Mục lục
Nuông Chiều Em Đến Nghiện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người kia rõ ràng là trợ lý Tiểu Ngải của Cố Tống Vy. Chỉ nhìn thấy cô ta đang nhìn chòng chọc vào Tiêu Diệp Nhiên, hận ý trong mắt cũng sắp lan tràn.

“Không muốn chết thì cút cho tôi”

Trong giọng nói lạnh lùng mang theo một tia sát khí. Lưng Tiểu Ngải cứng đờ, cô ta biết Ngôn Húc không dễ chọc, hơn nữa hành động bây giờ của anh ta nghiễm nhiên chính là đang bảo vệ cho Tiêu Diệp Nhiên.

Cô ta không cam lòng cắn chặt răng, chỉ vào Tiêu Diệp Nhiên, oán hận hét lên: “Cô ta là hung thủ giết người, cô †a đã đẩy chị Tống Vy ngã”

Lời này vừa nói ra thì mọi người liền nhốn nháo, mọi người không thể tin được mà nhìn Tiêu Diệp Nhiên, nhìn một cô gái yếu đuối sao lại có thể ác độc như vậy?

"Cô ta không phải em gái của Cố Tống Vy sao?”

"Đúng vậy, chính là cô ta. Thời gian trước không phải có tin tức nói rằng Cố Tống Vy cướp vị hôn phu của em gái sao?”

"Tin tức này tôi biết! Cô em gái cũng thật đáng thương nhat”

"Nhưng đáng thương cũng không phải lý do để cô ta hại người chứ, dù thế nào đi nữa đứa trẻ cũng là vô tội

Xung quanh rất ồn ào, những tiếng bàn tán liên tiếp tràn ngập lỗ tai Tiêu Diệp Nhiên, hai tay cô bất giác nắm chặt. Cô rất muốn lớn tiếng biện minh cho mình, Cố Tống Vy căn bản cũng không phải do cô đẩy ngã, chính là do cô ta

tự ngã sấp xuống.

Nhưng mở miệng, lại không phát ra được bất cứ tiếng nào.

Cô nhìn mười mấy cái miệng ở trước mắt đang không ngừng đóng đóng mở mở, đầu óc trở nên trống rỗng. "Câm miệng!"

Hởi thở lạnh lùng đang đè nén lửa giận quát khế khiến cho tất cả mọi người run lên một cái, cùng nhau ngậm miệng lại.

Ngôn Húc lạnh lùng như băng đảo mắt nhìn qua tất cả những người kia, mỗi người vừa chạm vào ánh của anh đều nhịn không được mà sợ hãi cúi đầu thấp xuống.

Cuối cùng, ánh mắt dừng ở trên khuôn mặt phần hận của Tiểu Ngải, môi mỏng khẽ mở: "Cô nói là cô ấy đẩy ngã Cố Tống Vy, là cô tận mắt thấy sao?"

Tiểu Ngải cắn chặt môi, không trả lời anh ta. Có thể thấy rõ thân thể Tiểu Ngải đang phát run.

Nếu không phải chị Tống Vy giao phó cho cô ta, nói sau khi mọi chuyện xảy ra nhất định phải nói là do Tiêu Diệp Nhiên đẩy ngã, nói không chừng cô ta đã chạy trối chết "Nếu như không phải, phiền cô đưa ra bằng chứng để chứng minh cô ấy đẩy ngã người tai”

Tiểu Ngải vẫn không trả lời, lựa chọn im miệng không nói. Thấy cô ta không trả lời, Ngôn Húc cười lạnh: "Nói cho Cố Tống Vy biết, đừng tự mua dây buộc mình"

Dứt lời, anh ta quay đầu nhìn Tiêu Diệp Nhiên, phát hiện đôi mắt vẫn luôn rạng rỡ của cô lúc này hoàn toàn mất đi

vẻ sáng ngời vốn có, ảm đạm đến mức khiến cho người †a đau lòng. Anh ta rất muốn tiến đến ôm thật chặt cô vào trong lòng, nhưng anh ta vẫn còn lý trí, không muốn gây thêm phiền phức cho cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK