Mục lục
Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Khải Hiên ôm chặt An Tử Dụ ở lòng lòng.

“Kêu lên đi! Để xem khi mọi người đến nhìn thấy dáng vẻ bây giờ của chúng ta thì sẽ nói cái gì.” Đường Khải Hiên cong môi nở nụ cười quái dị, đáy mắt anh ta sâu thẳm giống như đang đắm chìm vào trong biển, để lộ ra một vẻ đẹp mê hoặc lòng người.

“Anh, anh thật không biết xấu hổ, anh mau buông tôi ra.” An Tử Dụ dùng sức vùng vẫy, hai tay cô ra sức chống lên ngực anh ta.

“Tôi nói cho anh biết Đường Khải Hiên, nếu anh không buông tôi ra thì tôi sẽ khiến anh đẹp mặt đấy.”

“Nghe thấy chưa, mau buông tôi ra!”

“Tôi tốt đẹp cũng là cô cả nhà họ An, anh dám vô lễ với tôi....”

Đường Khải Hiên bị An Tử Dụ mắng chửi khiến cho anh ta nổi giận, tâm trạng của anh ta đang buồn bực, thực sự không muốn nghe thấy giọng phụ nữ lải nhải.

Anh ta cúi đầu xuống, đôi môi mang theo mùi rượu nồng nặc lấp kín đôi môi của An Tử Dụ.

An Tử Dụ đột nhiên trợn trừng hai mắt lên.

Khoảng khắc này ở trên thế giới hoàn toàn yên lặng không có một âm thanh nào cất ra nữa rồi.

Não của An Tử Dụ đột nhiên ngừng hoạt động, rất lâu sau mà cô ta vẫn hoàn toàn không có bất kỳ phản ứng gì.

Cô ta mở to hai mắt ra, đại não trống rỗng, cô ta chỉ biết trên môi cô ta có hai cánh môi đang không ngừng cọ sát đi chuyển.

Hơi rượu nồng nặng trong miệng anh ta dần dần toả ra ở dưới mũi cô ta, lúc này dường như cô ta cũng say theo.

Đường Khải Hiên không bị chịu sự kiểm soát nên hôn càng sâu hơn, cuối cùng đánh thức ý thức của An Tử Dụ.

An Tử Dụ dùng sức cắn xuống môi anh ta, giữa hai môi lan toả ra mùi tanh của máu.

Đường Khải Hiên khó chịu quát lên một câu, cuối cùng cũng buông cô ta, ánh mắt không vui nhìn chằm chằm vào cô ta.

“Cô lại dám cắn tôi sao?”

“Đường Khải Hiên, tôi thấy anh thật sự bị bệnh rồi, hơn nữa bệnh còn không nặng!” An Tử Dụ dùng sức lau môi mình.

Đường Khải Hiên tức giận, lẽ nào người phụ nữ này cảm thấy bị anh ta hôn rất bẩn sao?

“An Tử Dụ, cô đừng quên, bây giờ chúng ta là người yêu, hơn nữa, chỉ là một cái hôn mà thôi, cô có cần đến mức như vậy không?”

An Tử Dụ thấy dáng vẻ tràn ngập sự không quan tâm của anh ta thì càng tức giận hơn, “Anh coi tôi là loại người gì vậy?”

“Còn có thể là loại người gì chứ? Trên miệng thì nói đóng giả làm người yêu với tôi, ở sau lưng thì lại đến vũ hội kết giao với người mới, còn đuổi theo tôi đến tận nhà vệ sinh nam, muốn làm cái gì vậy?”

“Một chân đạp lên nhiều con thuyền sao? Cô chọn nhầm đối tượng rồi chứ.” Đường Khải Hiên khinh thường cười mỉa một tiếng, anh ta lau vệt máu trên khoé miệng.

“Đường Khải Hiên, con người anh thực sự quá là chủ quan phiến diện, nên nói anh là đồ tự phụ, tự phụ đến mức tự cao tự đại, cho rằng những thứ mà mình nhận định chính là chân lý!”

“Tôi nói cho anh biết, An Tử Dụ tôi từ trước đến nay chưa từng đạp chân lên nhiều con thuyền, cũng không phải là loại người đó.” An Tử Dụ tức giận hét lên.

“Đừng giả vờ thanh cao nữa, ở trong giới này, tôi gặp nhiều loại phụ nữ như cô rồi, mọi người ra ngoài thì đều là để chơi bời thôi mà.”

Ở trong giới này thực sự là như vậy, cho nên ở trong giới thượng lưu tìm những người có tình cảm thực sự thì còn khó hơn mò kim đáy biển.

Nhưng An Tử Dụ tuyệt đố không thể nhẫn nhịn được việc bị người khác hiểu lầm như vậy, càng không thể chịu được việc Đường Khải Hiên dùng ánh mắt khinh thường như vậy nhìn cô.

“Đường Khải Hiên, xem ra chúng ta không cần thiết phải giả vờ làm người yêu nữa rồi, bởi vì loại người như anh vốn không hề xứng đáng.”

“Cô nói gì vậy? Tôi không xứng sao? An Tử Dụ, cô có biết tôi là ai không? Cô dám nói tôi không xứng với cô sao?”

Đường Khải Hiên có chút hối hận vì bình thường anh ta ẩn giẩu quá kĩ, mới khiến những người này đều cảm thấy anh ta chỉ là một bác sĩ cỏn con mà khinh thường anh ta.

“Tôi nói cho cô biết An Tử Dụ, tôi tên là Đường Khải Hiên, tôi là Đường Khải Hiên.” Hôm nay Đường Khải Hiên thực sự bị say rồi, bình thường anh ta ra sức giữ tính cách tốt bụng của mình.

An Tử Dụ cưởi mỉa một tiếng, “Tôi biết, biết anh tên là Đường Khải Hiên, không cần lặp lại.”

Lúc này An Tử Dụ vẫn chưa biết thân phận thật sự của Đường Khải Hiên, chỉ coi anh ta là một cậu ấm có gia thế ngang nhà họ An mà thôi.

Đúng lúc này có hai cô gái đẩy cửa bước vào nhà vệ sinh, nhìn thấy trong nhà vệ sinh có một người đàn ông liền bị doạ cho giật nảy mình.

Sắc mặt của Đường Khải Hiên có chút thay đổi, chỗ này là.....

An Tử Dụ nhìn gương mặt méo xệch của Đường Khải Hiên thì bật cười, “Phó viện trưởng Đường, chỗ này là nhà vệ sinh nữ, tôi không bám đuôi đuổi theo anh đâu, mà chính là anh bám đuôi đuổi theo tôi đấy. Cám ơn!”

Đường Khải Hiên lập tức đỏ ửng mặt lên.

An Tử Dụ đẩy Đường Khải Hiên ra, cười chế giễu một tiếng, sau đó cô ta kiêu ngạo quay người rời đi.

Đường Khải Hiên ngớ người lại, sau đó vội vàng chạy khỏi nhà vệ sinh.

Hoá ra là anh ta đi nhầm!

Lúc nãy rõ ràng anh ta nhìn thấy ở trước cửa nhà vệ sinh có hai người đàn ông, thế là liền tưởng rằng đây là nhà vệ sinh nam....

OMG!

Quá là mất mặt!

An Tử Dụ đi ra khỏi nhà vệ sinh thì hai cậu ấm kia liền nhanh chóng xông lên.

“Cô An, sao cô vào nhà vệ sinh lâu vậy, chúng tôi sắp bước vào tìm cô rồi.”

“Hửm, chuyện đó.....haha, vào trang điểm lại ấy mà.” An Tử Dụ nở nụ cười.

“Hai người biết mà, nhà vệ sinh nữ lúc nào cũng đông người.”

Cô ta ở trong nhà vệ sinh một lúc cho tỉnh rượu, nếu không tiếp tục bị người khác quấn lấy mời rượu thì cô ta sẽ hoàn toàn bị say.

“Đi thôi, chúng ta tiếp tục đổi chỗ khác để chơi.” Hai cậu âm kia kéo An Tử Dụ đi.

“Chuyện đó, cũng không còn sớm nữa, tôi phải về trường học rồi, thật sự không thể tiếp tục uống nữa rồi.” An Tử Dụ nhanh chóng từ chối.

“Cô An, cô không nể mặt chúng tôi sao? Chúng tôi vừa gọi điện về cho bố, bảo bố tôi về sau ở công ty phải chiếu cố đến cô nhiều hơn!”

“Đúng vậy cô An, khó khăn lắm mới gặp cô ra ngoài chơi, mọi người cùng nhau uống rượu nói chuyện thôi mà, rất vui vẻ, đừng làm mất hứng như vậy chứ.”

“Bố tôi đã dặn tôi bảo tôi chơi cùng cô An, cô An đừng khiến chúng tôi về nhà khó ăn nói với bố chứ.”

An Tử Dụ cảm thấy khó xử.

Hai cậu ấm này, nhà đều là con của cổ đông lớn của tập đoàn An Thị, nếu như đắc tội hai nhà này thì hoàn cảnh của cô ở tập đoàn An Thị sẽ càng khó khăn hơn.

Khi An Tử Dụ đang chuẩn bị đồng ý thì phía sau lưng cô đột nhiên có một luồng sức mạnh kéo cô lại, khiến cô rơi vào trong một lồng ngực rộng lơn.

“Hai người làm cái gì vậy?” Ánh mắt của Đường Khải Hiên u ám nhìn hai người ở phía trước.

“Mày là ai vậy?” Hai cậu ấm kia không vui nói.

“Bạn trai của cô ấy.” Đường Khải Hiên trả lời rất nhanh gọn, không có một chút chần chừ nào.

Hai cậu ấm kia cười chế giễu, “Chỉ dựa vào mày sao? Bạn trai của cô cả An sao? Sao bọn ta không nghe nói vậy?”

“Vừa mới xác định quan hệ.” Đường Khải Hiên nói.

“Đừng nói đùa nữa, bọn tao chưa từng gặp mày, mày nói xem mày là thằng nhãi nghèo nàn từ đâu chui ra vậy, muốn làm trai bao của cô cả An sao?”

Trai bao.....

Đường Khải Hiên cảm nhận sâu sắc được rằng trái tim của anh ta bị đâm một dao.

Đường Khải Hiên anh ta mà làm trai bao sao?

“Mau cút đi, nghe rõ chưa?” Đường Khải Hiên mất kiên nhẫn hét lên một tiếng, trong đôi mắt của anh ta toả ra một tia sắc bén.

Hai cậu ấm kia bị ánh mắt của Đường Khải Hiên làm cho khiếp sợ, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, bọn họ đều quen những cậu ấm nhà quyền thế có xuất thân cao, nghĩ lại chắc Đường Khải Hiên không có xuất thân gì mà cũng dám diễu võ dương oai ở đây.

Hai cậu ấm kia bắu đầu xắn tay áo, “Tên nhãi thối tha kia, mày mà cũng dám cướp người mà bọn tao để ý sao?”

Còn chưa đợi hai cậu ấm kia xông về phía Đường Khải Hiên thì Đường Khải Hiên đã vung chân đạp thẳng vào hai cậu ấm kia khiến bọn họ bổ nhào xuống đất.

Hai cậu ấm kia ngã nhào xuống đất, phát ra tiếng kêu đau đớn.

“Được lắm, tên nhãi thối tha, dám ra tay với bọn tao!”

“Tên nhãi thối tha, mày chết chắc rồi.”

An Tử Dụ sốt ruột, không ngừng đẩy cánh tay đang xiết lấy cô của Đường Khải Hiên trên người mình ra, “Anh điên rồi sao? Người nhà của hai tên kia là người của tập đoàn An Thị!”

Hai cậu ấm này từ trước đến nay đều chơi bời lêu lổng, còn được người nhà nuông chiều, bây giờ bởi vì cô ta mà bị đánh thì người mà cô ta muốn lôi kéo cũng bị huỷ hoại trong chốc lát.

“Đường Khải Hiên, sao anh lại ra tay đánh bọn họ chứ?” An Tử Dụ tức giận, sao anh ta có thể gây ra phiền phức hóc búa như vậy cho cô ta cơ chứ.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK