Nghi ngờ an toàn hơn tự tin, nhưng đồng thời nó cũng kích thích bộ não của tôi như một cây kim. Tôi có thể nhớ rõ mọi chuyện xảy ra trong cơn ác mộng. Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn không dám vén tóc gáy của Thiết Ngưng Hương. Đó không phải là một nỗi sợ hãi đơn thuần, theo tôi thì nó giống như một cách để tự lừa mình dối người. Nếu trên gáy của Thiết Ngưng Hương thật sự có một dấu ấn hoa mai, vậy sẽ giáng một đòn trí mạng vào tôi, về...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.