Có thể thấy nền tảng thâm hậu của Trương vực.
Kiếm Thiên Hoàng là kiếm của vua, đỉnh cao của đạo Hoàng, sát phạt siêu việt.
Được Trương Hoàng từ thế hệ này sang thế hệ khác bồi dưỡng, được bổ sung bởi khí vận của đế vương. Qua nhiều đời, kiếm Thiên Hoàng được bồi dưỡng thành bảo vật Siêu Thoát thượng phẩm.
Dưới kế thừa ánh sáng quần chúng, giữa nhận quý tộc thế gia, trên nối tiếp hậu duệ Vương tộc.
Trên chuôi kiếm có một hố lõm hình vuông, Trương Hoàng thu nhỏ bảo tỉ Thiên Hoàng rồi ấn thẳng vào đó.
Kết hợp chặt chẽ, hai bảo vật Siêu Thoát tạo thành một tổ hợp bảo vật.
Ầm!
Một sức mạnh vượt quá cảnh giới Siêu Thoát hậu kỳ tuôn ra, Chư Thiên Yêu Thần Đại Trận cũng khó lòng áp chế nổi.
Nhưng nhờ có cờ Chiêu Yêu, trong chốc lát cũng khó mà phá vỡ được đại trận!
Có Càn Khôn Đồ che đậy thiên cơ nên cho dù có cảm nhận được sự chuyển động cũng không thể biết cuộc chiến bên trong như thế nào.
Lòng tham trong mắt Diêu Hoàng trỗi dậy mạnh mẽ hơn lúc nào hết.
Ba bảo vật Siêu Thoát, cái nào cũng mạnh.
“Muốn phá pháp trận sao, mơ đi!”
Trong tay ông ta là tháp Trấn Yêu.
Tháp này được lão tổ đời đầu luyện chế, có chứa máu huyết Yêu tộc, là bảo vật Siêu Thoát thượng phẩm.
Đổi tháp Trấn Yêu thành trận nhãn thay cho cờ Chiêu Yêu, cờ Chiêu Yêu đón gió căng lên.
Uy lực của Chư Thiên Yêu Thần Đại Trận lại tăng vọt, kết hợp với phi đao và hồ lô Trảm Thần, ép Trương Hoàng đến nỗi không thể ngóc đầu dậy.
“Nói hôm nay giết ngươi thì tất nhiên là ngươi phải chết, đừng mong có đường thoát!”
Dứt lời, từng viên tinh phách Yêu Thần được bao bọc bởi một lớp bong bóng mỏng xuất hiện trên tay ông ta!
Ông ta khảm tinh phách Yêu Thần vào pháp trận.
Những hư ảnh Yêu Thần càng trở nên sống động, mỗi Yêu Thần đều đạt tới cảnh giới Siêu Thoát.
Làm sao Trương Hoàng chống đỡ được ba trăm sáu mươi lăm Yêu Thần cảnh giới Siêu Thoát?
Vô số đòn tấn công ập xuống, Trương Hoàng chật vật chống đỡ.
Phải làm sao đây?
Chẳng lẽ hôm nay phải chết ở đây?
Át chủ bài của mình đã tung ra hết, cuối cùng lại bị dồn ép đến không ngóc đầu lên được.
Đây… chính là nền tảng của Diêu tộc sao? Thật sự là quá mạnh.
Cùng lúc đó, Ma Dương và những người khác đang quan sát trong hư không, nhìn thấy có gì đó không ổn, Ma Dương nói: “Tình hình bên trong đã bị pháp bảo phong ấn. Nền tảng của Diêu Hoàng và Trương Hoàng thâm sâu, mấy vị Hoàng giả trước không so được, đến giết đi cho nhanh!”
“Tán thành!”
“Đồng ý!”
Nguyên Dương liếc nhìn mọi người rồi nói: “Vậy cùng xông lên!”
“Cùng nhau tấn công tầng pháp bảo ngoài cùng, lúc sơ hở lộ ra thì Ma Dương vận chuyển thần thông phá giới”.
“Không thành vấn đề!”
So với thần thông Thôn Phệ, Ma Dương cảm thấy thần thông phá giới thực dụng hơn.
“Vũ trụ Âm Dương Ngũ Hành, đánh vào vũ trụ!”
Bảy người Kiếm Dương tạo thành kiếm trận Âm Dương Ngũ Hành, diễn hóa bảy vũ trụ, tấn công ồ ạt vào Càn Khôn Đồ, khiến cho nó chấn động mạnh.
Càn Khôn Đồ bị tấn công, Diêu Hoàng là người cảm nhận được đầu tiên: “Không hay rồi, người của quân Ma Vương ra tay rồi!”
Trương Hoàng còn đang khốn đốn chống đỡ, không biết bên ngoài có chuyện gì.
“Đánh nhanh thắng nhanh, không thể câu kéo thêm nữa”.
Diêu Hoàng khẽ cắn môi, nếu lúc này quân Ma Vương ập đến thì trận chiến này không có cách nào tiếp tục được.
“Mạnh lên, xé nát ông ta!”
“Hừ! Hừ! Hừ!”
Một Yêu Thần mạnh bạo tấn công dữ dội.
Dù có Hoàng khí hộ thể, nhưng dưới cả trăm đòn tấn công đồng loạt, Trương Hoàng chỉ có thể dùng kiếm Thiên Hoàng chống cự, muốn đánh trả cũng không được.
Diêu Hoàng làm việc cẩn thận tỉ mỉ, nếu không nắm chắc phần thắng sẽ không ra tay.
Cho nên trước khi đến đã thôi diễn tất cả các khả năng có thể xảy ra.
“Vạn Yêu Thờ Phụng!”
Trong nháy mắt, khí thế của Diêu Hoàng đã đạt đến cực hạn, sức mạnh thuộc cảnh giới Siêu Thoát hậu kỳ, thúc giục bốn bảo vật Siêu Thoát, gần như đánh nát một nửa Trương vực.
Thống lĩnh Yêu Thần và quân đoàn Bảo Hoàng liên tục rút lui, kéo chiến tuyến xuống biên giới của Đế vực.
Đội quân một trăm nghìn tỷ của Trương vực gần như chết hết, nhưng quân Diêu vực chỉ chết một phần tư, chắc chắn Trương vực sẽ thua trận chiến này.
Vương Lâm có ý muốn đi hấp thu khí vận của Trương Hoàng nhưng lại sợ bị phát hiện.
Đa số công kích đều bị ngăn trở, nhưng khí tức lọt ra cũng đủ khiến ông ta sợ hãi, thậm chí còn ảnh hưởng đến thân thể khí vận của ông ta.
Thân thể khí vận không phải là vô địch, ít nhất là nó yếu ớt về mặt phòng ngự đến đáng thương.
Tuy tính bảo mật cao, nhưng lại không thể dính khí huyết sát, nếu không rất dễ bại lộ.
Mặc áo giáp hoặc pháp bảo che giấu hơi thở thì lại vừa vặn làm mất sạch ưu thế của thể khí vận.
Công kích sắc bén nhưng phòng ngự yếu kém, thuộc loại hình thích khách.
Đánh trường kì nhất định sẽ thua.
Nhưng ưu điểm là tăng cảnh giới nhanh chóng, thậm chí có thể nói là không hề có nút thắt cần phải đột phá.
Chỉ cần khí vận nhiều, ông ta có thể thăng cấp không ngừng.
“Chỉ cần hấp thu khí vận của cường giả cảnh giới Quy Nhất là đủ rồi, không nên quá tham lam”.
Vương Lâm có thể sống đến lúc này đều là nhờ cẩn trọng.
“Quân Ma Vương cũng ác thật, lúc nào cũng lựa thời điểm then chốt đi thu hoạch, không sợ bị tấn công tập thể sao?”
Nhưng mà nghĩ lại, Vương Lâm cũng thấy buồn cười, người đứng đầu quân Ma Vương mạnh đến đáng sợ, tấn công tập thể thì có ích gì?
Ba chiêu hạ ba vị Hoàng Đế, điều này đã chứng minh tất cả.
“Vẫn nên né xa xa ra chút, lỡ lan đến gần mình, thân thể hao tổn thì lại phải tốn số lượng lớn khí vận để tu bổ”.
…
“Điểm mạnh của pháp bảo này là tính dung nạp mạnh, mọi người phải đồng loạt tấn công!”
Nguyên Dương nói.
“Vô Địch Vũ Trụ Bạo Trác Quyền siêu cấp nghiêm túc, cộng thêm ba mươi lăm lần trọng lực!”
Sau trận đấu trước, thực lực của Ma Dương lại tiến bộ, dù chỉ tăng năm lần trọng lực nhưng sức mạnh thì khác hẳn một trời một vực.
Càng về sau, mỗi khi sức mạnh tăng gấp đôi, lực sát thương bùng phát ra cũng tăng gấp đôi.
“Hỗn Nguyên Vô Cực…”
Mười một đòn tấn công mạnh mẽ tập kích tầng ngoài Càn Khôn Đồ khiến nó rung lắc dữ dội.
“Chấn động rồi, tiếp tục tấn công, không được ngừng lại!”
Nguyên Dương ra lệnh.
“Một đòn, hai đòn, ba đòn…”
“Đến lúc rồi, Ma Dương!”
“Phá giới!”
Ma Dương phát động sức mạnh bẩm sinh, nháy mắt đã lọt được vào bên trong.
Vừa vào trong, anh ta đã thấy Diêu Hoàng cùng Trương Hoàng đang kịch liệt chiến đấu.
Khí tức khủng bố khiến người khác phát run.
“Ầm!”
Ma Dương đánh ra một quyền, Diêu Hoàng đâu có ngờ sẽ có người chen vào.
Đòn đánh ập thẳng tới tim.
“Ộc!”
Ông ta phun một ngụm máu lớn, thực lực của ông ta đang đạt đến Siêu Thoát hậu kỳ, nhưng thân xác thì chưa.
Đây là tác dụng phụ phổ biến của việc dùng bảo vật Siêu Thoát.
Chỉ có pháp lực hoặc dương thần tăng cấp, còn thân xác muốn đạt Siêu Thoát quả thực rất khó.
Ma Dương thừa thắng xông lên: “Chấn Đãng Thần Quyền!”
Nháy mắt, hàng chục nghìn nắm đấm lao ra, thân xác Diêu Hoàng bị tấn công mạnh mẽ!
Trương Hoàng ở trong Chư Thiên Yêu Thần Đại Trận nhìn đến trố mắt, người này ở đâu mọc ra vậy!
Chỉ một quyền đã hạ Diêu Hoàng!
Không tin nổi vào mắt mình.
Bên ngoài đã bị Càn Khôn Đồ phong tỏa, người này vào bằng cách nào?
Thân xác Diêu Hoàng nổ tung, dương thần cũng bị công kích mạnh, khí tức yếu ớt trong nháy mắt, từ Siêu Thoát hậu kỳ rơi xuống Siêu Thoát sơ kỳ với một tốc độ nhanh đến kinh hoàng.
Không đúng, nếu Càn Khôn Đồ bị phá, sao ông ta không cảm nhận được?
“Nói nhảm gì nhiều thế!”
So với Hỗn Nguyên Kiếm, anh ta thích nắm đấm của mình hơn.
“Vô Địch Vũ Trụ Bạo Trác Quyền siêu cấp nghiêm túc cộng ba mươi lăm lần lực, cộng thêm Chấn Đãng Thần Quyền!”
Đây là đòn tấn công mạnh nhất mà Ma Dương có thể sử dụng lúc này!
“Ầm!”
Dương thần của Diêu Hoàng không được bảo vật Siêu Thoát bảo hộ bị đánh nổ.
Linh nguyên của ông ta chui tọt vào hồ lô Trảm Thần, giây tiếp theo, phi đao hình thành Chư Thiên Yêu Thần Đại Trận tan rã, tháp Trấn Yêu và cờ Chiêu Yêu cũng bay mất.
Càn Khôn Đồ thu hết những thứ đó lại.
“Ơ, tất cả đồ tốt đều bị ngươi cuốn sạch, thế ông đây đánh đấm quái gì nữa!”
Dưới sự cộng hưởng chia sẻ tin tức của mười một người, họ đồng loạt ra tay khống chế Càn Khôn Đồ!
“Thứ đồ này muốn băng qua hư không, dùng Hỗn Nguyên Kiếm trấn nó lại!”
Nguyên Dương quyết định nhanh chóng, Hỗn Nguyên Kiếm liền được tung ra, đàn áp khiến Càn Khôn Đồ không dám nhúc nhích!
Trương Hoàng thoát ra được, ý nghĩ đầu tiên là chạy trốn!
Ma Dương hét lên: “Bọn chúng muốn trốn kìa, ngăn bọn chúng lại!”
Nháy mắt, một bàn tay khổng lồ từ xa ập tới.
“Định!”
Một chữ nhẹ tênh, hàng tỉ dặm không gian đều ngưng đọng, bảo vật Siêu Thoát cũng không phải ngoại lệ!
Diêu Hoàng đã may mắn chạy trốn trước khi Ma Dương hét lên, nhưng Trương Hoàng lại không may mắn như vậy, ông ta muốn chạy thoát, lúc đã bị vắt kiệt sức lực thì bị Ma Dương cản lại!
Bảo vật Siêu Thoát lại khó có thể băng qua không gian, lúc này ông ta muốn chết quách đi cho rảnh nợ.
“Ức hiếp người quá đáng! Quân Ma Vương các ngươi thật quá quắt, có ai xen ngang như các ngươi vậy không?”
Ngoại trừ phái binh tiêu diệt nhà họ Cơ, còn lại quân Ma Vương đều lợi dụng cuộc chiến diệt Hoàng để kiếm chác nhưng lại chẳng tốn chút công sức gì!
Những việc quân Ma Vương làm không phải việc một con người có thể làm!
Ông ta chửi ầm lên, nhưng cũng không che đậy được cảm giác sợ hãi trong lòng.
Cảnh tượng lần trước bị bàn tay khổng lồ đánh bại còn hiển hiện trước mắt, nỗi sợ cuồn cuộn dâng lên trong lòng.
“Ức hiếp ngươi thì sao?”
Bàn tay khổng lồ nghiền đến, đúng lúc này, hướng kia cũng có một bàn tay khổng lồ xuất hiện!
“Ầm!”
Hai bàn tay đập vào nhau, trời đất nứt gãy, sóng dư âm đánh bay tất cả mọi người ra xa lắc.
Bọn họ không thể chống cự được sức mạnh này.
Lần này, cả Đế vực của Trương tộc đều bị cày nát.
Đánh nhau xong, thế trận hai bên cân bằng.
“Người này chắc chắc tôi phải giết!”
“Ta nhất định phải bảo vệ người này!”
“Ô? Vậy để xem ngươi có năng lực này không đã!”
Trần Dương ở đại vực Liên Minh khẽ nhíu mày, người đứng đằng sau thế giới bờ bên kia Hỗn Độn đã ra mặt rồi, thực lực không đơn giản. Sau cú va chạm vừa nãy, anh có thể cảm nhận được sức mạnh vĩnh hằng xẹt qua, lòng bàn tay vẫn còn cảm giác tê dại.
Nếu vài ngày trước không có được mảnh vụn cánh cửa Chúng Diệu, sức mạnh thân xác tăng mạnh thì chỉ e là bàn tay đã tàn phế rồi.
“Người này không phải nhờ bảo vật Siêu Thoát mới đạt được cảnh giới Siêu Thoát, mà là cường giả Siêu Thoát hàng thật giá thật!”
Ầm!
Tay phải năm chặt quyền, sáu mươi nghìn tỉ tế bào được liên kết với nhau, sức mạnh của ba mươi nghìn thế giới chồng lớp lên.
Quyền ra có vẻ thong thả, nhưng thực ra nhanh đến kinh khủng!
Quyền của đối phương cũng lao đến.
Ầm ầm!
“Răng rắc!”
Tiếng xương vỡ vụn nghe điếc tai, nhưng không phải là tay Trần Dương gãy mà là tay của đối thủ.
Cho dù vậy, tay Trần Dương cũng tê rần!
Hai người đấu với nhau, Trần Dương có thể khẳng định sức mạnh thân xác của anh mạnh hơn người kia, nhưng pháp lực của người kia thâm hậu hơn anh!
Anh chưa dùng hết sức, đối thủ cũng vậy.
Thấy Trương Hoàng toan bỏ chạy, Trần Dương vươn năm ngón tay nắm lấy ông ta, đại đạo vô cùng phong ấn ông ta, Trương Hoàng đắng lòng.
Bị Diêu Hoàng vây đánh, bị bàn tay khổng lồ vây đánh, đi đâu cũng bị vây đánh.
Chống cự gì nữa!
“Ta rất mong đợi được đấu với ngươi”.
Trần Dương thản nhiên nói, lôi Trương Hoàng ở cách xa mấy mươi nghìn dặm về.
Ma Dương vỗ tay: “Đi thôi, đánh xong rồi thì về!”
Trận này xem như ổn, đánh Diêu Hoàng gần tàn phế, kiếm được một bảo vật Siêu Thoát thượng phẩm, nói chung là không lỗ.
Còn Trương vực, Doanh vực hay Diêu Vực thì anh ta chẳng thèm quan tâm mấy.
Mọi người gật đầu, băng qua hư không mà đi.
Trở thành hóa thân của Trần Dương cũng rất đau thương, bởi vì rất dễ bị vượt mặt.
Không chỉ hóa thân, pháp bảo của Trần Dương cũng thật khổ sở.
Bởi vì không bao lâu, pháp bảo đã không theo kịp sự tiến bộ của anh rồi kết quả là bị bỏ rơi.