Bầu không khí trong xe hơi trầm xuống. Nhị Cẩu và Cổ tiên sinh nhận ra tôi đang trong trạng thái không ổn, thế nên cũng chẳng nói gì, chỉ im lặng trên đường đi. Xe chạy ra khỏi Giang Thành. Tôi hạ cửa sổ xuống, châm một điếu thuốc: “Nhị Cẩu, chú có mang theo thanh Trảm Lộc đao kia không?” Sau khi đoạt lại thanh Trảm Lộc đao từ tay Lục Cẩn, tôi đã đưa cho Nhị Cẩu để nó phòng thân. “Em có mang theo mà, ngay dưới yên xe. Em bọc nó lại bằng giấy báo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.