Ba người không dám lãng phí thời gian, đi về phía biển với tốc độ 100.000 dặm một ngày.
Một tháng sau, ba người họ mang được hòn đảo khổng lồ ra được ngoài biển, cách Vô Cực Kiếm Tông 600.000 dặm, và chỉ cách hải vực Hoảng Loạn hơn 100.000 dặm.
Khoảng cách gần như vậy, cũng giống như kế hoạch mà họ đã bàn.
Đệ tử của bọn họ, ngay sau khi lên được Ngưng Đan, thì họ phải đi một mình vào trong vực hải Hoảng Loạn.
Ai lại không biết nơi đó là nơi hỗn loạn nhất cơ chứ?
Lịch luyện ở đó hiệu quả hơn bất kỳ nơi nào khác.
Tóm lại, hải vực Hoảng Loạn là nơi họ lịch luyện.
Không còn cách nào khác, ai bảo họ nghèo cơ, không có lấy nổi thế giới nhỏ cho môn phái của riêng mình.
Còn đối với việc người ở hải vực Hoảng Loạn chạy đến cướp bóc, họ căn bản là cóc sợ, chỉ cần đối thủ dưới Hóa Thần thì họ đều có thể xử lý.
Huống hồ, họ còn mang theo đảo Thiên Lang, nguyên việc đó thôi cũng đã thu hút sự chú ý của vô số người rồi.
Kèm theo sự kinh ngạc của tất cả mọi người là cả sự kiêng dè.
Bay cùng một hòn đảo nặng như vậy, đây là điều mà những người bình thường có thể làm được sao?
Lúc mà đảo Thiên Lang hạ cánh, hải vực Hoảng Loạn cũng vậy, các tông môn lớn xung quanh cũng vậy, tất cả đều là nơi nhận được thông tin sớm nhất.
Khuê Xà chân quân, Hỏa Quang chân quân phóng ra khí thế của toàn bộ cơ thể, luồng khí cường đại khiến mọi người kinh ngạc, không ai dám xông lên trước.
Đương nhiên, cũng có bọn cướp cuồng bạo bất kham kia, như mời Uẩn Thần chân quân đến vậy.
Trên không trung, hàng vạn người theo dõi buổi lễ.
Có hàng chục Uẩn Thần chân quân, những người khác đều là Nguyên Thần, chỉ có mỗi hai người là Ngưng Đan.
Cướp ở hải vực Hoảng Loạn, cũng như những người từ các tông môn khác. Chúng chỉ có một mục đích, chờ thời cơ hành động!
Đây là một hòn đảo mới, chưa được khám phá, họ ngang nhiên dựng hòn đảo ở giữa. Đây chẳng phải là thịt đây mời anh xơi sao?
Giờ phút này, dù là chính phái hay tà đạo, trong lòng đều trào dâng cảm xúc.
Nếu có thể cướp đi hòn đảo, nhập vào tông môn, sức mạnh của tông môn chắc chắn có thể được nâng cao.
Đối phương chỉ có hai Uẩn Thần, cùng một … Ngưng Đan?
Chỉ có vậy mà muốn bảo vệ hòn đảo sao?
Vô Sinh lão ma là một lão quỷ đã ở trong hải vực Hoảng Loạn nhiều năm, thực lực đã đạt tới đỉnh cao của Uẩn Thần trung kỳ, do vấn đề tư chất, lão cảm thấy mình không thể đi xa hơn được nữa, cho nên lão muốn dành những năm tháng cuối đời để truyền lại đạo thống của cả đời mình.
Con đường của tu sĩ là phải luôn hướng về phía trước, khi tu sĩ thấy đường đạo của mình đã mù mịt, thì chính là hắn đã bị thiên đạo vứt bỏ, rơi vào hàng thiên nhân ngũ suy!
Vô Sinh lão ma này cũng được xếp hạng cao về sức mạnh trong số rất nhiều Uẩn Thần chân quân.
Còn có Thị Huyết chân quân, cuồng thổ của hải vực Hoảng Loạn, đạo vận của Thị Huyết vô cùng cường hãn, có tu vi Uẩn Thần trung kỳ, là bạn tốt của Vô Sinh lão ma.
Hai người này cấu kết với nhau làm việc xấu, không biết bao nhiêu tiểu tông đã bị bọn chúng khống chế ở biển Vô Ngần rồi.
Thậm chí … nếu không vừa mắt tông phái nào sẽ tiêu diệt tông phái đó luôn mà không cần lý do, nên bị các tông phái lớn truy nã.
Những người của giáo phái hạng hai và hạng ba khi thấy hai lão ma này, thì nét mặt của họ lập tức thay đổi, lặng lẽ tránh xa.
Trần Dương mặc kệ bọn họ, làm đảo bay lên thì dễ, nhưng khó nhất là hạ đảo xuống.
May mắn thay, bây giờ pháp trận khắc họa đã có trong giá trị giới hạn độc môn của anh. Chỉ cần từ từ đóng giá trị giới hạn lại, thu nhỏ uy lực huyền phù của pháp trận, thì hòn đảo sẽ từ từ hạ xuống.
Tuy nhiên, quá trình này diễn ra tương đối chậm.
Sắp rồi, rất có khả năng sẽ gây ra sóng thần lớn.
Vì vậy, khi hòn đảo hạ xuống, không một ai ra tay.
Hỏa Quang và Khuê Xà hai người họ cũng hiểu rằng khoảnh khắc hòn đảo hạ xuống là một thử thách thực sự.
Nếu gánh vác được thì sẽ không có ai dám ngăn cản Nạp Hải Tông lập tông nữa.
Nếu không gánh được, hậu quả đương nhiên sẽ rất thê thảm, đó là hòn đảo sẽ bị chia cắt, ba người họ có khả năng sẽ chết dưới sự công kích của mọi người.
Trên thực tế, họ có thể giao lưu với Vô Cực Kiếm Tông trước để nhận được sự che chở của Vô Cực Kiếm Tông.
Nhưng cả Trần Dương và hai người bọn họ đều không bằng lòng.
Vì khi đó, Nạp Hải Tông sẽ mang tiếng là dựa hơi Vô Cực Kiếm Tông.
Điều đó rất bất lợi cho sự phát triển của Nạp Hải Tông sau này.
Còn những bằng hữu đã được chiêu mộ từ trước thì có thể mời họ tới, nhưng phải nói là … lập tông quá tốn kém, mỗi đồng đều phải kiếm trên đường đao.
Tấn công tập thể?
Cái anh không sợ chính là tấn công tập thể.
Tất nhiên, ở đây đang đề cập đến sự tấn công tập thể của Nguyên Thần, còn Uần Thần thì khỏi phải nói rồi.
“Các đệ tử, hãy mở to mắt ra và nhìn cho kỹ. Đây là trận chiến đầu tiên của Nạp Hải Tông chúng ta!”
Khuê Xà chân quân nói với các đệ tử bán yêu trên đỉnh núi Lang Thủ.
“Ầm!”
Khoảnh khắc hòn đảo hạ cánh.
Vô Sinh lão ma và Thị Huyết chân quân đã ngang nhiên ra tay.
Khuê Xà chân quân và Hỏa Quang chân quân hoàn toàn không ngán hai kẻ này, họ căn bản là mãng hoang dị thú, chiến đấu với mấy kẻ này căn bản không phải việc khó gì.
Họ lao vào nhau, những Uẩn Thần khác đang quan sát, không phải vì sợ Trần Dương, mà là sợ hai cái lão ma kia.
Không người bình thường nào dám cướp miếng ăn của hai lão cả.
Nhưng ở đây cũng có nhiều người không bình thường.
Ví dụ, Hoan Hỉ Ma Tông trong hải vực Hoảng Loạn, Tông chủ Hoang Vu chân quân là kẻ phản đồ trong Hoan Hỉ Tông, chạy đến hải vực Hoảng Loạn lập nên Hoan Hỉ Ma Tông. Quỷ mới tin hai thứ này không có quan hệ mờ ám gì với nhau.
Người khác sợ, hắn không sợ!
Hắn đã mang nữa số Nguyên Thần của tông môn đến, chừng hơn trăm người.
Hoang Vu chân quân xông về phía Trần Dương, đây là cơ hội tốt!
“Được lắm!”
Trần Dương cười, vung Tung Địa Kim Quang tới trước mặt Hoang Vu chân quân, giơ tay đấm một phát!
“Bùm!”
Nắm đấm triệu cân to lớn bị Hoang Vu chân quân nắm lấy: “Tao biết mày không đơn giản mà!”
Hoang Vu chân quân cười lạnh một tiếng, trong lòng càng thêm cảnh giác.
Thể lực ghê gớm như vậy, cú đấm đó khiến gang bàn tay hắn tê đi.
“Tôi ngăn hắn rồi, các cậu lên đảo đi!”
Muốn lên đảo?
Trần Dương cười lạnh một tiếng, ngưng tụ vô số kiếm đạo xung quanh.
“Đi!”
Kiếm quang ào ạt tấn công tứ phía, phong tỏa không gian trong bán kính mười dặm.
A!
Từng tu sĩ Nguyên Thần bị tiêu diệt dưới kiếm quang.
Hoang Vu chân quân rất tức giận.
Tuy nhiên, Trần Dương không dây dưa với hắn, anh phân thân ra, thu thập những chiếc nhẫn trữ đồ nằm rải rác.
Những cái này đều là tài nguyên!
Không làm việc nhà sao biết dầu muối quý. Bây giờ anh chỉ có một ý nghĩ, liều mạng cải thiện sức mạnh của bản thân, liều mạng kiếm tiền!
Đôi mắt Hoang Vu chân quân lạnh đi, hắn không nhiều lời, rút ra một cây phất trần, cây phất trần này là bán thần khí, uy lực vô tận.
Hàng trăm ngàn sợi phất trần bay ra, phong tỏa không gian với tốc độ cực nhanh.
Thần thông, thuật Giam Cầm!
“Định!”
Hoang Vu chân quân hét lên, như thể ở nơi nào đó có một sức mạnh đặc biệt giam cầm khả năng hành động của Trần Dương.
Nó thậm chí còn đáng sợ hơn giam cầm trong không gian, bởi vì nó giam cầm khả năng hành động của chính Trần Dương.
Anh thậm chí còn không thể khai triển Tung Địa Kim Quang được.
Thần thông, Ngũ Lôi Chính Pháp!
Bùm!
Hai đạo lôi đình tử của nước và lửa từ trên không trung rơi xuống, phá hủy sự khống chế của cây phất trần, nhưng uy lực của song lôi có hạn, không mạnh bằng Ngũ Lôi Hợp Nhất.
Sức mạnh bùng nổ được tạo ra bởi sự hợp nhất của hai đạo lôi đình nước và lửa không đủ để chặn bán thần khí.
May mắn thay, kiếm quang không cần kết pháp quyết, tâm niệm vừa động, mấy vạn đạo kiếm nguyên đã ngưng tụ thành kiếm quang trong nháy mắt.
“Vèo!”
Kiếm quang mang theo Lôi Đình kiếm ý, lao tới với tốc độ cực nhanh.
Trong nháy mắt chặt đứt hàng trăm triệu sợi tơ phất trần!
“Nổ cho ta!”
“Bùm!”
Vụ nổ lớn tạo ra sóng xung kích, khuếch tán ra xung quanh, Hoang Vu chân quân bị sốc. Tại sao hắn vẫn có thể tấn công mạnh mẽ như vậy sau khi bị đã giam cầm?
Hắn rút lui, Trần Dương cảm thấy thân thể được buông lỏng, cảm giác bị giam cầm cũng biến mất.
Thật là một thần thông kinh khủng, nếu không phải Trần Dương có công pháp đặc biệt, thì lần này anh đã toi rồi!
Tung Địa Kim Quang!
Tốc độ của Trần Dương nhanh đến mức anh chỉ còn là đốm sáng lập lòe, tốc độ đã đạt tới cực hạn.
Không đấu nữa, lão này quá nham hiểm.
Giam Cầm thần thông đã kìm hãm anh rất nhiều, nếu Trần Dương mất khả năng hành động, sức chiến đấu của anh sẽ giảm đi một nửa.
Nếu không đánh được người khác thì đòn đánh dù mạnh đến đâu cũng là vô dụng.
Thằng này vậy mà lại có Thuấn Di thần thông sao?
Hoang Vu chân quân biến sắc, đạo vận bảo vệ hắn rất chặt.
“Chém!”
Hàng chục kiếm quang lao tới từ mọi hướng, trực tiếp chặn hết đường lui của Hoang Vu chân quân.
“Lưu Quang Thần Thuẫn!”
Hoang Vu chân quân lấy ra một tấm thần thuẫn, chiếc thần thuẫn này làm bằng mai rùa Thông Thiên, có khả năng phòng thủ vô song.
Nó cũng là một bán thần khí.
Chiếc mai rùa bảo vệ Hoang Vu chân quân bên trong.
Ầm!
Kiếm quang chém vào mai rùa, chỉ để lại một vết trắng nông.
“Bùm!”
Tiếng nổ dữ dội lại vang lên, mạnh hơn trước gấp mấy lần.
Lúc này, không có ai trong vòng một trăm dặm của đảo Thiên Lang cả, tất cả những người xem đã bay ra xa vì sợ bị ảnh hưởng.
Tuy nhiên, cũng có một số người không thể nhịn được, ba người đã bị ngăn lại, đây là cơ hội tốt để ra tay.
Khuê Xà chân quân, Hỏa Quang chân quân và hai lão ma đang chiến đấu kịch liệt.
Đạo vận bay đầy trời.
Nguyên Thần quẹt qua sẽ bị thương, đập phải sẽ chết.
Không có ai trong vòng năm trăm dặm xung quanh bọn họ.
Vô Sinh lão ma đã tung hoành ở biển Vô Ngần hàng nghìn năm, thực lực đạt đến hóa cảnh, sức chiến đấu vô cùng phong phú, cùng với Thị Huyết chân quân, ắt sẽ ép hai kẻ chân quân kia vào thế bất lợi.
Trần Dương cũng căng thẳng.
Cái mai rùa này thật là cứng.
Anh không giấu nữa, rút Xích Huyết Kiếm ra, khoảnh khắc thanh kiếm thần thánh được tháo ra khỏi vỏ, những người xung quanh anh liền trở nên kinh ngạc.
Thần khí!
Thanh kiếm đó chắc chắn là một thần khí!
Nếu đảo là để tăng sức mạnh tổng thể của tông môn, thì thần khí có thể nâng cao hiệu quả chiến đấu cá nhân.
Đôi mắt của Hoang Vu chân quân sáng lên.
Đó là thần khí.
Nếu có được thanh kiếm này, thì thực lực của hắn nhất định có thể tăng lên gấp bội.
Thật không may, Trần Dương sẽ không cho hắn cơ hội nữa.
120.000 đạo kiếm nguyên ngưng tụ lại, 7 phần Lôi Đình kiếm ý, 7 phần Đại Địa kiếm ý.
Hô!
Lớp ngoài cùng bao bọc lấy linh hỏa Hồi Thiên!
Đây chắc chắn là đòn tấn công mạnh mẽ nhất mà Trần Dương có thể tung ra ở giai đoạn này.
Tung Địa Kim Quang!
Trần Dương dịch chuyển đến trước mai rùa của Hoang Vu chân quân.
“Phá cho ta!”
Trong một phần mười nghìn giây, kiếm quang bùng phát, Hoang Vu chân quân không kịp né tránh.
Kiếm quang tràn ngập sức mạnh bạo lực vô hạn này bay tới. Ngay lúc đó, Hoang Vu chân quân cảm nhận được cái chết đang gần kề.
“Keng!”
Kiếm quang chém vào mai rùa, chống cự trong vài giây.
Sau đó trên mai rùa đầy vết nứt, Hoang Vu chân quân ẩn mình dưới mai rùa mở to mắt.
Sao có thể như thế được?
Đây là mai rùa của rùa Thông Thiên cơ mà.
Sau đó, linh hỏa Hồi Thiên lan rộng, trực tiếp bao bọc lấy mai rùa, trực tiếp chặn đứng đường đi của Hoang Vu chân quân.
“Đây là… linh hỏa Thiên Địa!”
Khí tức nóng hổi xuyên qua các khe nứt, Hoang Vu chân quân hét lên.
Sau đó kiếm quang xuyên qua mai rùa, chém vào cơ thể hắn.