Tôi không mở miệng nói gì, động tác cũng rất nhẹ, nhưng cậu bé vẫn cảm nhận được. Nó lập tức quay mặt đi rồi hốt hoảng lật xem vở bài tập. Vận dụng phán nhãn liếc nhìn chiếc ô hoa nhí, tôi không phát hiện bất thường, trong phòng cũng không có khí âm tà nào. “Bài tập rất nhiều đúng không.” Ngồi xổm trước mặt cậu bé, tôi điều khiển cơ mặt, nở ra một nụ cười thân thiện. Cậu bé nắm chặt cây bút máy, ngượng ngùng, có vẻ nó rất nhút nhát. “Lúc nãy cháu nói...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.