Những người nông dân đều là những người mộc mạc, thật thà chất phác, cũng là những người thực tế nhất.
Cùng với điều kiện sống của người dân ngày càng cải thiện, ý thức về an toàn thực phẩm ngày càng được nâng cao, người dân trên cơ bản đã rất ít sử dụng thuốc trừ sâu đối với những lương thực, rau quả của mình, đồng thời, người dân cũng ngày càng chú ý đến lương thực biến đổi gen. Hiện tại người dân đến cả việc ăn dầu cũng không ăn dầu đậu nành mua ở siêu thị, bởi vì bọn họ trước đó đã nghe nói rằng bảy tám mươi phần trăm dầu đậu nành đều sản xuất từ đậu nành biến đổi gen, vì vậy, bọn họ thà rằng tốn thêm một ít tiền, một ít phí tổn tự mình trồng, tự mình ép lấy dầu, cũng không muốn đi mua.
Hiện nay, người dân ở thành phố Nam Hoa sau khi nghe nói có rất nhiều ngô, đậu nành, lúa họ trồng đa phần đều là biến đổi gen, tất cả mọi người đều rất tức giận. Bọn họ một bên tiến hành khiếu nại tập thể quy mô lớn với các bộ ngành có liên quan, một mặt nghĩ cách đem những lương thực tích trữ trong nhà mình bán ra ngoài.
Tuy nhiên, hiện tại, người bán quá nhiều, người mua quá ít, giá lương thực bị giảm xuống.
Cùng lúc đó, người dân lần lượt đi đến nơi tổ chức hội chợ hàng nông sản huyện Thụy Nguyên, dự định mua giống không bị biến đổi gen.
Chính bởi vì như vậy nên toàn bộ hội chợ hàng nông sản số người đến trong một đêm tăng lên rất nhiều.
Vốn dĩ Hội chợ triển lãm hàng nông sản lần này chỉ chiếm chưa đến một phần ba diện tích cả Quảng trường Dân Tâm, nhưng gian hàng tham gia triển lãm đã mở rộng thêm nhiều lần, gần như đem cả Quảng trường Dân Tâm chiếm trọn. Cùng lúc đó, người dân đến tham gia Hội chợ cũng tăng lên mấy chục lần.
Mấy chục vạn hộ dân huyện Thụy Nguyên hầu như mỗi nhà đều cử ra đại diện đi đến hội chợ triển lãm hàng nông sản để mua giống. Hơn trăm vạn người dân ở thành phố Nam Hoa cũng thông qua các kênh thông tin khác nhau đến mua lương thực.
Liễu Kình Vũ vừa nhìn thấy tình huống này ngay lập tức ý thức được sức chứa của Quảng trường Dân Tâm hiện tại căn bản không thể chứa được quá nhiều người, hơn nữa do chiều rộng của đường có hạn đã gây ra tình trạng ách tắc giao thông, Liễu Kình Vũ ngay lập tức đưa ra quyết sách, chuyển địa điểm Hội chợ nông sản từ Quảng trường Dân Tâm đến khu kinh tế mới của huyện Thụy Nguyên.
Khu kinh tế mới của huyện Thụy Nguyên nói là Khu kinh tế mới, nhưng kỳ thật chỉ là một mảnh đất hoang vừa mới làm xong công tác giải phóng mặt bằng mà thôi.
Đây là công trình chiến tích của Bí thư huyện tiền nhiệm trong nhiệm kỳ của mình làm ra. Tiền bỏ vào trong đó cũng vài trăm triệu, muốn thông qua khu kinh tế mới để thu hút đầu tư, kết quả mấy năm trôi qua, trong khu kinh tế mới chỉ có vẻn vẹn ba xí nghiệp nhỏ, trong đó có hai xí nghiệp đã ngừng sản xuất. Tuy nhiên, khu kinh tế mới có khoảng hơn một nghìn mẫu đất bị san lấp mặt bằng, nếu muốn khôi phục lại đất cày còn cần phải tiếp tục tiến hành đầu tư, đồng thời, bồi thường đất của người dân cũng không thích hợp.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân tại sao khiếu nại tố cáo ở huyện Thụy Nguyên lại nhiều như vậy. Để giải quyết những vấn đề này, Liễu Kình Vũ đã hứa với người dân, về sau mỗi năm sẽ lấy 15% lợi nhuận hoàn trả lại phí bồi thường mà người dân phải được nhận, liên tục trong hai năm, đến năm tứ ba sẽ chi trả hết 100% số tiền bồi thường. Điều này tương đương với việc người nông dân được hưởng không 30% tiền bồi thường hai năm. Đương nhiên, Liễu Kình Vũ cũng đã hứa với người dân, nếu bọn họ muốn năm nay lấy được hết số tiền bồi thường cũng được, ngày Quốc tế lao động năm nay có thể đến Cục tài chính thành phố dựa vào hộ khẩu của mình để nhận tiền.
Trong vấn đề này, Liễu Kình Vũ tương đối khoan dung, dưới chính sách ưu đãi hấp dẫn hầu như đa số người dân đều lựa chọn phương án thứ nhất, đồng thời ký lại hợp đồng nhận bồi thường. Hợp đồng bồi thường mới không chỉ có tiêu chuẩn bồi thường so với hợp đồng cũ cao hơn, mà các ưu đãi khác đều cao hơn. Người dân rất tin tưởng những lời nói của Liễu Kình Vũ, vì vậy, Liễu Kình Vũ có đủ thời gian để phát triển khu kinh tế mới.
Lúc này, Liễu Kình Vũ sau khi cảm thấy Quảng trường Dân Tâm không đủ đáp ứng yêu cầu, không chút do dự liền chuyển địa điểm đến khu kinh tế mới, và cử Tống Hiểu Quân mang theo hai Phó chủ tịch huyện cả đêm bố trí tốt những vị trí như cửa ra vào, chỗ đặt sản phẩm, chỗ ra vào cho khách hàng, đồng thời thiết lập tốt những bảng chỉ dẫn.
Quyết sách của Liễu Kình Vũ là vô cùng sáng suốt, từ ngày thứ hai của hội chợ triển lãm, các công ty bán hàng nông sản đến huyện Thụy Nguyên tham gia hội chợ triển lãm lần này không ngừng gia tăng, người dân đến đây mua giống cũng bắt đầu mở rộng từ xung quanh huyện Thụy Nguyên đến cả tỉnh Bạch Vân.
Mà 20 bộ thiết bị kiểm tra đo lượng Liễu Kình Vũ mượn được trong ngày đầu tiên đã không có thời gian rãnh rỗi, bởi vì bất kỳ đơn vị nào tham gia triển lãm ở hội chợ hàng nông sản của huyện Thụy Nguyên đều phải để cho phía huyện Thụy Nguyên lấy mẫu ngẫu nhiên đối với bất kỳ loại hạt giống nào. Nếu phát hiện ra công ty có một loại hạt giống bị biến đổi gen sẽ bị phía huyện Thụy Nguyên trực tiếp cảnh cáo, nếu phát hiện ra hai loại thì phía huyện Thụy Nguyên sẽ từ chối thẳng cho công ty đó tham gia hội chợ nông sản lần này.
Chính bởi vì sự kiểm tra nghiêm khắc của phía huyện Thụy Nguyên, thêm vào đó dưới sự quan tâm của Tăng Hồng Đào, kênh Y tế, kênh thời sự, kênh kinh tế của Đài truyền hình tỉnh Bạch Vân không ngừng đưa tin về tình hình ở Hội chợ triển lãm hàng nông sản của huyện Thụy Nguyên, hơn nữa còn có các phóng viên truyền hình, các phóng viên báo mạng đến từ các nơi trên khắp cả nước. Hội chợ hàng nông sản lần này của huyện Thụy Nguyên từ một Hội chợ hàng nông sản cấp huyện nho nhỏ vừa diễn ra đã trở thành hội chợ triển lãm nông sản có sức ảnh hưởng cực lớn ở Trung Quốc.
Hầu như người dân cả nước đều biết một việc, đó chính là muốn mua được hạt giống không biến đổi gen, thì Hội chợ hàng nông sản của huyện Thụy Nguyên là bảo đảm an toàn nhất.
Cùng lúc đó, khi Liễu Kình Vũ nhìn thấy sức ảnh hưởng của Hội chợ hàng nông sản huyện Thụy Nguyên ngày càng lớn, người nông dân, các công ty hạt giống, đại lý bán hàng cấp 2, đại lý bán hàng cấp 3…đến tham gia hội chợ lần này càng lúc càng nhiều, Liễu Kình Vũ lập tức triệu tập tất cả các Ủy viên thường vụ Huyện ủy tổ chức hội nghị thường vụ khẩn cấp. Trong hội nghị thường vụ, Liễu Kình Vũ lớn tiếng nói:
– Các đồng chí, tôi tin rằng tình hình hiện tại của Hội chợ hàng nông sản các đồng chí đều nhìn thấy rồi, bởi vì hội chợ hàng nông sản lần này đạt được thành công rất lớn, với chiều hướng hiện tại e rằng thời gian hội chợ 3 ngày trong kế hoạch ban đầu là không đủ, cho nên tôi đề nghị kéo dài thời gian Hội chợ đến 1 tuần. Như vậy có thể cho các thương gia đến từ các vùng khác trên cả nước thời gian đầy đủ.
Mặt khác, suy xét đến sức ảnh hưởng của Hội chợ triển lãm lần này, tôi đề nghị chúng ta tiếp tục tổ chức Hội chợ hàng nông sản huyện Thụy Nguyên lần thứ hai, đồng thời nhân sức nóng của Hội chợ triển lãm lần này gửi thư mời cho tất cả các thương gia đã tham gia hội chợ đã được chúng ta xem xét, mời bọn họ năm sau tiếp tục đến tham gia. Tôi tin rằng sẽ không có ai cự tuyệt lời mời này. Đồng thời, chúng ta cũng phải đưa một số lượng quảng cáo nhất định lên ti vi, đưa một vài quảng cáo mềm lên Internet, ra sức đem sức ảnh hưởng lần này lan rộng ra ngoài, đưa Hội chợ hàng nông sản của huyện Thụy Nguyên chúng ta trở thành một nơi buôn bán, giao lưu hạt giống không biến đổi gen.
Đồng thời, đưa việc chứng thực hạt giống không biến đổi gen của huyện Thụy Nguyên chúng ta trở thành một thương hiệu, đồng thời mượn chuyện này, đưa huyện Thụy Nguyên trở thành thương hiệu vùng sản xuất giống không biến đổi gen. Như vậy, hạt giống được sản xuất ở huyện Thụy Nguyên chỉ cần là giống không biến đổi gen, nhất định sẽ trở thành sản phẩm dễ bán, không lo nguồn tiêu thụ, và cũng thuận lợi bán ra cả nước, từ đó giúp cho người dân đạt được lợi nhuận lớn.
Liễu Kình Vũ nói xong, toàn bộ hội trường đều vỗ tay nhiệt liệt.
Giờ phút này, cả Tôn Húc Dương, Ngụy Hoành Lâm bọn họ không thể không bội phục lối tư duy tiên tiến của Liễu Kình Vũ. Nếu những điều nói ra của Liễu Kình Vũ đều có thể thực hiện, như vậy chỉ dựa vào một Hội chợ hàng nông sản nho nhỏ này, huyện Thụy Nguyên đã có thể đạt được những lợi ích rất lớn, những lợi ích này không chỉ đến từ mặt kinh tế mà còn đến từ mặt danh dự, thành tích.
Bất kể là Tôn Húc Dương hay là Ngụy Hoành Lâm bọn họ đều ý thức được, bọn họ vốn dĩ ai cũng không nhìn ra một Hội chợ hàng nông sản nho nhỏ không ngờ lại trở thành một Hội chợ có sức ảnh hưởng cả nước, thành tích của tổ trù bị cho hội chợ lần này sẽ rất nổi bật. Lúc này, Ngụy Hoành Lâm và Tôn Húc Dương đều có chút hối hận bản thân đã không tham gia vào tổ trù bị này.
Lúc này, Liễu Kình Vũ nhìn lướt qua mọi người, trầm giọng nói:
– Các vị, mặc dù Hội chợ hàng nông sản lần này còn vài ngày nữa mới kết thúc, nhưng tôi cho rằng, công tác chuẩn bị cho Hội chợ hàng nông sản lần sau cũng phải khởi động rồi. Đối với những nhân viên trong tổ trù bị lần sau, ý kiến của tôi là giữ lại toàn bộ những lãnh đạo chủ chốt của Hội chợ lần này. Dù sao biểu hiện của bọn họ trong Hội chợ hàng nông sản lần này tương đối xuất sắc, có thể nói nếu không có sự vất vả của bọn họ thì sẽ không tổ chức thành công được một Hội chợ hàng nông sản lần này. Đương nhiên quy mô của Hội chợ lần sau là lớn hơn nhiều so với hội chợ lần này, vì vậy cần phải bổ sung thêm nhiều người mới vào đội ngũ trù bị. Hơn nữa, tôi cũng có thêm một vài đề nghị, đó chính là mở rộng phạm vi chứng thực giao dịch trong hội chợ hàng nông sản. Vì vậy, số người trong tổ trù bị ít nhất phải tăng từ gấp đôi trở lên.
Nghe thấy những lời nói này của Liễu Kình Vũ, ngay lập tức toàn bộ các Ủy viên thường vụ đều mở to mắt nhìn Liễu Kình Vũ. Bọn họ xem như đã nhìn ra, Liễu Kình Vũ rõ ràng là ném ra một chiếc bánh vô cùng hấp dẫn. Có ai mà không muốn tham gia vào đội chuẩn bị lần sau, đây chính là thành tích thực sự đấy. Song tất cả mọi người đều ý thức được, Liễu Kình Vũ đã đưa ra vấn đề này thì nhất định có suy nghĩ của hắn.
Lúc này, Liễu Kình Vũ nói tiếp:
– Tôi tin rằng các vị đều hiểu rõ, nhiệm vụ của Tổ trù bị Hộ chợ lần thứ hai này là vô cùng gian khổ, nếu chuẩn bị không tốt thì huyện Thụy Nguyên chúng ta sẽ trở thành trò cười cho người dân cả nước. Vì vậy, đối với nhân viên trong tổ trù bị lần thứ hai này, chúng ta phải nghiêm khắc chọn lựa. Tôi đề nghị, tất cả Ủy viên thường vụ đều trở thành thành viên của tổ trù bị trong hội chợ hàng nông sản lần sau, lần lượt phụ trách phối hợp làm việc. Nhưng tôi cũng nói thẳng, mặc dù các Ủy viên thường vụ đều là thành viên của tổ trù bị, nhưng ngoài những thành viên của tổ trù bị cũ ra, những thành viên mới chỉ có quyền kiến nghị, quyền làm việc, không có quyền quyết sách, quyền khống chế để tránh việc nhiều người lãnh đạo dẫn đến việc lãng phí không cần thiết và giảm hiệu suất.
Mặt khác, Tổ trù bị cho Hội chợ lần sau vẫn sẽ chia thành ba tổ chức năng, đầu tiên vẫn do Tổ trù bị ban đầu phụ trách khâu chuẩn bị khu vực, phần này vẫn là do đồng chí Tống Hiểu Quân và đồng chí Chu Phục Sơn phụ trách. Hai tổ chức năng còn lại là tổ tuyên truyền và tổ hậu cần, lần lượt do đồng chí Ngụy Hoành Lâm và đồng chí Tôn Húc Dương phụ trách, mọi người thấy thế nào?
Tôn Húc Dương sau khi nghe thấy Liễu Kình Vũ phân phó thì rất sửng sốt.
Ông ta thật không ngờ, Liễu Kình Vũ lại đem tổ hậu cần rác rưởi này giao cho mình, nhưng lại đem tổ tuyên truyền quan trọng nhất cho Ngụy Hoành Lâm. Phải biết rằng, mình chính là người luôn luôn ủng hộ cho hắn trong hội nghị thường vụ, Liễu Kình Vũ rốt cuộc đang chơi trò gì?