“Có gì thì nói nhanh, có rắm thì thả nhanh!” Lão Lý lạnh lùng nói.
Trong lòng hắn đã chuẩn bị sẵn sàng cho tình huống xấu nhất, nếu nữ nhân này biết thì cũng không thể giữ lại được, hắn còn chưa nghĩ ra cách đối phó với nàng ta thì không ngờ nàng ta lại tự tìm đến cái chết.
Đối với hắn, những người như vậy c.h.ế.t một người cũng chỉ là xóa tên.
Sẽ không ai truy cứu.
“Thế... thế...” Ánh mắt Tiểu Ngải nhấp nháy, nàng ta không muốn nói nhưng mấy tỷ muội điên cuồng ép nàng ta đến đây, nói đây là roi nhỏ của lão Lý, không giật thì phí.
“Thế cái gì?” Giọng điệu của lão Lý càng thêm âm trầm.
“Hôm qua ta thấy ngươi chôn A Hương ở đó.”
“Lý ca, bây giờ xuất phát sao?” Một tên thị vệ xuất hiện sau lưng bọn họ, dọa cả hai người giật mình.
Lão Lý nhìn thấy hắn, trong lòng không khỏi khựng lại.
Tên thị vệ này tên là Trưởng Dã, phẩm cấp ngang hắn, vẫn luôn tranh chức đội trưởng thị vệ với hắn, nếu lần này không phải hắn lên thì chính là hắn ta.
Quan trọng nhất là hắn ta dường như có quan hệ khá tốt với Khương Đại Sơn.
Khương Đại Sơn bị nhốt vào đại lao Nhạn Sơn Quan, nhìn bề ngoài thì không thấy gì nhưng thực tế Trưởng Dã vẫn luôn rất có ý kiến với lão Lý.
Nghe nói hắn ta từng bàn tán với người khác về lão Lý: “Giết người thì không nên g.i.ế.c đến cùng, lần này lão Lý đối xử với Khương Đại Sơn quá tuyệt tình.”
“Lão Lý, chúng ta thực sự không đi nổi nữa rồi, cho chúng ta một con lạc đà đi?” Tiểu Ngải thấy lão Lý đứng dậy định đi, liền quỳ xuống kéo lấy vạt áo hắn.
“Cút ra!” Lão Lý gầm lên, đá nàng ta ra: “Còn vô lý nữa, tin hay không lão tử g.i.ế.c c.h.ế.t ngươi?”
Lão Lý tức giận rút đao đeo bên hông ra.
Tiểu Ngải nhìn thanh đao sáng loáng, bắt đầu ngẩn người, đột nhiên bật cười, sau đó đứng dậy nói với Trưởng Dã: “Hắn là kẻ g.i.ế.c người, hắn g.i.ế.c A Hương, ta nhìn thấy, chính hắn g.i.ế.c A Hương!”
Lão Lý xông lên định c.h.é.m nàng ta, Trưởng Dã vội vàng chạy lên ngăn cản: “Lão Lý, đây có phải là sự thật không?”
“Lời của một mụ điên ngươi cũng tin, nàng ta điên rồi, g.i.ế.c c.h.ế.t nàng ta cho xong.” Lão Lý nhất quyết muốn g.i.ế.c c.h.ế.t mụ đàn bà điên này.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhưng Trưởng Dã lại bảo vệ Tiểu Ngải ở phía sau: “Lão Lý, sự thật thắng hùng biện, muốn chặn miệng nàng ta, tốt nhất là để mọi người cùng đến xem, dưới đó có phải là xác của A Hương không.”
Nói xong, hắn kéo Tiểu Ngải đi gọi những thị vệ khác.
Lão Lý tức đến mặt mày xanh mét, không ngờ Trưởng Dã lại xuất hiện vào lúc này, còn để tiện nhân Tiểu Ngải này phản lại mình.
Phải làm sao? Bây giờ đi chuyển xác thì chắc chắn không kịp rồi, ngay dưới đồi cát kia, chỉ cần đào một chút là đào ra được.
Đến lúc đó, dù hắn có mọc thêm ngàn cái miệng cũng không nói rõ được.
Hắn chắc chắn sẽ bị Trưởng Dã xúi giục những thị vệ khác trói mình lại, định tội cưỡng... h.i.ế.p g.i.ế.c người.
Phải làm sao?
Lão Lý vốn luôn điềm tĩnh, lúc này cũng trở thành kiến bò chảo nóng, bắt đầu cuống cuồng.
Rất nhanh, Trưởng Dã đã gọi tất cả các thị vệ khác đến, hắn ta không nói gì, chỉ nói lão Lý tìm mọi người có việc.
Hắn ta kéo Tiểu Ngải dẫn mọi người đến nơi chôn cất A Hương: “Tiểu Ngải, ngươi kể lại mọi chuyện cho mọi người nghe.”
“Hôm qua... ta thấy lão Lý g.i.ế.c A Hương ở đây, chôn ở đây, A Hương bị hắn bóp chết.” Tiểu Ngải chỉ vào dưới đồi cát nói.