Mục lục
Đỉnh Cao Quyền Lực
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liễu Kình Vũ nhìn thấy vẻ mặt kinh hoàng lúng túng của lão nhân viên trông cửa, cười nói:

– Không cần áy náy, tôi chỉ là qua đây để tìm hiểu một số sự việc thôi. Bác làm như vậy rất tốt rồi, bác đã làm đúng công việc của bác, không có phạm sai lầm gì hết.

Lão nhân viên nghe được Liễu Kình Vũ nói như vậy, trong lòng lập tức yên tâm rất nhiều, ấn tượng đối với Liễu Kình Vũ cũng khá hơn. Kỳ thật, trước kia ông ta có chút bất mãn với Liễu Kình Vũ, ông ta cho rằng quảng cáo của Liễu Kình Vũ trên đài truyền hình huyện có vẻ như làm trò vậy, cũng không phải thật sự thành tâm suy nghĩ vì nhân dân. Nhưng sau này ông ta lại nghe nói Liễu Kình Vũ vẫn luôn luôn kiên trì mỗi ngày làm việc đến lúc tối 11h tối mới tan ca về nhà, trong lòng đối với Liễu Kình Vũ lại thêm vài phần tán thưởng. Mặc kệ Liễu Kình Vũ thật lòng vì dân làm việc hay không, chỉ thấy hắn kiên trì về nhà muộn như vậy, đây cũng không phải là đa số cán bộ có thể làm được đó.

Và hôm nay, lời nói này của Liễu Kình Vũ càng làm cho lão nhân viên ý thức được, Liễu Kình Vũ là Bí thư huyện ủy lại giản dị dễ gần gũi như vậy.

Lúc này, Liễu Kình Vũ cười hỏi:

– Chủ nhiệm Thẩm có ở đơn vị không?

Lão nhân viên gật gật đầu nói:

– Vâng, đang ở đây, phòng 218.

– Cảm ơn.

Nói xong, Liễu Kình Vũ cất bước vào bên trong.

Nghe được Liễu Kình Vũ nói một tiếng cảm ơn, thiện cảm của lão nhân viên đối với Liễu Kình Vũ lại tăng lên. Bí thư huyện ủy này không chỉ giản dị dễ gần gũi, còn rất lễ phép, còn trẻ có quyền như vậy lại có thể đối nhân xử thế khoan lượng như vậy, quan này không kém rồi.

Tuy rằng trong lòng đối với Liễu Kình Vũ vô cùng tán thưởng, nhưng lão nhân viên trông cửa khi thấy Liễu Kình Vũ rời khỏi, trước tiên bấm điện thoại cho Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Thẩm Vệ Hoa:

– Chủ nhiệm Thẩm, Bí thư Liễu vừa mới vào trong trụ sở rồi, bảo là muốn tìm ngài trao đổi công việc một chút.

Thẩm Vệ Hoa nhận được điện thoại, trong lòng rất là sửng sốt:

– Liễu Kình Vũ đến Ủy ban Kỷ luật chúng ta để làm gì, không phải là đến đây kiểm tra công việc chứ?

Tâm tình của anh ta lập tức liền khẩn trương lên.

Thời gian gần đây, Liễu Kình Vũ đã đột kích kiểm tra Phòng tin tức và Đài truyền hình huyện, đối với các cán bộ công tác không đắc lực liền tiến hành xử lý miễn chức ngay tại chỗ. Tất cả các đơn vị khác của huyện Thụy Nguyên đều khẩn trương cao độ, lãnh đạo các đơn vị đều tăng cường phương diện quản lý kỷ luật tại đơn vị, nhất là đi trễ về sớm, trong thời gian công tác không được có hành vi vui chơi giải trí tùy ý và tiến hành nghiêm khắc tự tra tự sửa, mà trong phương diện này Ủy ban Kỷ luật huyện là nhóm đơn vị bắt tay làm trước.

Tuy nhiên cho dù như thế, Thẩm Vệ Hoa đối với Liễu Kình Vũ vẫn có chút kiêng kị, bởi vì Liễu Kình Vũ dần dần bộc lộ tài năng ở huyện Thụy Nguyên. Anh ta cũng đã nhìn ra được, người Bí thư huyện ủy trẻ tuổi này tuyệt đối không phải loại người lương thiện, nếu có thể không đắc tội thì cố gắng không đắc tội, nếu không hậu quả khôn lường.

Nghĩ đến đây, Thẩm Vệ Hoa vội vàng để điện thoại xuống, bước ra ngoài phòng làm việc, anh ta muốn đi nghênh đón một chút Liễu Kình Vũ. Vừa lúc đó, cửa văn phòng bị gõ, Thẩm Vệ Hoa mở cửa phòng ra, Liễu Kình Vũ vẻ mặt mỉm cười đã đứng ở bên ngoài.

Nhìn đến Liễu Kình Vũ đứng ở bên ngoài, Thẩm Vệ Hoa thở dài một hơi. Anh ta biết rõ, từ lúc lão nhân viên trông cửa gọi điện thoại đến khi Liễu Kình Vũ xuất hiện, mới qua một khoảng thời gian rất ngắn, điều này nói rõ Liễu Kình Vũ này cũng không có ý định tiến hành đột kích kiểm tra Ủy ban Kỷ luật huyện. Điều này làm cho trong lòng của anh ta yên tâm rất nhiều, vội vàng chủ động vươn tay mà nói:

– Bí thư Liễu, ngài đã tới, chào mừng ngài đến Ủy ban Kỷ luật huyện chúng tôi kiểm tra chỉ đạo công tác.

Liễu Kình Vũ và Thẩm Vệ Hoa bắt tay, cười nói:

– Đồng chí Vệ Hoa, tôi lần này đến đây chủ yếu là hỏi anh một ít việc thôi, hy vọng có thể đạt được sự phối hợp của anh và giữ bí mật giùm tôi.

Nghe được Liễu Kình Vũ nói như vậy, trong lòng Thẩm Vệ Hoa lại căng thẳng, mời Liễu Kình Vũ bước vào trong văn phòng, vừa đóng kỹ cửa phòng vừa nói:

– Bí thư Liễu, không biết ngài muốn nói đến công việc gì?

Liễu Kình Vũ cười nói:

– Đồng chí Vệ Hoa, nếu công việc trên tay của anh không vội lắm, tôi muốn anh phối hợp với tôi cùng nhau đến phòng hồ sơ xem đơn tố cáo của Ủy ban Kỷ luật, cùng tôi tìm hiểu một chút về các đơn tố cáo những năm gần đây có liên quan đến công ty điện lực huyện, không biết bên anh có thấy tiện không?

Thẩm Vệ Hoa sửng sốt, anh ta thật không ngờ, Liễu Kình Vũ chạy đến đây là vì những tài liệu này.

Điều này làm cho Thẩm Vệ Hoa cảm giác được vô cùng không ngờ. Bởi vì anh ta cũng đã nghe nói Liễu Kình Vũ có tới bên đài truyền hình huyện, phối hợp mấy đơn vị về vấn đề thanh toán nợ nần. Hơn nữa còn nghe nói Giám đốc công ty điện lực huyện không hề nể Liễu Kình Vũ chút nào, không chỉ có ngừng cấp điện đài truyền hình huyện, còn chuẩn bị cúp điện tòa nhà huyện ủy, hành vi khiêu khích hết sức mãnh liệt.

Theo anh ta, Liễu Kình Vũ làm việc này rất tốn sức mà lại vô bổ, hoàn toàn không đáng. Dù sao công ty điện lực huyện cứng rắn mạnh mẽ không phải một hai ngày ở huyện Thụy Nguyên này rồi, Liễu Kình Vũ vừa mới đến huyện Thụy Nguyên liền khiêu chiến với đối phương thật là không khôn ngoan. Dù sao huyện Thụy Nguyên huyện muốn giữ cân bằng với công ty điện lực huyện cũng không dễ dàng. Còn khiến Thẩm Vệ Hoa cảm giác nghi hoặc là Liễu Kình Vũ đến Ủy ban Kỷ luật tìm tài liệu tố cáo của đối phương, còn yêu cầu mình giữ bí mật. Rất hiển nhiên, Liễu Kình Vũ là muốn dùng những tài liệu đó tát thật mạnh vào mặt đối phương. Nhưng vấn đề là, mặc dù là Ủy ban Kỷ luật phải điều tra đối phương, cũng không phải dễ dàng như vậy, ít nhất Ủy ban Kỷ luật huyện Thụy Nguyên không quản lý nổi trên đầu người ta.

Tuy nhiên nghi hoặc thì nghi hoặc, Thẩm Vệ Hoa tự nhiên sẽ không biểu lộ ra, mà bình tĩnh nói:

– Được, không thành vấn đề, chúng ta đến phòng hồ sơ, tài liệu bên kia có sắp sẵn theo phân loại liên quan, chúng tôi khi kiểm tra cũng tương đối dễ dàng.

Theo sau, Thẩm Vệ Hoa dẫn Liễu Kình Vũ đi thẳng tới phòng hồ sơ. Sau khi tiến vào phòng hồ sơ, Thẩm Vệ Hoa trực tiếp kêu chủ quản phòng hồ sơ cho nhân viên công tác đến giới thiệu một chút về cách sắp đặt hồ sơ tư liệu, sau đó lập tức kêu đối phương rời khỏi phòng. Trong phòng hồ sơ giờ chỉ còn có anh ta và Liễu Kình Vũ hai người.

Hai người đi đến ngăn tủ chuyên môn sắp đặt các tài liệu tố cáo có liên quan đến công ty điện lực, lấy tất cả tài liệu tố cáo hai năm gần đây ra. Lập tức, Liễu Kình Vũ bắt đầu kiểm tra cẩn thận, một bên lật xem các tài liệu liên quan, một bên tiến hành phân loại. Những tài liệu nào hắn cho rằng có thể sử dụng được thì đặt bên tay trái, đồng thời cũng tiện cho Thẩm Vệ Hoa xem.

Sau khi tìm được mấy bản, Liễu Kình Vũ nói với Thẩm Vệ Hoa:

– Đồng chí Vệ Hoa, làm phiền khi anh đang xem, có thể giúp tôi tìm một chút những tài liệu giống với tài liệu này để riêng ra, đối với tôi rất hữu dụng.

Thẩm Vệ Hoa thật ra cũng đã thấy được những tài liệu mà Liễu Kình Vũ bỏ riêng ra. Anh ta đã phát hiện quy luật trong đó, những tài liệu này tất cả đều là tài liệu liên quan đến nhân viên công ty điện lực và một số nhân viên đơn vị khác, người dân tố cáo lãnh đạo chủ yếu của công ty điện lực, nhất là các tài liệu liên quan đến Tổng giám đốc Lý Hoành Quý. Rất rõ ràng, Liễu Kình Vũ này muốn thu thập Lý Hoành Quý, điều này làm cho anh ta tiến thêm một bước xác nhận phán đoán của mình lúc nãy, cũng khiến nghi vấn của anh ta sâu hơn một tầng. Bởi vì công ty điện lực huyện không thuộc về sự quản lý của huyện Thụy Nguyên, người ta có một bộ quy trình đơn độc, Liễu Kình Vũ cho dù đã chuẩn bị sẵn những tài liệu này thì đã sao, hơn nữa anh em của Lý Hoành Quý là phó tổng giám đốc công ty điện lực thành phố, mạng lưới quan hệ cực lớn, Liễu Kình Vũ có thể tóm gọn đối phương không.

Trong lòng mang theo rất nhiều nghi vấn, Thẩm Vệ Hoa và Liễu Kình Vũ bèn cùng nhau bận rộn hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng lấy ra mười phần tài liệu tố cáo khá nghiêm trọng. Liễu Kình Vũ trực tiếp đem các tài liệu đó bỏ vào trong túi xách tùy thân mang tới, theo sau nói với Thẩm vệ hoa:

– Đồng chí Vệ Hoa, tôi hy vọng anh có thể giữ bí mật giùm tôi chuyện này.

Thẩm Vệ Hoa cười khổ nói:

– Bí thư Liễu, điều này anh cứ việc yên tâm, hiện trường này chỉ có hai người chúng ta thôi, tôi nghĩ tôi không giữ bí mật cho anh là không được rồi.

Liễu Kình Vũ cũng hướng về phía Thẩm Vệ Hoa cười cười, hai người lập tức rời khỏi phòng hồ sơ.

Hai người vừa mới rời khỏi phòng hồ sơ, điện thoại di động của Liễu Kình Vũ liền vang lên, điện thoại là Tống Hiểu Quân gọi tới:

– Bí thư Liễu, tòa nhà huyện ủy chúng ta đã bị cúp điện rồi.

Liễu Kình Vũ đứng lại tại nơi đó, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh lùng. Nụ cười này khiến cho Thẩm Vệ Hoa đang đứng bên cạnh tự nhiên cũng cảm giác lạnh theo, anh ta từ nụ cười lạnh lùng của Liễu Kình Vũ cảm thấy được Liễu Kình Vũ từ sâu trong nội tâm toát ra vẻ khinh thường.

Lập tức Liễu Kình Vũ thản nhiên nói:

– Được, tôi biết rồi. Nếu bọn họ đã cúp điện tòa nhà huyện ủy rồi, như vậy anh lập tức thông báo cho công ty nước và đài truyền hình huyện, lập tức tiến hành khôi phục lại tất cả cho công ty điện lực huyện, nhưng cũng đồng thời phải tăng mạnh tuyên truyền cho người dân và cho công nhân viên cũng như người nhà của công ty điện lực huyện biết được, xài nước phải trả tiền, xem TV cũng phải trả tiền đó, thiên hạ này không có cơm trưa miễn phí đâu. Công ty điện lực huyện cũng không thể lấy phúc lợi của bọn họ mà gây tổn thất cho huyện Thụy Nguyên chúng ta chứ, như vậy rất là không công bình đấy.

Tống Hiểu Quân hơi sửng sốt, lập tức gật đầu nói:

– Vâng, tôi lập tức đi xử lý ngay.

Giờ phút này, người vẫn đang đứng bên cạnh là Thẩm Vệ Hoa nghe được càng thêm kinh hãi. Lúc trước anh ta cũng có nghe nói Liễu Kình Vũ ra lệnh áp dụng biện pháp cúp nước, cúp tín hiệu TV đối với công ty điện lực huyện và các người nhà của bọn họ, thật không ngờ bên đối phương vừa cúp điện tòa nhà huyện ủy, Liễu Kình Vũ lập tức cho người khôi phục lại tất cả. Đây không phải rõ ràng là khuất phục trước đối phương rồi ư, Liễu Kình Vũ không phải rất mạnh mẽ lắm sao, tại sao lại phải làm như vậy.

Liễu Kình Vũ cười nhìn thoáng qua người đứng bên cạnh đang lâm vào suy tư:

– Đồng chí Vệ Hoa, sự việc hôm nay tôi rất cám ơn anh.

Nói xong, Liễu Kình Vũ tạm biệt đối phương.

Nhìn bóng lưng rời đi của Liễu Kình Vũ, Thẩm Vệ Hoa lại lâm vào trong suy tư.

Thẩm Vệ Hoa thế nào cũng cảm thấy Liễu Kình Vũ lần này tới tòa nhà Ủy ban Kỷ luật của anh ta, mục đích xem ra không đơn giản như bề ngoài vậy. Dù sao chuyện nhỏ nhặt này Liễu Kình Vũ có thể tùy tiện phái một Chủ nhiệm văn phòng Huyện ủy qua đây là được rồi, cho dù là phái một Phó chủ nhiệm tới đây cũng có thể giải quyết vấn đề. Kể cả xét đến khía cạnh giữ bí mật, cũng hoàn toàn không cần phải tự mình qua đây một chuyến, nhưng Liễu Kình Vũ lại cố tình đích thân đến đây, chẳng lẽ Liễu Kình Vũ có dụng ý gì trong đó? Muốn mượn cơ hội này quan sát mình, xem có cơ hội lôi kéo mình về phía bên hắn không.

Càng nghĩ Thẩm Vệ Hoa càng cảm thấy khả năng này càng lớn, anh ta không khỏi lại lâm vào trong suy tư thật sâu. Liễu Kình Vũ này rốt cuộc là một loại yêu quái như thế nào đây, vì sao cách làm của hắn luôn luôn nằm ngoài dự đoán của mọi người, làm cho người ta khó có thể nắm bắt được.

Ngay tại thời điểm Thẩm Vệ Hoa đang tự suy tư, trong công ty điện lực huyện, Tổng giám đốc Lý Hoành Quý cũng đã biết được tin công ty và người nhà của họ đã khôi phục lại toàn diện nước và tín hiệu TV rồi, y cười nói với thuộc hạ:

– Thấy không, Liễu Kình Vũ đã mềm nhũn rồi, muốn khiêu chiến công ty điện lực huyện chúng ta à? Hắn không phải tự rước lấy nhục nhã sao? Tôi lần này nếu không khiến cho Liễu Kình Vũ tự mình đến đây xin lỗi, tòa nhà huyện ủy của bọn họ cũng đừng hòng nghĩ đến việc sẽ được khôi phục cấp lại điện. Tôi phải dạy bảo hắn đến nơi đến chốn mới được.​

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK