Lãnh Thanh Huyền vội vàng rời đi, còn không kịp lấy theo chiếc lư hương. Tôi không thể làm gì khác hơn, đành phải giúp gã cất tạm: “Hữu Hồn hương này là thứ tốt, mình cứ giữ ở đây rồi tính sau.” Tiện tay ném mớ nhang dư kia vào trong ngăn kéo, nhưng khi tôi định đóng ngăn kéo lại thì chợt thấy một lá thư nằm trong đó. Phong bì bên ngoài thư vẫn chưa được mở. “Đây là...?” Tôi vắt óc suy nghĩ, sau đó mới nhớ ra một chuyện. Lúc kết thúc phiên tòa, đây...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.