“Nhanh lên! Nhanh lên coi nào!” Cửa thang máy màu xám bạc chậm rãi khép lại, tầm mắt thu hẹp dần. Trên hành lang tối đen giữa bệnh viện, dấu giày sũng nước kia cũng bắt đầu tăng nhanh tốc độ, chạy về phía thang máy. Nhìn từng dấu giày xuất hiện chóng vánh trên nền nhà sạch sẽ, tôi vô thức cắn chặt răng: “Nhanh lên xem nào!” 10 centimet, 5 centimet... Khi hai cánh cửa thang máy màu xám bạc chỉ còn từ 3 - 4 centimet nữa là đã có thể khép lại, tôi cũng bắt đầu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.