Vậy nên, anh ta nói: "Tôi đưa em đi!”
Nghe vậy, Tống An Kỳ trừng to mắt, nhìn anh ta với ánh mắt không thể tin được.
"Anh thật sự muốn dẫn tôi đi sao?”
Tống An Kỳ không tin anh lại có lòng tốt như vậy, nhìn anh †a với ánh mắt đề phòng, nói: “Có phải anh còn có điều kiện gì không?”
Điều kiện? Ở trong mắt cô, anh là người như vậy sao? Thẩm Tử Dục bị chọc giận đến mức bật cười, liền cố ý nói: “Đúng, chỉ cần em đồng ý làm bạn gái của tôi, tôi sẽ đưa em đi!"
Quả nhiên!
Đã nói là anh ta không có lòng tốt như vậy mà!
Tống An Kỳ cũng tức giận, cô hừ lạnh nói: "Mơ giấc mộng xuân thu của anh đi! Đồ đàn ông cặn bãi”
Nói xong, cô liền xoay người đi ra ngoài.
Người đàn ông cặn bã? Thẩm Tử Dục nhíu mày, anh trở thành người đàn ông cặn bã lúc nào vậy?
Thấy cô muốn rời đi, anh liền vội vàng đứng lên, đuổi theo.
Ngay khi Tống An Kỳ đưa tay muốn mở cửa ra, đột nhiên phía sau có một cánh tay đưa đến đè vào cánh tay cô vừa chạm vào tay nắm cửa, ngăn cản động tác của cô. Một cỗ hơi thở nam tính hung hăng tới gần, lưng của cô cứng đờ, không dám quay đầu nhìn lại.
"Em nói ai là người đàn ông cặn bã?”
Giọng nói trầm thấp của anh ta, ẩn ẩn mang theo sự tức giận.
Cô căn môi, không trả lời.
Nhưng sự im lặng này của cô khiến anh ta nheo mắt lại, trong mắt lóe lên ánh sáng nguy hiểm, bỗng nhiên anh ta bắt lấy tay của cô, dùng sức kéo một cái.
Tống An Kỳ chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, chờ đến khi cô kịp phản ứng, mời phát hiện mình đã bị anh đè trên cửa.
Lưng dính sát vào cánh cửa, cô ngẩng đầu đối diện với đôi mắt đen sâu thắm của anh, trái tim giống như bị người ta hung hăng siết chặt, đau đớn.
"Tống An Kỳ, tôi hỏi em một lần nữa, ai là người đàn ông cặn bã?”
Ánh mắt nặng nề của anh nhìn vào trong mắt cô.
Cô đảo mắt nhìn sang bên cạnh, trốn tránh ánh mắt dọa người của anh.
Hai tay năm chặt, cô hít một hơi thật sâu, sau đó lạnh giọng trả lời: "Tôi nói người đàn ông cặn bã chính là anh, rõ ràng đã có vị hôn thê nhưng vẫn còn đến trêu chọc tôi!"
Nói đến đây, sự phẫn nộ từ tận đáy lòng cô liền dâng lên, rõ ràng người đàn ông cặn bã chính là anh ta, vậy mà anh †a vẫn còn mặt mũi chất vấn cô như vậy!
Vì vậy cô bắt đầu giấy dụa, muốn tránh khỏi xiềng xích của anh, nhưng ai ngờ, anh lại tới gần, đôi chân dài ép lên người cô, thân thể hai người áp sát cùng một chỗ, không để lại một khe hở nào.
Tống An Kỳ cảm nhận được áp lực trên người anh ta, lại càng giấy dụa lợi hai hơn, nhưng cô chỉ là một người phụ nữ, sao có thể lay động được sức mạnh của một người đàn ông.