An Tử Dụ vẫn không thể nào từ trạng thái kinh ngạc trở về trạng thái bình thường được, An Tử Dụ trố mắt đứng nhìn Vũ Tiểu Kiều.
“Cậu, cậu....cho dù là trước đây khi cậu và Tào Xuyên còn yêu nhau nồng nhiệt thì mình cũng chưa từng nhìn thấy cậu quan tâm anh ta như vậy....”
“Cho nên bắt đầu từ hôm nay, mình phải quan tâm ta nhiều hơn. Dù sao là người phải kết hôn với, cũng không thể nào cứ lạnh nhạt mãi được.” Vũ Tiểu Kiều cong môi nở nụ cười, tiếp đó lại suy nghĩ một lúc.
“Gần đây thời tiết mưa suốt, có phải mình nên đi trung tâm thương mại mua cho anh ta hai bộ quần áo không? Tuy không mua nổi đồ xa xỉ hàng hiệu gì để có thể lập tức làm tất cả mọi người đều kinh ngạc, nhưng tốt xấu cũng là một phần tấm lòng của mình.”
An Tử Dụ không kiềm được rùng mình một cái, “Người ta đều là bạn trai tặng bạn gái, sao cậu lại ngược lại vậy?”
“Sắp kết hôn rồi, còn phân chia ai tặng ai làm gì?” Vũ Tiểu Kiều nhanh chóng kéo cánh tay An Tử Dụ.
“Đi thôi, đi dạo trung tâm thương mại với mình.”
An Tử Dụ lại rùng mình một cái, “Cậu chịu phải đả kích gì vậy?”
Vũ Tiểu Kiều kéo An Tử Dụ đi về phía ra khỏi vườn hoa trong trường, đột nhiên hai người nhìn thấy một chiếc Maybach màu đen mui trần lao vùn vụt qua, doạ cho cô nhanh chóng kéo An Tử Dụ trốn vào sau lưng một gốc cây to ở bên cạnh.
“Kiều Kiều, cậu làm sao vậy?”
Vũ Tiểu Kiều bị doạ đến mức khuôn mặt tái mét lại, cô dè dặt nhìn chằm chằm vào chiếc xe sang đang lao nhanh ở phía không xa.
“Đây là trong vườn hoa nhà trường, thế mà lại có người dám lái xe vào, còn lái xe nhanh như vậy.”
“Rõ ràng nhà trường có lệnh cấm lái xe vào mà. Nếu như bị hiệu trưởng biết được thì chắc chắn sẽ bị xử phạt.”
An Tử Dụ chỉ xem người lái xe là bạn học trong trường.
Vũ Tiểu Kiều thầm lau mồ hôi, cô đương nhiên nhận ra xe của Tịch Thần Hạn, ai dám xử phạt Tịch Thần Hạn chứ?
Cho dù là hiệu trưởng, cho dù là Cung Cảnh Hào, bao gồm cả bố của Cung Cảnh Hạo, nhìn thấy Tịch Thần Hạn còn không phải cúi đầu khom lưng sao?
“Nhưng, người dám hung hăng càn quấy như vậy, chỉ sợ chỉ có Cung Cảnh Hào mà thôi. Nhưng cũng không đúng, kia không phải là xe của Cung Cảnh Hào mà.”
“Nếu mình không nhìn nhầm, chiếc xe kia là bản giới hạn lắp ráp đẳng cấp nhất thế giới, cả thế giới chỉ có 2 chiếc, giá trị khoảng mấy trăm tỷ, nhà họ Cung chắc còn chưa mua nổi xe sang như vậy đâu.”
Xung quanh truyền đến tiếng hò reo kinh ngạc của đám nữ sinh.
“Trời ơi! Các cậu mau xem, người lái xe hình như là cậu Thần.”
Mọi người đều nín thở tập trung suy nghĩ, nhìn người đàn ông đẹp trai trong xe, đám nữ sinh lại được một phen kinh ngạc.
“Trời ơi! Hình như là anh ấy thật!”
“Oa! Dáng vẻ lái xe của cậu Thần thật là đẹp trai và ngầu.”
“Anh ấy lại đến trường học rồi.”
“Nhất định là đến đón Phi Phi đi hẹn hò.”
Tất cả đám nữ sinh đều vây quanh Vũ Phi Phi, dáng vẻ tâng bốc Vũ Phi Phi thành hoàng hậu.
Vũ Phi Phi xinh đẹp nở nụ cười, cô ta ngẩng cao đầu, “Đúng vậy, cậu Thần vừa gọi điện cho mình, nói là nhớ mình rồi, không ngờ rằng nhanh như vậy đã đến đón mình.”
An Tử Dụ nhanh chóng ôm miệng, ra sức chớp đôi mắt to của mình nhìn sang Vũ Tiểu Kiều đang nơm nớp lo sợ ở bên cạnh.
“Kiều Kiều....người đó hình như là cậu Thần....đến đón Vũ Phi Phi đi hẹn hò.”
“Thật không ngờ rằng, bọn họ thật sự đang yêu đương nồng nhiệt.”
An Tử Dụ kéo dài giọng nói, do dự mất mấy giây, “Kiều Kiều, rốt cuộc cậu và cậy Thần là như thế nào vậy? Rốt cuộc lúc nào cậu mới nói thật với mình vậy?”
Vũ Tiểu Kiều cắn môi, “Bọn mình không có chuyện gì hết.”
“Này, Kiều Kiều, cậu đi đâu vậy?”
“Trở về ký túc xá.”
“Không phải cậu muốn đi dạo trung tâm thương mại sao?”
“Không đi nữa.”
Vũ Phi Phi xinh đẹp đứng đợi xe sang của Tịch Thần Hạn lái đến trước mặt cô ta, sau đó anh tao nhã xuống xe mở cửa xe cho cô ta, trong những tiếng hò reo ngưỡng mộ của mọi người đích thân bảo vệ cô ta lên xe.
“Oa, xe của cậu Thần lái qua đây rồi.”
“Phi Phi, Phi Phi, cậu Thần đến rồi, đến rồi.”
Vũ Phi Phi nhìn chiếc xe sang màu đen càng ngày càng lái lại gần kia, tim cô ta đập nhanh thình thịch, hô hấp cũng trở nên run rẩy, cô ta kéo lấy một nữ sinh bên cạnh, tay cô ta thế mà lại không ngừng run rẩy.
“Phi Phi, cậu đang căng thẳng sao?”
“Ai nói mình căng thẳng vậy?” Vũ Phi Phi vừa lên tiếng thì giọng nói là đang run rẩy.
Ngay trong lúc mọi người đang ngẩng đầu trông mong Tịch Thần Hạn đẹp trai bước xuống xe xuất hiện trước mắt mọi người thì chiếc xe Maybach màu đen mui trần của Tịch Thần Hạn lại vụt qua trước mặt mọi người để lại một dải bụi, giống như một cơn gió lớn bay qua.
“……”
“……”
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau.
Vũ Phi Phi sắc mặt xanh xao, một tay giữ lấy vạt váy bị xe của Tịch Thần Hạn lướt qua làm tốc lên.
Anh có ý gì vậy?
Đám nữ sinh vây xung quanh Vũ Phi Phi cũng vô cùng kinh ngạc.
“Có lẽ....cậu Thần không nhìn thấy Phi Phi.”
“Anh ấy lái xe nhanh như vậy, nhất định không nhìn thấy Phi Phi.”
“Phi Phi, cậu mau đuổi theo đi.”
Đám nữ sinh nhanh chóng kéo Vũ Phi Phi đi đuổi theo xe của Tịch Thần Hạn.
“Cậu Thần, cậu Thần, Phi Phi ở đây.”
“Phi Phi ở đây.”
“Cậu Thần....em ở đây.” Vũ Phi Phi không ngừng vẫy tay, nhưng chiếc xe đã càng ngày càng xa rồi.
Tịch Thần Hạn lái xe rất nhanh, sao mấy nữ sinh kia có thể đuổi kịp, bọn họ chạy được một đoạn đã thở hổn hển.
Đám nữ sinh không ngừng vỗ lưng cho Vũ Phi Phi, không ngừng cổ vũ cô ta.
“Phi Phi, cậu Thần không nhìn thấy cậu, nếu không sẽ không lái đi mất đâu.”
“Đúng vậy Phi Phi, chúng ta mau đuổi theo đi.”
Vũ Phi Phi nhanh chóng hít sâu một hơi, tiếp tục đuổi theo.
Nhưng trong lòng cô ta lại cảm thấy kì lạ, không phải cậu Thần đi công tác sao? Sao lại về nhanh như vậy?
Bây giờ xuất hiện ở vườn hoa trong trường, có phải là đến xin lỗi cô ta rồi dẫn cô ta đi hẹn hò không?
Trên mặt Vũ Phi Phi, đột nhiên đỏ ửng vì hạnh phúc, nếu là đến tìm cô ta thì cô ta cũng không cần thiết khổ sở đuổi theo đằng sau.
Vũ Phi Phi dần dần dừng bước chân lại.
“Phi Phi, cậu mau gọi điện cho cậu Thần. Nói với anh ấy, cậu ở đây đi.”
“Đúng vậy Phi Phi, vườn hoa lớn như vậy, cậu Thần mà tìm thì sẽ rất vất vả đó.”
“Cậu mau gọi điện cho cậu Thần đi.”
Vũ Phi Phi nhanh chóng lấy điện thoại ra, nụ cười trên khuôn mặt cô ta đột nhiên cứng đờ.
Cô ta vốn không có số điện thoại của Tịch Thần Hạn.
Tuyên bố tin tức đính hôn đã lâu như vậy, nhưng bọn họ vốn không hề tiếp xúc riêng với nhau, vẫn luôn là do Dương Tuyết Như ở giữa chuyển lời.
Cô ta không thể ở trước mặt bạn học gọi điện cho Dương Tuyết Như, để Dương Tuyết Như nói với Tịch Thần Hạn cô ta đang ở đâu chứ?
Vũ Phi Phi cố gắng duy trì nụ cười trên mặt, cô ta cất điện thoại đi, “Đàn ông mà, nên để anh ấy sốt ruột để anh ấy biết sự quan trọng của mình.”
Đám nữ sinh lại bắt đầu ngưỡng mộ, “Phi Phi, cậu thật giỏi quá, nắm cậu Thần chắc như vậy.”
“Cậu Thần lại lái xe sang đẳng cấp đến đón cậu đi hẹn hò, thật là ngưỡng mộ quá!”
“Khi nào mình mới có thể gặp được một người đàn ông tốt như vậy, như vậy thì hạnh phúc biết bao.”
Vũ Phi Phi cong môi lên, cô ta dẫn đám nữ sinh đi thong dong, không nhìn xung quanh tìm kiếm bóng dáng của Tịch Thần Hạn nữa.
Cô ta nhìn giống như có vẻ bình thường, nhưng thật ra trong lòng sớm đã sốt ruột như kiến bò trên chảo lửa.
Sao anh vẫn chưa tìm thấy cô ta?
Sẽ không bị lạc đường tròn vườn hoa chứ?
“Mình thấy cậu Thần đi về phía ký túc xá nữ, chúng ta nhanh chóng đến đó đi.”
“Có lẽ cậu Thần đang ở ký túc xá của Phi Phi để đợi cậu không chừng.”
“Đi thôi, chúng ta mau qua đó.”
Đám nữ sinh nhanh chóng kéo Vũ Phi Phi chạy về phía ký túc xá nữ.
Bạch Lạc Băng khoanh tay trước ngực, bộ mặt ưu tư, “Vũ Phi Phi, cậu Thần chắc sẽ không thật sự bị cô mê hoặc chứ?”
Nếu thật sự như vậy thì bức ảnh trong tay cô ta sẽ không có bất kì ý nghĩa gì nữa rồi.
Danh Sách Chương: