Mục lục
Đỉnh Cao Quyền Lực
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngụy Hoành Lâm là một kẻ rất sĩ diện. Tuy Tôn Húc Dương phản bội khi lâm trận, y cũng đã nhìn ra tâm tư của Liễu Kình Vũ, nhưng y cũng vẫn có phần do dự, vẫn là quyết định đọ tay cùng Liễu Kình Vũ. Theo y, những lời Liễu Kình Vũ vừa nói tỷ lệ lớn chỉ là khoa trương thanh thế. Dù sao y cũng chẳng lạ gì chuyện nghị sự ở ủy ban huyện, biết rõ hệ thống camera theo dõi từ xa từ ngày cậu em vợ mình tiến hành lắp đặt tới nay, ngoài khi nghiệm thu có vận hành một thời gian, những lúc khác cơ bản đều trong trạng thái tê liệt. Thậm chí đến đường dây mạng cũng đứt rồi. Với tình hình này, hệ thống camera theo dõi muốn vận hành trở lại, về cơ bản mà nói chẳng khác gì nằm mơ giữa ban ngày. 

Mà Liễu Kình Vũ vừa đến huyện Thụy Nguyên, hắn cơ bản chẳng có thời gian đi tìm đội thi công để điều chỉnh lắp đặt lại. Mà Liễu Kình Vũ định có biến động gì sao y lại không biết được. Hơn nữa, theo như Ngụy Hoàng Lâm thấy, quyết định phản bội khi lâm trận của Tôn Húc Dương hoàn toàn không phải là một hành động sáng suốt. Chẳng những thế, hành động ấy còn làm yếu đi vị trí của Tôn Húc Dương trong lòng cán bộ huyện Thụy Nguyên. Nếu tận dụng cơ hội này làm căng với Liễu Kình Vũ, y có thể nhân dịp này đánh tan cái uy phong của Liễu Kình Vũ. Như vậy sau này vị trí của Tôn Húc Dương tại huyện Thụy Nguyên e rằng cũng chẳng thể vững vàng như trước nữa. Đến lúc ấy, y có thể thừa thời cơ tăng cường lôi kéo tay chân của Tôn Húc Dương. Chưa biết chừng y có thể một tay nắm trọn huyện Thụy Nguyên. 

Có tính toán này, Ngụy Hoành Lân cũng không nói gì, tiếp tục trầm mặc. Y thậm chí còn nháy mắt với một người trong phe y, miệng nhếch lên ra hướng cửa. 

Thấy ám hiệu của Ngụy Hoành Lâm, bọn người trong phe y lập tức trở nên năng động, bỏ ra ngoài không chút ngần ngại. Có vài kẻ đã mở cửa ra ngoài và biến mất ngoài hành lang. Tiếng bước chân càng ngày càng xa. 

Thấy hành động này của Ngụy Hoành Lâm, Tôn Húc Dương cũng thầm cười nhạt. Như ông ta thấy, Ngụy Hoành Lâm làm vậy không sáng suốt chút nào. Tuy ông ta cũng hoài nghi Liễu Kình Vũ nhắc tới hệ thống camera theo dõi là có phần khoa trương thanh thế. Nhưng nghĩ đến việc Liễu Kình Vũ dù sao cũng là nhân vật số một trong Huyện ủy, kể cả hệ thống camera theo dõi là giả, nhưng có một điều không thể giả, đó là Liễu Kình Vũ là một Bí thư Huyện ủy trẻ vừa nhậm chức, chắn chắn ý chí phừng phừng, tâm thế cao ngạo. Đặc biệt là trong tiệc rượu chào mừng, hắn ta còn dám khiêu khích cả chủ tịch thành phố Hoàng Lập Hải. Vậy đủ thấy tên Liễu Kình Vũ này mạnh mẽ và lỗ mãng thế nào. 

Với những lãnh đạo trẻ như vậy, ông ta cho rằng chẳng cần thiết phải lấy cứng chọi cứng. Làm vậy không thành có khi còn hại đến thân. Đặc biệt là khi thực lực của ông ta tại huyện Thụy Nguyên còn kém khá xa Ngụy Hoành Lâm. Nếu làm tổn thương thực lực của mình, kẻ được lợi nhiều nhất chắc chắn là Ngụy Hoành Lâm. Như vậy chẳng bằng ông ta tự giữ gìn thực lực, yên lặng theo dõi tình hình. Nếu Ngụy Hoành Lâm và Liễu Kình Vũ định cứng chọi cứng, điều này thực ông ta cầu còn chả được. 

Giờ thấy Ngụy Lâm Hoành thực sự khiêu khích Liễu Kình Vũ, Tôn Húc Dương tự nhiên mừng thầm, ngồi xem trâu bò đánh nhau. Ông ta muốn xem Bí thư huyện ủy trẻ tuổi Liễu Kình Vũ này sẽ ứng biến ra sao. 

Lúc này, không chỉ có Tôn Húc Dương mà những ủy viên thường vụ khác và tất cả những cán bộ còn chưa rời đi, tất cả đều chăm chăm nhìn Liễu Kình Vũ. 

Mọi người đều hiểu rằng, đây là vụ va chạm mạnh nhất của nhân vật số một và số hai trong ủy ban huyện. Theo cục diện hiện giờ, Liễu Kình Vũ rõ ràng đang yếu thế. Giờ rất nhiều người đều đã bắt đầu nhìn Liễu Kình Vũ bằng ánh mắt miệt thị. Lúc ấy, chẳng ai nghĩ rằng Liễu Kình Vũ còn có đường phản công. Cho dù Liễu Kình Vũ có báo cáo chuyện này cho Tỉnh ủy ngay lập tức, việc hắn phải mất mặt là chuyện khó tránh khỏi. Hơn nữa, lãnh đạo cấp trên cũng chỉ có thể giúp đỡ anh được một hai lần, sao có thể cứ vì đôi ba chuyện cỏn con mà ra mặt mãi được. 

Dưới con mắt khinh bỉ của mọi người, Liễu Kình Vũ chỉ cười nhạt:

– Các vị Ủy viên thường vụ muốn cũng phải có lập trường đi chứ. 

Mọi người đều cúi đầu không ai nói gì. Dù sao thân phận không giống nhau, cách ứng biến cũng khác. Khi đã tới được mức của ủy ban thường vụ huyện thế này, không thể không lo lắng nghi kỵ gì như bọn cấp dưới được. 

Liễu Kình Vũ thoáng chờ trong giây lát, thấy không còn ủy viên thường vụ nào rời khỏi chỗ ngồi. Lúc này hắn mới trầm giọng nói:

– Được rồi, giờ chúng ta sẽ tiếp tục cuộc họp. Vốn dĩ mục đích cuộc họp của chúng ta chỉ là để nhấn mạnh tính kỷ luật trong hội họp. Nhưng tôi phát hiện ra rằng, cho đến thời điểm này, đồng chí Đỗ Hướng Kiệt – Chủ nhiệm Phòng thông tin của huyện vẫn chưa có mặt. Điều không hay là, trước khi hội nghị diễn ra, tôi đã đi thị sát Phòng thông tin của huyện, phát hiện trong trung tâm vốn biên chế 7 người, lẽ ra phải có 7 người đi làm. Nhưng khi tôi đến thị sát, một Phòng thông tin lớn như thế mà chỉ có hai nhân viên đi làm. Mà hai nhân viên này lại đang ngồi chơi game. Qua điều tra bước đầu của tôi, trang web của huyện ủy huyện Thụy Nguyên chúng ta do Phòng thông tin phụ trách đã tê liệt mấy năm nay. Điều này không khỏi khiến tôi hoài nghi rút cục các đồng chí ở Phòng thông tin đang muốn làm gì và có làm gì hay không. 

Nói đến đây, lời nói của Liễu Kình Vũ đột nhiên trở nên nghiêm khắc hơn:

– Hơn nữa, điều khiến tôi không thể ngờ tới là, khi ấy tôi có yêu cầu nhân viên Phòng thông tin gọi điện thoại cho đồng chí Đỗ Hướng Kiệt, yêu cầu đồng chí ấy về trung tâm càng sớm càng tốt. Tôi muốn trực tiếp bàn với đồng chí ấy một số công tác của trung tâm. Nhưng đồng chí Đỗ Hướng Kiệt đã khiến tôi bất ngờ khi nói đồng chí ấy đang rất bận, không có thời gian quay về. Vậy tôi xin phép được hỏi các vị lãnh đạo đang có mặt tại đây, nếu gặp phải trường hợp như vậy nên làm thế nào? Phải chăng đồng chí Đỗ Hướng Kiệt còn bận hơn một Bí thư huyện ủy như tôi? 

Liễu Kình Vũ nói xong, cả hội trường lặng ngắt. Ánh mắt nhiều người nhìn Liễu Kình Vũ đã tăng thêm phần kiêng kị. 

Người ở đây ai chẳng biết, Đỗ Hướng Kiệt là em vợ của Ngụy Hoành Lâm. Khi nãy, y vừa hung hăng cho Liễu Kình Vũ một bạt tai ngay trước mặt mọi người, khiến Liễu Kình Vũ mất hết thể hiện. Nhưng không ngờ Liễu Kình Vũ ngay lập tức trả đũa lại. Hơn nữa, màn trả đũa này của Liễu Kình Vũ cũng ghê gớm đấy. Chiêu vừa rồi của Ngụy Hoành Lâm chỉ khiến Liễu Kình Vũ mất mặt. Còn chiêu này của Liễu Kình Vũ lại đánh trực tiếp vào chức quan của Đỗ Hướng Kiệt. 

Giờ phút này, mặt Nguỵ Hoành Lâm biến sắc, lúc xanh xao khi trắng bệch, vô cùng khó coi. Y chẳng thể nào ngờ được rằng, tên tiểu tử Liễu Kình Vũ này lại tận dụng quãng thời gian ngắn ngủi ấy mà chạy đến Phòng thông tin mà y lại chẳng nhận được báo cáo gì. Điều khiến y cảm thấy khó chịu hơn nữa là, tên em vợ khốn nạn của y dám không nể mặt Liễu Kình Vũ mà nói bận, thế có khác nào đâm đầu vào chỗ chết. Là nhân vật số hai trong Huyện ủy, bản thân y muốn đọ sức với Liễu Kình Vũ là chuyện hết sức bình thường, vì hai người đều cùng một cấp bậc. Nhưng Đỗ Hướng Kiệt là cấp bậc gì chứ, ai dè lại dám đấu với Liễu Kình Vũ. Liễu Kình Vũ mà không xử lý gã mới lạ. Hơn nữa lúc này tên em vợ khốn nạn của y lại chẳng chịu báo cáo một câu để y còn chuẩn bị. Giờ thì hay rồi, bị Liễu Kình Vũ chơi cho một vố trở tay không kịp. 

Trong phút chốc, Ngụy Hoành Lâm cảm thấy hơi nhức đầu. 

Mà lúc này, Tôn Húc Dương bên cạnh lại thấy tâm trạng tốt vô cùng, đồng thời cũng ngưng trọng thêm vài phần. 

Ông ta tuy đã biết Liễu Kình Vũ sẽ không từ bỏ ý đồ, nhất định sẽ phản công, nhưng cũng chẳng ngờ chiêu phản công này của Liễu Kình Vũ lại bắt đầu từ ông em vợ của Ngụy Hoành Lâm. Quan trọng nhất là Đỗ Hoành Lâm còn bị bắt ngay tại trận. 

Chẳng qua Tôn Húc Hương là hạng người túc trí đa mưu. Theo như ông ta thấy, lập tức có thể nhìn ra một vấn đề, Liễu Kình Vũ chỉ vừa mới đến nhậm chức, hôm nay mới là ngày đầu tiên đi làm, sao hắn có thể biết Đỗ Hướng Kiệt là em vợ của Ngụy Hoành Lâm? Sao hắn lại biết Ngụy Hoành Lâm sẽ chơi khó mình? Tiếp tục phân tích theo hướng ấy, ông ta lập tức hiểu ra một chuyện, giữa Liễu Kình Vũ và Chánh văn phòng huyện ủy Tống Hiểu Quân có quan hệ với nhau. 

Vì cho đến thời điểm hiện tại, tình báo của Tôn Húc Dương cho hay, sau khi Liễu Kình Vũ đến nhận chức, người tiếp xúc với hắn nhiều nhất chính là Tống Hiểu Quân. Tống Hiểu Quân luôn phụ trách sắp xếp vô số công việc của Liễu Kình Vũ. Vậy rất có khả năng chính Tống Hiểu Quân đã mang chuyện Đỗ Hướng Kiệt là em vợ Ngụy Hoành Lâm kể cho Liễu Kình Vũ. Mà chắc chắn Tống Hiểu Quân thừa biết những chuyện chẳng ra gì ở Phòng thông tin. Như vậy, Liễu Kình Vũ mới có cơ hội kiểm tra bất ngờ Phòng thông tin. 

Nghĩ tới đây, Tôn Húc Dương lại có một ý nghĩ vô cùng táo bạo, đó là cơ hội khi chuyện của Đỗ Hướng Kiệt vỡ lở. 

Theo tình hình hiện tại, Liễu Kình Vũ đã tận dụng khoảng thời gian trước hội nghị đi Phòng thông tin. Theo lý mà nói, nếu Liễu Kình Vũ là kẻ không có đầu óc thì lúc ở trung tâm thông tin, nhìn thấy tình hình trước mắt, thấy Đỗ Hướng Kiệt trực tiếp chơi xỏ mình, Liễu Kình Vũ đã có thể giở trò ngay lúc đó. Nhưng ông ta cũng có tìm hiểu qua lịch sử làm quan của Liễu Kình Vũ ở một số địa phương khác, biết được hắn đã không ít lần làm những chuyện tương tự ở nơi khác. Nhưng lần này, Liễu Kình Vũ lại không làm gì ngay mà rời đi rất bình tĩnh, mãi đến giờ mới ra tay. 

Tất cả những phát hiện kì lạ này nói lên một điều, tên Liễu Kình Vũ này tuyệt đối không phải một kẻ lỗ mãng mà ông ta đã nghiên cứu trong tài liệu, càng không phải là một kẻ hành động theo cảm tính. Hơn nữa tên này rất có mưu kế, biết nắm bắt thời cơ. Nếu hôm nay vừa bắt đầu hội nghị Liễu Kình Vũ đã nhắc tới chuyện của Đỗ Hướng Kiệt, sau đó mới nói đến kỷ luật đi muộn, vậy chắc Liễu Kình Vũ đã mất mặt lắm rồi. Nhưng Liễu Kình Vũ lại đảo trật tự hai chuyện này, hiệu quả thật là một trời một vực. 

Nghĩ một hồi, ánh mắt Tôn Húc Hương nhìn Liễu Kình Vũ đã thêm phần cảnh giác. Xem ra, sau này đối đãi Bí thư huyện ủy trẻ tuổi này chẳng thể thờ ơ được, buộc phải cẩn thận. Nếu không, một lời nói cũng có thể thành tai họa. Dù sao, hồi Liễu Kình Vũ ở thị xã Đông Giang, hắn cũng đã cho quan trường Đông Giang một trận long trời lở đất. Gần như tất cả những thành phần thoái hóa biến chất đều đã bị Liễu Kình Vũ khởi tố. 

Giờ phút này, sau khi Liễu Kình Vũ nói xong, trên trên bục chủ tịch, các ủy viên thường vụ huyện đều tĩnh lặng, các quan viên còn sót lại thì xì xào bàn tán tiếp theo đây Liễu Kình Vũ sẽ ra chiêu gì với Đỗ Hướng Kiệt. Có người lại bàn Ngụy Hoành Lâm với tư cách là ông anh rể của Đỗ Hướng Kiệt sẽ phản lại thế nào.​

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK