"Vớ vẩn! Mấy người nhốt tôi ở đây, còn mặt mũi hỏi tôi nữa à?" Tôi sốt ruột xua tay: "Hôm nay tôi nhất định phải đi, trong cửa hàng của tôi còn nuôi một con chó nữa, nó đã mấy ngày không ăn rồi, tôi rất lo cho nó." "Lo cho nó? Cậu vẫn nên lo cho mình trước đi." Hừ lạnh một tiếng, Ngụy Kiệm Minh đứng ở phía sau sư huynh của mình, cánh tay trái mất tự nhiên co vào trong đạo bào. Gã đã từng đấu pháp cùng với tôi, kết quả bị tôi đả...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.