Không những khoáng đạt gấp 10 lần bản gốc mà tình tiết phim còn đặc sắc hơn.
Đương nhiên rồi, cái đặc sắc thật sự chính là ân oán tình thù giữa các nhân vật trong phim.
Trong quá trình quay phim cũng đã thu hút sự chú ý của rất nhiều đệ tử, nghe nói mỗi ngày đều có hơn mấy chục nghìn đệ tử tới xem quay phim.
Còn có kha khá đệ tử được nhận vai diễn viên quần chúng nữa.
Đặc biệt là khúc cuối phim, Linh Nhi chết đi, cảnh Tiêu Dao ôm đứa con lại càng cảm động.
Không biết đã lấy đi bao nhiêu nước mắt của các nữ đệ tử.
Thế nên Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện chưa lên sóng thì các diễn viên chính đã nổi như cồn rồi.
Bây giờ Đỗ Trường Nguyên đi đến đâu cũng có người nhận ra anh ta, các nữ đệ tử thì chạy theo gọi với: “Tiêu Dao ca ca!”
Phi Vũ cũng rất đau đầu, dưới Thái Cực Kiếm Các, một dám đệ tử ôm hoa tươi: “Linh Nhi muội muội, Linh Nhi muội muội…”
Còn Chung Linh Tú diễn vai A Nô, Cố Trường Thanh diễn Đường Ngọc, sau cùng hai người họ hóa thành chim liền cánh khiến lòng người vừa chua xót vừa ngưỡng mộ.
Trên trời nguyện làm chim liền cánh, dưới đất nguyện làm cây liền cành.
Rất nhiều đệ tử tỏ tình, cũng tin tưởng vào tình yêu.
Điều khiến Diệu Nguyên không ngờ nhất là ông ta lại thu hoạch được một đống fan.
Bọn họ ngày nào cũng chạy tới Thiên Kiếm Các réo: “Tửu Kiếm Tiên tiền bối, Tửu Kiếm Tiên tiền bối ơi!”
Diệu Nguyên trốn trên chỗ cao, nghe đám người ở dưới gọi í ới cũng thấy mát lòng mát dạ. Cảm giác được đệ tử sùng bái thật tuyệt.
Đương nhiên rồi, có người vui thì cũng có người buồn.
Ví dụ như đệ tử trọc đầu kia, giống Từ Mỗ Giang quá nên đóng vai Bái Nguyệt Giáo chủ, bây giờ ra đường phải đội mũ đeo khẩu trang.
Đúng là nổi tiếng thật, nhưng mà là tiếng ác.
Đương nhiên, đợi đến khi “Tiên Kiếm” công chiếu thì chắc chắn sẽ thu hoạch được một đám fan là kẻ ác.
Đến lúc đó đầu trọc cũng có thể trải nghiệm cảm giác được nhiều người ủng hộ.
Trần Dương thì nằm luôn ở Thiên Kiếm Các để cắt ghép phim, tiện thể tu luyện luôn.
Bây giờ, năng lượng mà anh cần quá kinh người, kiếm nguyên trong huyệt khiếu đã ngưng kết thành tinh thể, Trần Dương thích gọi nó là kiếm tinh hơn.
Bây giờ anh đả thông 1 huyệt khiếu cần đến mấy chục nghìn nguyên thạch cực phẩm, năng lượng cần thiết cực kỳ khổng lồ.
May là Trần Dương có tài sản dồi dào, nếu không anh không thể gánh nổi.
Nhưng Vô Danh Kiếm Quyết còn khuyết, chỉ có thể đả thông được 5400 huyệt khiếu, chỉ có thể giúp anh tu luyện đến Nguyên Thần trung kỳ thôi. Thế nên sau đợt này, anh phải tới Mộ Kiếm để tìm pháp quyết còn lại.
Cùng với huyệt khiếu được đả thông đến con số tối đa, Thiên Đao Vạn Qua cũng đã tu luyện đến tầng thứ 10, vì mất đi 2 tầng sau cùng nên tiếc là Trần Dương không thể lĩnh ngộ được Cực Thống Chi Ý của Thống Cực Ma Quân!
Nhưng sức mạnh tinh thần của Trần Dương đã được nâng lên một tầm cao mới.
Bây giờ anh không biết sức mạnh tinh thần của anh mạnh mẽ đến đâu, nhưng anh có thể chắc chắn là mạnh hơn Uẩn Thần hậu kỳ!
Mấy ngày này thần niệm phân hóa, làm ra mấy trăm triệu chiếc máy truyền ảnh, đó cũng là một khảo nghiệm cực gắt đối với thần niệm của Trần Dương.
Mặt lợi là có thể củng cố thần niệm.
Còn về phi kiếm bản mệnh, Trần Dương đến gò kiếm mấy lần, lấy mấy nghìn phi kiếm thuộc tính kim để nuôi dưỡng, nguyên thần cũng không ngừng lớn lên!
Nguyên thần sơ sinh dung hợp càng ngày càng mượt hơn, thần thông phá giải của Trần Dương đã linh hoạt phá vỡ pháp trận cấp Thần.
Thậm chí Trần Dương nghĩ, đến lúc anh đột phá từ Nguyên Thần lên Uẩn Thần thì liệu anh có phá vỡ được rào cản thế giới không.
Điểm này rất có khả năng, không phải Trần Dương tự đại, suy nghĩ lung tung.
Vẫn cần phải kiên trì nâng cao thực lực của mình, Trần Dương thầm hạ quyết tâm!
Anh làm nhiều việc thế này là vì mong muốn lúc anh đón vợ con đến đây, họ sẽ không còn thấy quá xa lạ, khiến bọn họ cảm thấy chút quen thuộc khi ở đây.
Biên tập xong “Tiên Kiếm”, Trần Dương tung hết toàn bộ mấy tỉ hàng dự trữ ra. Hôm đó anh nói chục tỉ, chỉ chưa đầy một tháng đã hoàn thành được, đến lúc thực hiện kế hoạch tiếp theo rồi.
Hệ thống lợi ích khổng lồ, đã thắt chặt quan hệ giữa Nạp Hải Tông và các đại tông môn ở biển Vô Ngần.
Nhưng Trần Dương vẫn luôn là người nắm vị trí trung tâm.
Mấy ngày trước, Trần Dương truyền ảnh với Khuê Xà và Hỏa Quang, bảo bọn họ tới Bồng Lai Tiên Tông và Ma Kha Giáo thương lượng chuyện gia công. Chuyện tiến triển rất thuận lợi, Bồng Lai Tiên Tông và Ma Kha Giáo đồng ý rất nhanh.
Mấy ngày nay, hai đại thánh tông đã nếm được mật ngọt, một tháng kiếm được hơn chục tỉ nguyên thạch cực phẩm, số tiền đầu tư ban đầu đã lấy lại được rồi, lại còn lợi nhuận gấp đôi.
Bọn họ chịu liền chứ dại gì từ chối!
Như vậy thì sản lượng tăng vọt, chưa đến nửa năm thì máy truyền ảnh sẽ trải rộng khắp biển Vô Ngần, thậm chí dư ra có thể đẩy đến đất liền, hoặc vươn dài hơn ra biển lớn.
Nếu vậy, Nạp Hải Tông sẽ trói chặt Tam Đại Thánh Tông lên cùng một con thuyền, bây giờ chỗ dựa của Nạp Hải Tông không chỉ là Vô Cực Kiếm Tông mà là Tam Đại Thánh Tông.
Dù Trần Dương có việc phải ra ngoài, không ở tông môn thì cũng không sợ Nạp Hải Tông gặp nguy hiểm.
Trần Dương gửi tin nhắn thoại cho Linh Nguyên chân quân, lắc người rời khỏi Vô Cực Kiếm Tông.
Anh trở về Nạp Hải Tông. Anh vừa xuất hiện, các đệ tử đi qua lại liền cung kính chào hỏi. Vì thực hiện quản lý quân sự hóa nên những đệ tử này trông cực kỳ có tinh thần.
Anh dạo một vòng quanh Nạp Hải Tông, mọi thứ đều tiến hành đâu vào đấy.
Thực lực của đệ tử cũng ngày một tiến bộ vượt bậc. Anh đi xem Mạc Sát, thực lực của thằng nhóc này tăng nhanh như vũ bão, bây giờ đã là Nguyên Thần hậu kỳ rồi.
Trần Dương cho nó nhiều tài nguyên không hề uổng phí chút nào.
Rất có khả năng nó sẽ là đệ tử đột phá lên Uẩn Thần đầu tiên của Nạp Hải Tông.
“Đại sư huynh!”
Anh về đến động phủ của mình thì Diệp Thần cũng tới.
“Vào đi!”
Diệp Thần vào động phủ, trong lòng anh ta hơi thấp thỏm, vì hôm nay Trần Dương sẽ giải quyết triệt để vấn đề pháp lực cằn cỗi của anh ta.
“Đừng căng thẳng!”
Trần Dương an ủi, nói thật, anh cũng hơi căng thẳng, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên anh thực nghiệm trên cơ thể người.
Thân xác của Diệp Thần đủ mạnh mẽ, luyện công pháp thể tu chính quy nhất, khả năng chịu đựng chắc cũng sẽ rất mạnh.
“Tôi không căn thẳng!”
Diệp Thần gật đầu, ánh mắt mang tia hi vọng.
“Cậu nằm yên, chút nữa thả lỏng tinh thần, đừng chống đối. Tôi sẽ dùng pháp lực lưu chuyển trong huyệt khiếu của cậu, thậm chí là mạng khiếu của cậu”.
Trần Dương nhắc nhở.
“Sư huynh, anh yên tâm làm đi!”
Diệp Thần gật đầu, không hề đề phòng Trần Dương.
Đương nhiên, Trần Dương cũng không có suy nghĩ muốn hại anh ta.
Mấy ngày nay, Trần Dương đã thu thập một lượng lớn pháp trận cấp Thần, suy diễn đủ loại khả năng, bây giờ tỉ lệ thành công nằm ở mốc 85%.
“Tôi bắt đầu đây, thả lỏng tinh thần!”
Trần Dương phát lực thăm dò tình hình huyệt khiếu toàn cơ thể Diệp Thần.
Không gian huyệt khiếu rất nhỏ, pháp lực cũng cực kỳ yếu ớt, kém hơn Trần Dương cũng phải 10 lần!
Hơn nữa, liên hệ giữa các huyệt khiếu với nhau cũng không chặt chẽ.
Lúc Trần Dương kiểm tra tình hình thể xác của Diệp Thần, Cổ Lão ở trong nhẫn trữ đồ cũng không dám lên tiếng, lão đang đề phòng, nhỡ Trần Dương có gì đó bất thường thì lão sẽ ra tay không do dự.
Kinh nghiệm giang hồ của thằng nhóc Diệp Thần quá ít ỏi, nhưng lão không thể nói thẳng với Diệp Thần, nếu vậy sẽ làm sứt mẻ tình cảm giữa bọn họ.
Hơn nữa, lão còn cảm nhận được một luồng khí tức của linh hỏa Hồi Thiên trên người Trần Dương. Thậm chí lão nghi ngờ, Điêu Trác Thiên chính là Long Ngạo Thiên!
Đừng quên, lão từng là chủ nhân của linh hỏa Hồi Thiên.
Nhưng vì lão không có chứng cứ nên trước mắt mọi thứ chỉ là suy đoán.
“Tôi đã rõ tình hình của cậu, bây giờ tôi bắt đầu đây, chắc sẽ đau đớn, nhưng cậu phải cố chịu đấy”.
Trần Dương nói.
“Sư huynh làm đi ạ!”
Trần Dương gật đầu, lấy 3 viên đan dược trong nhẫn trữ đồ ra, Sinh Cơ Đan cấp Thần, Uẩn Thần Đan cấp Thần, Cố Thần Đan cấp Thần: “Để đề phòng ngộ nhỡ, cậu uống đi”.
Diệp Thần không nghĩ nhiều, nuốt đan dược xuống.
3 viên đan dược cấp Thần có thể khiến Nguyên Thần phát nổ, nhưng Diệp Thần là thể tu, thân xác mạnh mẽ, Dược Lực mạnh mẽ sẽ khiến anh ta thấy căng trướng, không đến nỗi phát nổ.
Cái đầu tiên Trần Dương nhắm tới là mạng khiếu của Diệp Thần.
Mạng khiếu kiên cố nhất, cũng là chỗ quan trọng nhất. Trần Dương lấy Tu Di Giới Tử cao cấp nhất ra, Tu Di Giới Tử này đã trải qua tế luyện đặc biệt của anh, cũng có thể điều chỉnh giá trị giới hạn.
Điểm khó nhất là phải luyện nhập Tu Di Giới Tử vào trong huyệt khiếu, khiến hai thứ này hòa hợp với nhau!
Đây là cách Trần Dương mới nghĩ ra, một khi xảy ra chuyện thì chỉ cần lấy Tu Di Giới Tử ra là xong, như vậy thì giảm mức độ nguy hiểm xuống mức thấp nhất.
“Định!”
Trần Dương thi triển Thuật Giam Cầm, phong bế pháp lực toàn thân của Diệp Thần, thậm chí là sức mạnh sinh mạng của anh ta!
Diệp Thần vẫn có ý thức, trong lòng hoảng loạn, nhưng nghe Trần Dương nói: “Đừng sợ, tập trung chú ý!”
“Vâng, đại sư huynh!”
Diệp Thần truyền âm bằng thần niệm.
Trần Dương đưa Tu Di Giới Tử vào tâm khiếu của Diệp Thần, dùng phương pháp dung hợp đặc biệt khắc lên không gian mạng khiếu của Diệp Thần.
Lúc pháp trận được khắc lên, Diệp Thần cảm thấy mạng khiếu của mình chấn động, cảm giác hoảng sợ dâng lên.
“Dung hợp!”
Trần Dương quát lên một tiếng, Tu Di Giới Tử dung nhập vào mạng khiếu trong tích tắc, nhưng nó vẫn chưa hòa hợp hoàn toàn, lúc nào cũng có thể rơi ra!
Trần Dương nắm liền mấy đạo pháp quyết, Tu Di Giới Tử dần dần ổn định.
“Có thành công hay không thì phải xem tiếp sau đây có thể tự động hấp thu linh khí hay không”.
Trần Dương bóp nát mấy trăm viên nguyên thạch cực phẩm, linh khí bao trùm Diệp Thần trong nháy mắt, Trần Dương cũng phá bỏ Thuật Giam Cầm ngay khoảnh khắc đó.
“Dốc toàn lực hấp thu linh khí”.
Trần Dương nhắc nhở, nâng giá trị giới hạn của Tu Di Giới Tử lên một đẳng!
Linh khí của trăm viên nguyên thạch cực phẩm không phải là thứ Diệp Thần có thể tiêu hóa được, nhưng anh ta vẫn làm theo lời Trần Dương, vận hành công pháp, dốc sức hấp thu linh khí.
Ngay lúc anh ta cảm thấy huyệt khiếu đau âm ỉ thì hiện tượng kỳ lạ đã xảy ra.
Anh ta cảm thấy mạng khiếu của mình truyền ra một lực hút, không ngừng hút linh khí vào trong.
Tốc độ không quá nhanh, nhưng đúng là đang hấp thu linh khí!
“Đại sư huynh, mạng khiếu của tôi đang hấp thu linh khí, chuyện gì thế?”
Nghe vậy, Trần Dương thấy vui mừng quá đỗi: “Có cảm thấy khó chịu gì không?”
“Không!”
Diệp Thần lắc đầu, cảm giác thấp thỏm ban đầu đã tan biến hết.
“Được, hay lắm!”
Trần Dương nói rồi nâng giá trị giới hạn lên đẳng thứ 2!
“Bây giờ thì sao? Tốc độ hấp thu linh khí có nhanh hơn không?”
“Đúng là nhanh hơn rất nhiều!”
Diệp Thần gật đầu.
“Đẳng thứ 3… thứ 4… thứ 5!”
Thử luyện đến đẳng thứ 7, Diệp Thần mới cảm thấy dường như mạng khiếu mình hơi trướng lên, không phải do dung lượng chứa linh khí Tu Di Giới Tử bị đầy, mà là do huyệt khiếu của anh ta chỉ có thể chịu đựng được áp lực của 7 đẳng mà thôi!
Không sao!
Thành công rồi!
Trần Dương kìm nén kích động muốn ngửa mặt lên trời hét lớn, anh nói với Diệp Thần: “Thành công rồi, không có hiện tượng bài xích gì. Bây giờ tôi tiếp tục giúp cậu mở rộng không gian huyệt khiếu!”