Thôn Tỏa Long vào nửa đêm mang đến cho người ta một cảm giác rất quỷ dị. Tôi liếc nhìn trái phải, những tòa nhà bằng đá cũ nát sừng sững trong mưa, những cánh cửa gỗ mục nát bị gió đêm thổi phát ra những tiếng kẽo kẹt. “Vương Sư chỉ nói với mình bên ngoài có thứ gì đó, nhưng lại không nói là người hay là quỷ.” Tôi gượng cười lắc đầu. Nếu như là bình thường, theo tính cách thận trọng của mình, tôi sẽ không bao giờ đặt mình vào nguy hiểm và ra ngoài...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.