Lời nói của cô tiếp viên như ám chỉ điều gì khác nữa, nhưng khi tôi còn chưa kịp suy nghĩ thì cô ta đã đưa chiếc bát sứ lên miệng tôi. Đây là một chiếc bát sứ trắng tinh, nhìn không ra xuất xứ ở tháng năm nào. Nước trong bát nghiêng nhẹ, nhưng dù đoàn tàu có gập ghềnh thế nào thì cũng không đổ bất cứ một giọt nào ra ngoài. “Uống đi.” Giọng nói của cô ấy có một ma lực rất kỳ lạ, khiến tôi không thể chống cự lại. Mắt tôi cứ thế mà...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.