"Tại sao lại là sau nửa đêm? Thời gian này có ý nghĩa gì?" Tôi truy hỏi đến cùng, Bạch Nhã Nhi đã mất kiên nhẫn, cô ta xua xua tay với tôi: "Thời gian của anh không còn nhiều nữa rồi, tôi không muốn hại anh." Nói xong, cô ta vào phòng tắm một mình, như thể chuẩn bị thay bộ quần áo ướt sũng nước mưa còn lấm lem bùn đất. "Cư dân sống trong tòa nhà màu đỏ người nào cũng thật kỳ lạ. Streamer của thành phố Kinh Hải kia chính là đang ẩn nấp trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.