CHƯƠNG 475: LƯƠNG KHUÊ HỐI HẬN RỒI
Lương quý phi lại vô cùng ngượng ngùng, đặc biệt là những tính toán mà ả ta cho là đúng, ngay lúc này đã bị Ý Như nói hết cho Lương Khuê nghe.
“Lương bá phụ, không phải như vậy đâu, ý của con không phải như vậy, con…” Lương quý phi cố gắng điều chỉnh tâm trạng, lo lắng giải thích. Nhưng ngay khi vừa mở miệng, ả ta mới phát hiện, ngay đến cả chứng cứ để chứng minh, ả ta cũng không có.
“Lương quý phi nói không gì cơ? Là không bảo Quý phi nương nương của chúng ta giết Ôn Yến, hay là không giậu đổ bìm leo? Người rõ ràng biết rõ, nương nương của chúng ta vì người cho nên mới hạ độc Ôn Yến, thế nhưng trước mặt Hoàng thượng, người không chỉ không bảo vệ nương nương của chúng ta, mà còn…” Lời còn chưa nói hết, Ý Như đã dừng lại, nàng ta chỉ giễu cợt nhìn Lương quý phi, nhìn sắc mặt của ả càng ngày càng đỏ…
Lương quý phi không biết phải giải thích như thế nào, bởi vì những lời Ý Như nói là sự thật, và chắc hẳn Lan quý phi cũng biết rõ sự thật này.
Nàng ta chắc chắn biết những chuyện này cho nên mới để Lương Khuê vào cung.
“Bá phụ, con bị ma quỷ mê hoặc làm rối loạn tâm trí, con chỉ luôn nghĩ đến đứa bé trong bụng, con thật sự sai rồi, con…” Lương quý phi biết rõ bản thân ả không có cách nào quay đầu lại được nữa, cho nên bây giờ chỉ có thể nhận sai mà thôi.
Đây cũng là chiến lược ả đã nghĩ kỹ để ứng phó với phụ thân.
Bây giờ, chuyện Lan quý phi hạ độc giết Ôn Yến đã rõ như đinh đóng cột, mà Lương quý phi còn đang mang thai cốt nhục của Hoàng thượng. Giữa hai người con gái của hai gia tộc, họ chọn ai, có lẽ đã rất rõ ràng, đây cũng là động lực duy nhất để ả làm những chuyện này.
“Phụ thân, đứa con của Lương quý phi muội muội chảy trong người dòng máu của Trương thị. Con mới là con gái của Lương thị, Hoàng thượng có thái độ gì với con, người hẳn rõ ràng nhất, cho nên người cần con của Trương thị, hay là con gái của Lương thị chúng ta? Người có thể chọn, nếu người không chọn con gái, con cũng không một lời oán hận, sẵn sàng hi sinh vì gia tộc chúng ta.” Khi nói những lời này, Lan quý phi tràn ngập thâm tình, đặc biệt là khi nhìn Lương Khuê, ánh mắt của nàng ta đầy ắp sự ngưỡng mộ của trẻ con, y hệt một đứa trẻ ngoan biết nghe lời lại hiểu chuyện.
Lương Khuê nhìn con gái mình, trong mắt xẹt qua tia đau khổ, giãy giụa. Ông ta quả thật đã nói chuyện với Trương Tiên Huy, hai gia tộc giúp đỡ lẫn nhau, cho dù là con gái của ai hưởng lộc thì lợi ích của họ cũng được chia đều.
Nhưng đây cũng chỉ là tình trạng tốt nhất, khoảng thời gian này, mối quan hệ giữa hai người họ đã mơ hồ hơi rạn nứt.
Mọi thứ dường như bắt đầu từ khi Lương quý phi mang thai, càng giống như bắt đầu từ khi Lan quý phi được sủng ái.
Hai gia tộc có thế lực ngang nhau, con gái của nhà này thì đang mang trong mình cốt nhục của Hoàng thượng, còn con gái của nhà kia thì lại được Hoàng thượng yêu thương.
Điều này khiến hai nhà bọn họ không còn cách nào bình tĩnh giúp đỡ nhau như trước nữa, luôn muốn tranh giành lâu dài…
Hai gia tộc âm thầm phân cao thấp, Lương Khuê rất rõ ràng, ông ta biết thì Trương Tiên Huy chắc chắn cũng sẽ biết, chẳng qua hai người không muốn cản trở nhau mà thôi.
Hai người họ đều hiểu rất rõ, bây giờ rõ ràng vẫn chưa đến mức trở mặt với nhau, nhưng trở mặt chắc chắn là kết cục duy nhất.
Lương Khuê càng không ngờ, nhanh như vậy mà ông ta đã phải đối mặt với việc chọn lựa rồi.
Chặt đứt đôi cánh của chính mình thành toàn cho dã tâm của Trương Tiên Huy, rõ ràng ông ta không làm được.
Cho nên, giữa việc bao che cho Lương quý phi và bảo vệ Lan quý phi, lòng ông ta đương nhiên sẽ hướng về Lan quý phi hơn.
Lăn lộn trong chốn quan trường nhiều năm như vậy, ông ta hiểu rất rõ, bất cứ lợi ích chung nào cũng không thể đáng tin bằng máu mủ ruột già được.
Huống hồ, khoảng thời gian này Lan quý phi quả thật đã biểu hiện rất tốt, luôn được yêu thương, cưng chiều, làm sao có chuyện đau khổ vì không sinh được con chứ.
Phải từ bỏ đứa con gái được Hoàng thượng sủng ái để đổi lấy tương lai rực rỡ cho con gái của Trương Tiên Huy, cho dù không cần nghĩ cũng biết, người chịu thiệt thòi chính là ông ta.
“Phụ thân, con biết người có lý tưởng của riêng mình, lý tưởng của người không nhất thiết phải liên minh với nhà họ Trương. Bây giờ Hoàng thượng đã yêu thương con như vậy, đến lúc đó, con nhất định sẽ nói tốt cho phụ thân, đương nhiên điều kiện tiên quyết là con vẫn có thể sống tiếp.”
Lan quý phi không nhanh không chậm nói, giống như vốn dĩ không quan tâm đến chuyện sống chết của bản thân.
Nhưng câu nói này, lại thúc giục Lương Khuê đưa ra lựa chọn cuối cùng, ông ta nói: “Con à, đừng ăn nói lung tung, làm sao phụ thân có thể nhẫn tâm bỏ rơi con chứ, cho dù phải từ bỏ chức quan này, ta cũng nhất định bảo vệ con.”
Ngay đến cả thành ý trong câu nói của mình, Lương Khuê cũng không có, cho nên Lan quý phi đương nhiên là không tin, nhưng nàng ta vẫn bày ra dáng vẻ cảm ơn. Nàng ta xúc động nhìn Lương Khuê, nếu không phải vì ngại thân phận quý phi của mình, nàng ta thật sự muốn nhào vào lòng Lương Khuê.
“Lương quý phi, ta muốn hỏi một câu, hạ độc hại chết Ôn Yến thật sự là chủ ý của phụ thân ngươi ư?” Lương Khuê xoay người nhìn gương mặt đã trở nên trắng bệch của Lương quý phi, hỏi từng câu từng chữ.
Lương quý phi vẫn luôn lắng nghe cuộc đối thoại của Lương Khuê và Lan quý phi, cho nên ả cũng đã hiểu. Sợ rằng Lương Khuê sẽ chấm dứt triệt để với phụ thân của ả, mà Lan quý phi cũng sẽ không thừa nhận tội danh của mình, cho nên đến lúc đó nhất định sẽ khai ra ả.
Đến lúc đó…
Lương quý phi nghĩ cũng không dám nghĩ đến tương lai của mình, rõ ràng đã nắm chắc thắng lợi trong tay, rõ ràng ả sắp trở thành người phụ nữ tôn quý nhất Đại Lương, thế nhưng mọi thứ đã thay đổi.
Chất vấn của Lương Khuê, từng câu từng chữ như cắt vào trái tim ả, ả cố gắng để chính mình bình tĩnh, ả gắng sức ngẩng đầu lên, vừa khéo đối mặt với nụ cười đang nở rộ của Lương Khuê, ả khẽ nói: “Bá phụ, ý của phụ thân con chính là chúng ta phải loại bỏ hết chướng ngại vật cho đứa bé trong bụng con. Con cũng đã đồng ý với tỷ tỷ, sẽ bảo vệ tính mạng cho tỷ tỷ. Đợi đến khi đứa bé trong bụng con đăng cơ, tỷ ấy sẽ là Hoàng Quý Thái Phi, đến lúc đó, Lương gia vẫn sẽ là trụ cột của đất nước.” Lương phi cố gắng nhớ lại những lời xưa nay phụ thân vẫn luôn nói với ả, về đất nước, về gia tộc, về tương lai của ả. Đây chính là kế hoạch mà ả ấp ủ bao năm nay, ả cho rằng một tương lai tươi đẹp như vậy đã gần ngay trước mắt rồi, thế nhưng bây giờ…
“Vậy ngươi hãy nói với phụ thân ngươi, con gái của hắn là con gái, thì con gái của ta cũng vậy, không phải chỉ có con gái của hắn mới sinh được Hoàng tử.” Lương Khuê tức giận nói ra những lời khó nghe, nhưng Lương phi lại không dám phản bác, chỉ có thể kinh ngạc lắng nghe. Sau đó, ả tuyệt vọng nhìn Lan quý phi, nói khẽ: “Tỷ tỷ, lần này, tỷ hạ độc hại Ôn Yến môn chủ, tội không thể tha thứ, cho dù tỷ may mắn tránh khỏi kiếp nạn này thì Hoàng thượng cũng sẽ không còn cưng chiều tỷ như trước nữa. Như vậy làm sao tỷ có thể giúp bá phụ thực hiện được ý đồ to lớn của ông ấy chứ? Trong bụng muội có cốt nhục của Hoàng thượng, cho dù chàng ấy biết muội là chủ mưu, chắc chắn cũng sẽ không lấy mạng muội. Chỉ cần con của muội bình an ra đời, đến lúc đó… Cho nên, tỷ tỷ à, trong khi nói chuyện với Hoàng thượng, vẫn xin tỷ nghĩ cho thật kỹ, tỷ đã vì muội làm bao nhiêu chuyện, muội nhất định sẽ vì tỷ, vì gia tộc của tỷ mà bỏ ra bấy nhiêu, thế giới này từ trước đến nay vẫn luôn rất công bằng.”
“Lương quý phi, người nói gì cơ, các người đã thành công hạ độc hại Ôn Yến, các người…” Lúc trước, đối với chuyện Lương Khuê đắn đo lựa chọn giữa Lương quý phi và Lan quý phi, Ý Như chỉ nói một câu thông báo chuyện Ôn Yến trúng độc mà thôi, cho nên Lương Khuê cũng không để ý lắm, vì vậy ông ta mới kiên định đứng về phía Lan quý phi. Cho nên khi nghe thấy những lời uy hiếp cuối cùng của Lương quý phi, ông ta không khỏi toát mồ hôi lạnh.
“Phụ thân, hiện tại Ôn Yến vẫn chưa chết, cũng…” Lan quý phi hơi khó xử nói với Lương Khuê, nói xong nàng ta lập tức cúi đầu xuống. Nhưng khi Lương quý phi nghe thấy lời chất vấn của Lương Khuê, trong nháy mắt ả lập tức dừng lại, cười nhìn Lương Khuê.
Lương Khuê liếc nhìn Lan quý phi, sau đó lại nhìn thoáng qua Lương quý phi đang đắc ý, sắc mặt trong chốc lát bỗng cứng đờ, có thể nhìn ra, ông ta đang rất khó xử. Hận thù sôi sục lúc trước, sự hài lòng đối với Lan quý phi lúc trước, giờ phút này, đã thay đổi hoàn toàn.
Ông ta hối hận rồi, hối hận vì đã đưa ra quyết định chóng vánh như vậy, hối hận rồi…