Sau khi phủi bớt đống bụi trên người, tôi lảo đảo rời khỏi đường Vô Đăng. Đầu ngõ vẫn còn sót lại đống hỗn độn do trận chiến ác liệt đêm qua, nhưng xác người và vết máu đã không còn tại đó nữa. “Tam Âm tông, bọn mày không thể trốn thoát đâu.” Sau khi lần mò hồi lâu mà không tìm được điếu thuốc nào, tôi ho khan vài tiếng rồi bước ra đường lớn, đón một chiếc taxi, phóng tới bệnh viện Nhân dân số 1 gần đó. Sau khi bấm số điện thoại khẩn cấp và...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.