Kim Dương, Mộc Dương dẫn 5 đại chân quân đến nơi này.
Đồng thời, đây cũng là một tuyến đường thủy nằm ngoài 10 tuyến đường thủy lớn.
Suy nghĩ của Trần Dương rất đơn giản. Mở tuyến đường thủy ở đây, trở thành địa hạt của Hàng Cổ Đệ Nhất Tông, những nơi khác Trần Dương không thèm tranh giành với bọn họ. Biển lớn vô cùng vô tận, hải vực Bắc Minh là hải vực chưa được khai phá, tài nguyên phong phú, chắc chắn trù phú hơn cả 10 tuyến đường thủy lớn.
Kim Dương đặt núi Phương Thốn xuống, một hòn đảo dài 3000 dặm, rộng 1 nghìn 500 dặm nguy nga sừng sững trôi dạt trên biển.
Đây cũng chính là điểm thần kì của núi Phương Thốn. Trước khi Trần Dương bước chân vào cảnh giới Hóa Thần hoặc trước khi anh có chiến lực của Hóa Thần thì núi Phương Thốn chỉ đành duy trì độ lớn thế này.
Dù sao thì nó từng là đất tổ của hải yêu, đâu ai biết trong đám hải yêu có Yêu Thần lão tổ hay không.
Sau khi làm hết mọi chuyện, tất cả tu sĩ đều nhận được một tin nhắn.
Nửa tháng sau Hàng Cổ Đệ Nhất Tông sẽ tổ chức đại điển khai tông!
Những phân thân của Trần Dương hành tẩu 2 năm nay cũng đã thu nhận không ít đệ tử có mẫu hình nhân vật chính.
Hơn nữa, ai nấy đều đã trải qua rất nhiều khảo nghiệm.
Tổng cộng chỉ được hơn 20 người.
Còn lại đều là tôi tớ được điểm hóa từ Yêu tộc, chừng đó cũng đủ rồi!
Đám người Diệp Thần cũng cực kỳ mong chờ đến đại điển khai tông của Hàng Cổ Đệ Nhất Tông, nhìn tông môn một lần nữa đứng sừng sững trên biển lớn, anh ta cảm thấy rất vinh quang.
Hai năm nay, đại danh của Hàng Cổ Đệ Nhất Tông đã truyền khắp cả biển lớn, người đời đều biết Hàng Cổ Đệ Nhất Tông chính là một phân nhánh của Hằng Cổ Đệ Nhất Tông – tông môn lánh đời ở châu Đông Thắng Thần, ai ai cũng vừa kính trọng vừa sợ hãi!
Tam Đại Thánh Tông cũng có tâm trạng phức tạp.
Vì bọn họ biết, vận mệnh của biển lớn lại thay đổi rồi.
Nhưng cũng may, Hàng Cổ Đệ Nhất Tông không tranh giành địa bàn với họ trong 10 tuyến đường thủy lớn, mà lại mở một tuyến đường thủy mới, thế thì không uy hiếp gì tới Tam Đại Thánh Tông rồi.
Anh không dám mở tuyến đường mới thì để người khác mở nhé!
Điểm này bọn họ cũng kiêng dè, Hằng Cổ Đệ Nhất Tông, cái tên nào cũng khiến người ta sợ mất mật.
Nửa tháng sau, gió giục mây vần trên biển lớn, những phân thân và hóa thân của Trần Dương cũng đã dọn dẹp sạch sẽ biển Bắc Minh trong mấy ngày này.
Chủng tộc hải yêu là vô số, đương nhiên Trần Dương sẽ không thô bạo với những chủng tộc chịu nghe lời, thậm chí anh còn bảo vệ cho bọn chúng.
Còn đối với những chủng tộc không chịu thương lượng thì Trần Dương giết không tha.
Chiến lược vừa đấm vừa xoa đến đâu cũng có tác dụng.
Thậm chí anh còn dùng pháp lực, thiết lập mấy nghìn đảo hải yêu xung quanh núi Phương Thốn.
Mấy nghìn bộ lạc hải yêu sinh sống trên đó, Trần Dương hoàn toàn có thực lực nuôi dưỡng.
Đây thật sự là hộ pháp mà anh đã chiêu mộ cho tông môn.
Nhìn thấy tấm gương của hải yêu chưa? Muốn động vào Hàng Cổ Đệ Nhất Tông thì phải tự xem sức mình có đủ hay không nhé!
Mấy nghìn hòn đảo vây quanh núi Phương Thốn, cực kỳ khí thế.
Còn có Tộc trưởng của các bộ lạc cũng được Trần Dương phá lệ nhận vào môn tường.
Đương nhiên, ban đầu bọn chúng từ chối nhưng bị Trần Dương vừa đấm vừa xoa thì ngoan ngoãn phục tùng ngay.
Thật ra hải yêu sống cũng rất chật vật. Bây giờ có người đồng ý thu nạp đồng thời cung cấp tài nguyên và sân bãi luyện tập cho chúng, trong lòng chúng cũng vui mừng lắm.
Hơn nữa, qua quá trình tiếp xúc, những hải yêu này cũng hiểu rõ, đám người Trần Dương đối đãi thật lòng với mình, đúng là đối xử bình đẳng.
Tim của yêu cũng làm bằng thịt, thế nên… bọn chúng cam tâm tình nguyện làm thành viên hộ pháp bên ngoài cho Hàng Cổ Đệ Nhất Tông!
Tương lai tuyến đường thủy thông rồi, bọn chúng sẽ là mũi nhọn sắc bén nhất.
Đương nhiên, những thứ này đều là chuyện tương lai!
Hôm nay Diệp Thần dẫn theo 2 đệ tử của mình đến đất tông môn, nhìn tông môn hùng vĩ, lòng trung thành của Diệp Thần lại được nâng lên.
Chúng đệ tử nhà họ Diệp đều dời hết lên đảo, sau này bọn họ sẽ được tông môn bảo vệ, có được tài nguyên tốt nhất và công pháp thần thông ảo diệu nhất.
Những người đến đầu tiên chính là những tông môn nhỏ ở gần hải vực Bắc Minh, sau đó mới là tông môn hạng 2 hạng 1, Thập Đại Tông Môn cũng đến đúng hẹn.
Tam Đại Thánh Tông thì thong dong đến muộn, Nạp Hải Tông lại đến sau cùng.
Cả biển đều biết quan hệ của Nạp Hải Tông với Hàng Cổ Đệ Nhất Tông thân thiết đến nỗi như anh em mặc chung chiếc quần. Thế nên Hàng Cổ Đệ Nhất Tông quật khởi không thể ngăn cản, cũng chẳng ai đứng ra cản!
Tuyến đường thủy mới sẽ trở thành ổ bánh béo bở mới trên biển, đây là hành động khiến mọi nhà cùng được lợi.
Trong Hàng Cổ Đệ Nhất Tông, sàn nhà được lót bằng tiên ngọc cao cấp nhất, lầu gác mái hiên cũng đều là bảo bối bậc nhất trong giới tu hành!
Trong tiên môn, lúc nào cũng có thể bắt gặp cây cỏ tiên, đều là những vật quý hiếm.
Linh khí nồng đậm đến nỗi hít một hơi bằng tu hành ở bên ngoài đến một giờ đồng hồ, tu luyện ở đây chắc chắn nhanh gấp mấy chục lần tu luyện bên ngoài, đây chính là đất lành của nhà tiên!
Điều duy nhất khiến mọi người ngạc nhiên chính là đệ tử trong tông môn quá ít.
Cho dù có chúng đệ tử nhà họ Diệp thì cũng quá ít ỏi.
Sau khi đám người Diệp Tùng đến đây thì kéo nhau đột phá. Bọn họ chưa từng mơ có một ngày họ được sống ở đất lành núi tiên, được mở rộng tầm mắt thế này.
“Hoan nghênh các vị đạo hữu đến tham gia đại điển khai tông của Hàng Cổ Đệ Nhất Tông”.
Kim Dương nhìn mọi người, nói vài lời khách sáo rồi mới tung ra vở kịch chính: “Mấy ngày nay, Hàng Cổ Đệ Nhất Tông của chúng tôi đã mở ra tuyến đường thủy mới, đã đạt được hiệp ước với vạn tộc hải yêu”.
“Tu sĩ loài người có thể thuận lợi tiến vào tuyến đường thủy mới. Tuyến đường thủy mới tổng cộng có 100 nghìn hòn đảo lớn nhỏ, cần người vào ở. Thế nên sau khi đại điển kết thúc, Hàng Cổ Đệ Nhất Tông của chúng tôi sẽ tiến hành đấu giá 100 nghìn đảo. Thu nhập đó sẽ được chia đôi cho Hàng Cổ Đệ Nhất Tông chúng tôi và hải yêu, chúng tôi còn trích ra một phần để bảo vệ tuyến đường thủy mới”.
Kim Dương mới mở màn đã tung tin lớn khiến tất cả mọi người chấn động.
Họ còn tưởng rằng Hàng Cổ Đệ Nhất Tông sẽ nuốt chửng tất cả lợi ích, không ngờ họ còn chia cho mọi người cùng hưởng. Tuy rằng đấu giá đảo sẽ phải tốn một lượng tiền tài lớn, nhưng… thu hoạch sau đó thì lớn hơn nhiều!
Tu sĩ chưa từng thăm dò hải vực này, chẳng ai biết có bao nhiêu tài nguyên phong phú trong đó.
Sau khi kết thúc đại điển khai tông, Diệp Thần đảm nhiệm vai trò chủ trì đấu giá.
Anh ta rất cảm kích Thuần Dương Tông, tuy rằng đã rút lui khỏi Thuần Dương Tông nhưng Thuần Dương Tông cũng đã cho anh ta một chức vụ trưởng lão ngoại môn.
“Bây giờ bắt đầu đấu giá đảo…”
Đấu giá kéo dài đến 3 ngày, Hàng Cổ Đệ Nhất Tông thu hoạch được hơn 300 tỷ nguyên thạch. Kim Dương cũng không nuốt lời, chia một nửa lợi nhuận cho các bộ lạc hải yêu.
Chia đều thì mỗi bộ lạc cũng lời được hơn 100 triệu nguyên thạch cực phẩm, hành động này đã thu phục được lòng trung thành của các bộ lạc hải yêu.
Bọn chúng biết là đi theo Kim Dương sẽ có lợi!
Dù là loài người hay hải yêu, hoặc Yêu tộc ở đất liền, thì tất cả đều muốn có địa bàn, tài nguyên và muốn được tu luyện.
Chỉ cần đáp ứng đủ các yêu cầu này, thì tất cả đều dễ bàn.
Đệ tử nhà họ Diệp đều sửng sốt trước cách kiếm tiền của Kim Dương.
Trước đây, tất cả gia sản của nhà họ Diệp cộng lại cũng chỉ được 1 triệu nguyên thạch cực phẩm, người ta vừa ra tay là đã thu về cả trăm tỉ, ghê thật!
Hơn nữa, đấu giá được đảo rồi cũng không được ở mãi, mỗi năm phải nộp tiền thuê, tiền thuê mỗi đảo không nhiều lắm nhưng… cả tuyến đường thủy thì lượng tiền cũng nhiều lắm đấy!
Lại thêm Nạp Hải Tông cho Hàng Cổ Đệ Nhất Tông quyền phân phối cấp 1, từ đó có thể thấy, Hàng Cổ Đệ Nhất Tông chắc chắn sẽ bay cao bay xa.
Thật ra, qua hai năm cải cách, biển lớn đã thay đổi nhiều.
Bây giờ bọn họ quen dùng tư duy kinh doanh để nhìn nhận vấn đề.
Trước đây thì đánh nhau đến sứt đầu mẻ trán chỉ vì những món lợi nhỏ, động tí là diệt tông giết tộc, bây giờ thì không cần nữa.
Vì những tông môn này đã giàu đến chảy mỡ rồi!
Hàng loạt phương thức kinh doanh của Nạp Hải Tông đã thay đổi tài phú của tông. Cho dù các tông môn không theo dòng trào lưu thì cũng có thể làm điểm chuyển phát, một tháng thu nhập cũng được mấy triệu nguyên thạch cực phẩm, lại cộng thêm những khoản kinh doanh bên ngoài thì càng nhiều thêm.
Còn về cướp bóc, thì thôi đi!
Ngân hàng Phát Triển Tu Sĩ được phổ cập, máy truyền ảnh được cập nhật, ngày càng nhiều tu sĩ và tông môn gửi nguyên thạch hết vào cả ngân hàng.
Cực kỳ an toàn nhé!
Khiến hải vực Hoảng Loạn chẳng có chỗ cướp bóc.
Các đại tông môn tập hợp thành đội bảo vệ hùng mạnh, suốt ngày rong ruổi trên biển, ở đâu có người phạm tội thì ở đó có đội bảo vệ.
Không gian để phạm tội ngày càng được thu hẹp.
Những lão ma lâu năm kia buộc phải thay hình đổi dạng, biến thân thành thương nhân hợp pháp.
Cùng với công tác tuyên truyền, điện ảnh âm nhạc bùng nổ, bây giờ trên biển, tuy rằng huyết thống rất quan trọng nhưng đã đỡ khắc nghiệt hơn xưa rất nhiều.
Thực lực tổng thể trên biển tiến bộ, lượng lớn tài phú trên đất liền đổ vào biển, tu vi của tu sĩ bắt đầu nâng cao ào ạt.
Tất cả mọi người đều biết, đây là cải cách lớn nhất trong cả triệu năm qua, mà tất cả những điều này… đều bắt nguồn từ Nạp Hải Tông!
Sau khi kết thúc đấu giá, tất cả thế lực ra về với tâm trạng người hài lòng người không mãn nguyện. Chẳng bao lâu nữa, hải vực Bắc Minh hoang vắng sẽ trở nên náo nhiệt.
Là người nắm trong tay tuyến đường thủy mới, danh tiếng của Hàng Cổ Đệ Nhất Tông cũng từng bước được nâng cao.
Tốc độ mở tuyến đường thủy mới cũng được đẩy nhanh.
Từ việc có thêm nhiều đảo hải yêu mọc lên ở vòng ngoài của Hàng Cổ Đệ Nhất Tông là có thể nhận thấy điểm này!
Diệp Thần ở Hàng Cổ Đệ Nhất Tông nửa tháng, sắp xếp ổn thỏa mọi việc cho nhà họ Diệp xong thì anh ta dẫn 2 đệ tử đi du ngoạn.
Diệp Tinh nói: “Anh cả, dẫn em đi nữa, em muốn đi cùng anh!”
Diệp Thần lắc đầu: “Với thực lực của em bây giờ, đi theo anh không có ích lợi gì cả. Đến khi em đột phá lên Nguyên Thần thì hãy xông pha ra biển lớn. Bây giờ, tuy trên biển đã an toàn hơn trước đây rất nhiều, nhưng đám lừa gạt cũng không ít, thế nên… em cứ nỗ lực tu luyện trước đi!”
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Tinh tối sầm, quả nhiên tu vi kém thì không được việc gì!
Diệp Tùng an ủi cậu ta mấy câu rồi nói với Diệp Thần: “Ra ngoài cẩn thận, bố sẽ lo liệu ổn thỏa cho nhà chúng ta!”
Từ lúc dùng Tam Chuyển Kim Đan, vết thương đạo của Diệp Tùng đã khỏi hoàn toàn, thậm chí đột phá liên tiếp 2 cảnh giới.
Bây giờ ông ta đã là tu sĩ Nguyên Thần sơ kỳ rồi.
“Cảm ơn bố đã hiểu, con trai bất hiếu, lần này ra ngoài, lâu thì mấy chục năm, ngắn thì 2, 3 năm, mong bố chú ý giữ gìn sức khỏe!”
“Đi đi, hùng ưng thì phải bay trên trời bao la”.
Diệp Tùng rất ngưỡng mộ cũng rất hài lòng. Nhà họ Diệp có được ngày hôm nay đều nhờ có Diệp Thần.
Diệp Thần gật đầu, không chần chừ thêm, anh ta dẫn 2 đệ tử, bắt đầu cuộc hành trình đi du ngoạn về phía châu Đông Thắng Thần.
…
Cùng lúc đó, trên ngọn núi chính của núi Phương Thốn, Kim Dương mở mắt ra: “Diệp Thần rời sơn môn rồi à?”
Mộc Dương gật đầu: “Hai năm nay thằng nhóc đó tiến bộ rất nhanh, thậm chí đã hoàn thiện phương pháp dung luyện rồi!”
Kim Dương gật đầu: “Tốt lắm, truyền phương pháp dung luyện xuống, từ nay về sau, đây chính là phương pháp truyền thế của Hàng Cổ Đệ Nhất Tông chúng ta! Nhưng bản tôn có dặn dò, không được truyền ra ngoài, công pháp chủ tu chính là bản yếu của Cửu Chuyển Kim Thân Quyết!”
“Đám này đều là thiên tài có mẫu hình nhân vật chính, chỉ cần chỉ điểm cho chúng chút thì chúng sẽ tỏa sáng chói lọi ngay!”
Mộc Dương cười ha hả.
“Tranh thủ thời gian để vơ vét thêm nhiều kiếm thai và tài nguyên, con đường nghịch chiến của bản tôn cũng sắp hoàn thành rồi, chúng ta phải nỗ lực vơ vét càng nhiều tài nguyên càng tốt, để cung cấp cho bản tôn tu luyện!”
Tuy bọn họ là hóa thân của Trần Dương nhưng Trần Dương chính là bọn họ, bọn họ lại không phải là Trần Dương.
Bản năng vẫn do ý chí của Trần Dương chủ đạo, chỉ khi thực lực của Trần Dương lớn mạnh thì bọn họ mới lớn mạnh hơn!