“Tại sao anh ta lại ở đây?” Tôi dùng Phán nhãn nhìn về phía hành lang. Đèn bên ngoài dường như đã bị hỏng, chỉ còn mỗi đèn khẩn cấp ở ngay lối thoát hiểm phát ra ánh sáng màu xanh lá cây mờ nhạt. Trên sàn gạch, vẫn còn những vết máu dữ tợn vương lại; đống ghế chờ bên ngoài nằm ngổn ngang, tựa như nơi đây vừa trải qua một trận đấu kịch liệt vậy. Đảm bảo rằng không còn ai khác ẩn mình trong bóng tối, tôi vội vàng mở cửa phòng bệnh: “Anh Lưu! Anh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.