Tính ra, tôi là một người hoài cựu nên vẫn giữ nguyên số điện thoại từ khi bị khai trừ khỏi Học viện Cảnh sát, chớp mắt đã 5 năm rồi. Khi tôi nhấn vào số điện thoại của mình, âm thanh tút tút trong ống nghe đột nhiên thay đổi, nhịp tim của tôi cũng bắt đầu tăng tốc dần: “Có ai đó không?” Điện thoại di động của tôi không đi cùng tôi vào giấc mơ, nên vẫn còn để trong phòng bệnh. “Không ai nghe máy à?” Tôi cũng không rõ vì sao mình lại thở phào...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.