh, còn có vẻ mặt nghiêm túc của Đông Thanh, dọa đến nỗi Lý Thành Sơn co chân chạy.
Đông Thanh bước lên phía trước, nhẹ nhàng giữ lấy Lý Thành
Son. “Tiền lãi tôi nợ các người sẽ trả ngay lập tức tin tôi đi, con gái tôi Vũ Tiểu Kiều nhất định có thể lấy được tiền “Nó đã đi lâu đài Uy Long lãnh thưởng, lập tức có 35 tỉ trong tay, xin đừng đánh tôi, đừng đánh tôi.. “Hu hu, đừng đánh tôi. Tôi nhất định sẽ mau chóng trả tiền. ”
Lý Thành Sơn bị dọa nên ôm đầu khóc rồng, toàn thân đều bị ướt mưa, giống như con chó nghèo túng lại thảm hại.
Đông Thanh buông Lý Thành Sơn ra, vội dắt người đi, đồng thời thông báo cho Tịch Thần Hạn đã tìm được Vũ Tiểu Kiều rồi, cô ấy đang ở lâu đài Uy Long.
Tịch Thần Hạn đang chờ, nằm lấy áo khoác, trong mưa giông mà anh sợ nhất, lái xe tháng đến lâu đài Uy Long.
Danh Sách Chương: