Mục lục
Nhặt được nữ tổng tài xinh đẹp làm vợ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 681: Bắt cướp phải bắt tên cầm đầu

Hứa Hạo Nhiên trả lời ngay: “Thế thì đơn giản quá”.

“Để cho mấy cao thủ võ lâm đó bắt tên thủ lĩnh, sau đó chém đầu không phải là xong à?”

“Các cụ có câu, bắt cướp phải bắt tên cầm đầu”.

“Bắt tên cầm đầu rồi, bọn đàn em tép riu sẽ chủ động đầu hàng thôi”.

Hứa Hạo Nhiên vừa nói xong liền che miệng mình lại, mặt đầy vẻ kinh ngạc.

“Không phải thế chứ anh rể, chẳng nhẽ anh định giết trưởng tộc nhà họ Lý?”

Lúc trước ở Ninh Châu, Hứa Hạo Nhiên không biết thế nào là uy lực thực sự của một đại gia tộc.

Khi rời khỏi Ninh Châu, ở bên cạnh Lý Hùng một thời gian dài.

Hứa Hạo Nhiên dần dần cảm nhận được sức mạnh to lớn của những đại gia tộc này.

Sức mạnh mà người bình thường tuyệt đối không thể nào lật đổ được.

Lịch sử lâu đời, ghi chép trong gia phả của họ ngày càng nhiều.

Càng nhiều chi, thành viên trong gia tộc ngày càng nhiều.

Đối phó với một gia tộc như vậy, đồng nghĩa với việc phải đối mặt với rất nhiều kẻ thù.

Hứa Hạo Nhiên rất hồi hộp.

Ban đầu cậu ta chỉ nghĩ lần này đến Trường An giống như là đi du lịch thôi.

Dù sao ở bên cạnh Lý Hùng thì làm gì chả được.

Thế nhưng bây giờ bên cạnh Lý Hùng chỉ có vài người.

Trong tình cảnh sức mỏng lực yếu đơn phương chống chọi với trưởng tộc của cả một gia tộc, quá là nguy hiểm.

“Anh rể, anh có cần suy nghĩ kỹ lại không?”

“Bây giờ chúng ta đang đối phó với gia tộc Lý Thị đó!”

“Hơn nữa, nhà anh không phải cũng là một chi của gia tộc Lý Thị à?”

“Nếu mà có làm lớn chuyện thì bác trai cũng sẽ gặp nguy hiểm”.

Lý Hùng túm cổ Hứa Hạo Nhiên nói: “Lời em vừa nói rất đúng, muốn bắt cướp phải bắt tên cầm đầu”.

“Câu nói này ý nghĩa rất sâu xa”.

“Chỉ dựa vào mấy người chúng ta bây giờ thì không thể nhổ tận gốc rễ cái gia tộc lâu đời kia được”.

Hứa Hạo Nhiên gật đầu liên tục: “Anh rể, anh nói rất đúng”.

“Vì vậy chúng có có thể tạm thời quên đi cái suy nghĩ này đi”.

“Cần phải phát triển công ty trước đã, lúc nãy không phải chị gái em nói là sẽ mở công ty thời trang à?”

“Kinh doanh công ty thời trang chắc chắn sẽ cần nhiều người mẫu xinh đẹp”.

“Trường An là nơi địa linh nhân kiệt, chúng ta hãy cùng nhau tìm kiếm những cô gái xinh đẹp nào”.

Lý Hùng cười không nói gì.

Hứa Hạo Nhiên nhìn nụ cười trên khuôn mặt Lý Hùng, cậu ta đột nhiên cảm thấy không rét mà run.

Xong rồi, xong rồi.

Bởi vì mỗi lần nhìn thấy nụ cười này của Lý Hùng.

Hứa Hạo Nhiên biết rằng có người sắp gặp họa!

......

“Ông chủ! Không hay rồi ông chủ!”

Vừa sáng sớm, Lý Lâm đã vội vội vàng vàng đi vào tứ hợp viện.

Lúc này Lý Tấn không làm mộc ở trong sân như mọi khi.

Ông ta đang ngồi trên chiếc ghế đẩu, cau mày giống như đang suy nghĩ chuyện gì đó.

Nhìn thấy Lý Lâm vội vã chạy vào.

Lý Tấn vẫn trầm ngâm suy nghĩ không hề liếc mắt lên nhìn.

“Ông chủ, tôi vừa mới nhận được tin, cậu chủ đã tìm đến chỗ mợ cả rồi”.

Lý Tấn không ngạc nhiên khi Lý Hùng tìm được Lý Na và Lý Phi.

Ông ta biết rằng với thực lực của Lý Hùng, anh muốn tìm hai người họ không hề khó.

Điều Lý Tấn đang suy nghĩ bây giờ là mục đích thực sự của Lý Hùng đến Trường An lần này.

Lý Tấn là một trong số ít người biết thân phận thực sự của Lý Hùng.

Càng rõ thực lực của Lý Hùng, Lý Tấn càng chắc chắn một điều, lần này con trai ông đến Trường An sẽ gây nên một trận kinh thiên động địa.

Thế nhưng Lý Tấn vẫn luôn không nghĩ ra được Lý Hùng sẽ làm gì?

Rơi vào bế tắc, Lý Tấn chỉ cảm thấy, chuyện lần này có thể sẽ liên quan đến ông.

Lúc này đột nhiên Lý Lâm nói một câu, khiến cho Lý Tấn đang ngồi ở ghế cũng phải nhảy cẫng lên.

“Ông chủ, tôi vừa nhận được tin, cậu chủ, cậu ấy lấy thân phận là con của cậu cả tuyên chiến với chi chính của gia tộc Lý Thị ở Trường An”.

“Cái gì?”

Cả người Lý Tấn nhảy dựng lên.

Ông ta ngạc nhiên, không tin vào những gì mình nghe thấy.

Cuối cùng ông ta cũng đã hiểu vì sao hai ngày này bản thân lại bồn chồn lo lắng đến vậy.

Ông ta đã sớm đoán được Lý Hùng sẽ đến Trường An làm chuyện lớn.

Nhưng ông không ngờ rằng, Lý Hùng lại khuấy động Trường An bằng cách này!

Gia tộc Lý Thị khác với những gia tộc bình thường.

Dù sao họ cũng là con cháu của hoàng tộc Lý Thị thời Đường

Vì thế mà gia tộc Lý Thị mới có thể đứng vững ở Trường An hàng ngàn năm.

Ngoài việc họ có thực lực mạnh mẽ không ai địch nổi.

Quan trọng hơn là nội bộ gia tộc còn có truyền thống vô cùng tốt đẹp.

Để giải thích cặn kẽ truyền thống này thì rất phức tạp.

Nhưng có thể dùng một từ dễ hiểu để giải thích nó.

Đó chính là cạnh tranh công bằng!

Sau khi nhà Đường bị tiêu diệt, gia tộc Lý Thị đã nhiều lần cố gắng thiết lập chế độ, để đoạt lại uy quyền hoàng tộc mà họ từng có.

Bọn họ lần lượt thành lập lên hai chế độ, chia thành Hậu Đường và Nam Đường.

Bề ngoài hai chế độ này là do một người nắm giữ, không liên quan gì đến gia tộc Lý Thị.

Nhưng thực tế người nằm quyền lại chính là gia tộc Lý Thị.

Chỉ là họ giấu sau lưng, không muốn những gia tộc khác biết mà thôi.

Tiếc rằng, cuối cùng hai chế độ này đều thất bại.

Từ đó đến nay, gia tộc Lý Thị rút ra kinh nghiệm xương máu.

Lúc gia tộc lâm nguy nhất, họ liền nghĩ đến cái mà từ trước đến nay gọi là “quy tắc gia tộc”!

Cạnh tranh công bằng!

Quy định này có rất nhiều điều khoản, giải thích rõ ràng ra rất phức tạp.

Nhưng nếu tích hợp ngắn gọn lại có thể đưa ra một khái niệm đơn giản dễ hiểu.

Trong nội bộ gia tộc Lý Thị, dù là con trưởng hay con thứ.

Chỉ cần là dòng máu của gia tộc Lý Thị, đều có tư cách khiêu chiến với trưởng tộc đương nhiệm.

Chỉ cần người khiêu chiến đủ xuất sắc tài giỏi, chỉ cần họ có thể vượt qua khó khăn để tiến lên.

Con thứ cũng có thể trở thành con trưởng.

Những chi không ở Trường An, có thể quay lại Trường An đấu tranh để trở thành chủ nhân của dòng tộc!

Vì sao Lý Hán Thần hống hách như vây?

Là vì bọn họ là chủ nhân của gia tộc.

Bọn họ có thể điều động lực lượng của cả gia tộc.

Vì vậy Lý Hán Thần không coi ai ra gì, vô cùng ngang ngược.

Trải qua một khoảng thời gian dài như vậy.

Đã từng trải qua hơn chục lần thách đấu đến từ các chi của gia tộc khác.

Tổng cộng có ba lần giành thành công.

Cũng chính vì ba lần thành công khiến cho gia tộc Lý Thị có thể tồn tại đến bây giờ.

Lần cuối cùng, cũng cách đây hơn ba trăm năm rồi!

Lý Tấn đi đi lại lại, trước giờ ông ta luôn tính toán rất chuẩn đường đi nước bước của những người bên cạnh ông cũng như tất cả mọi việc.

Lý do tại sao nhà họ Lý có thể sống sót qua thời loạn ở thủ đô.

Là vì Lý Tấn tính toán rất chính xác.

Thế nhưng lần nay, ông ta lại không tính được việc mà con trai ông định làm.

Ông không ngờ rằng Lý Hùng lại có thể lấy thân phân là một nhánh của gia tộc để thách thức chủ nhân dòng tộc.

Hơn nữa điều khiến người ta không ngờ đến là anh không dùng thân phận của mình để khiêu chiến.

Mà lại dùng thân phận của con trai Lý Mộc-Lý Phi!

Nếu là Lý Hùng chủ động thách đấu thì Lý Tấn không có gì lo lắng.

Bởi vì với thực lực của Lý Hùng, nuốt trọn gia tộc Lý Thị cũng không hề khó khăn

Dù sao Lý Hùng cũng sở hữu sức mạnh đáng sợ có thể rung chuyển cả thế giới.

Thế nhưng, Lý Hùng lại chọn một người luôn bị bắt nạt từ nhỏ.

Bây giờ, Lý Phi giống nhưng con thuyền trên đại dương, bất cứ con sóng nào ập đến cũng có thế nhấn chìm nó.

Nguy hiểm quá rồi!

Thực sự là rất nguy hiểm!
Chương 682: Kim thiền thoát xác

Lý Tấn nói với Lý Lâm: “Bây giờ ông lập tức cho người điều tra rõ tất cả thông tin về Lý Phi cho tôi”.

“Cần liệt kê cụ thể tất cả những việc mà Lý Phi đã làm trong những năm qua!”

“Vâng!”

Thư khiêu chiến của Lý Hùng đã gửi đi thì giờ khó mà thu về được.

Lý Tấn và tất cả thành viên của Lý Thị ở thủ đô đều kiên trì đến cùng để đối mặt với việc này.

Lý Tấn hiểu rõ, Lý Hùng đã kéo ông ta xuống nước.

Bây giờ lại còn để Lý Phi khiêu chiến với đám cậu chủ của chi chính trong gia tộc.

Không lâu sau, Lý Hùng sẽ khiến Lý Tấn phải khiêu chiến với chủ nhân của gia tộc Lý Thị ở Trường An - Lý Thiên Sách

Tính theo vai vế, Lý Thiên Sách được coi là chú của Lý Tấn.

Trong ba trăm năm gần đây, Lý Thiên Sách được coi như nhân tài xuất chúng của lịch sử gia tộc.

Khi ông ta lên ba đã được gọi là thần đồng.

Mười lăm tuổi trở thành đại tông sư.

Mười tám tuổi, ông ta đã đạt được cấp độ đỉnh cao của đại tông sư.

Hai mươi tuổi trở thành Vương.

Hai mươi lăm tuổi đã bước vào cảnh giới đáng sợ của chiến hoàng.

Chiến hoàng- là cao thủ võ lâm trong truyền thuyết.

Cả đời người bình thường cũng không có tư cách gặp được.

Chiến hoàng là nền tảng cũng như là trụ cột vững chắc của một thế gia lớn.

Không ai biết rõ thực lực của Lý Thiên Sách ra sao.

Bởi vì đã hơn ba mươi năm ông ta không ra tay với ai.

Khi Lý Thiên Sách 25 tuổi, ông ta đã đạt được giải vô địch trong cuộc thi võ thuật trên đỉnh Hoa Sơn.

Từ đó về sau, Lý Thiên Sách không hề đánh võ nữa.

Bởi vì người khác không đủ tư cách đấu với ông ta.

Càng không có ai có gan dám thách đấu với ông ta.

Gia tộc Lý Thị có thể đứng vững ở Trường An.

Nguyên nhân chủ yếu chính là sự tồn tại của Lý Thiên Sách.

Rất nhiều người nói ra nói vào sau lưng Lý Thiên Sách, cũng có khả năng ông ta đã vượt qua cảnh giới “chiến hoàng”.

Trở thành “thần” rồi!

Đến bây giờ, Lý Tấn mới chỉ đạt đến cấp độ chiến vương.

Về cơ bản ông ta không phải là đối thủ của Lý Thiên Sách!

Nhưng điều này không có nghĩa là Lý Tấn sợ hãi.

Chỉ là trước giờ ông ta không bao giờđánh mà không nắm rõ tình hình của đối thủ!

Lý Lâm vừa rời đi lại vội vội vàng vàng bước vào.

“Ông chủ, tôi vừa mới nhận được tin mới nhất”.

“Gia chủ Lý Thiên Sách đã chấp nhận lời thách đấu của cậu chủ rồi”.

Thế nhưng họ có một điều kiện

Theo bản năng Lý Tấn nuốt nước bọt ực một cái rồi vội hỏi: “Lý Thiên Sách đưa ra điều kiện gì?”

Lý Lân nói: “Ông ta muốn cậu chủ Lý Phi tham dự cuộc thi võ thuật sắp tới”.

“Chỉ cần cậu chủ Lý Phi có thể đạt được một trong ba thứ hạng đầu trong cuộc thi võ thuật, ông ta sẽ chấp nhận cho cậu chủ Lý Phi thách đấu Lý Hán Thần!”

Lý Tấn vội hỏi: “Tiểu Phi mới là học sinh cấp ba nhỉ?”

Lý Lâm gật đầu: “Theo thông tin mà tôi mới được biết”.

“Trước giờ cậu chủ Lý Phi không học võ”.

“Đến một thằng lưu manh bình thường cậu nhóc cũng không đánh lại được”.

Lý Tấn thở dài.

“Cũng tốt cũng tốt, tiểu Phi sẽ không đáp ứng được điều kiện mà Lý Thiên Sách đưa ra”.

“Reng reng reng......”

Lý Tấn vừa nói dứt lời thì có tiếng chuông điện thoại trong túi reo lên.

Tiếng chuông điện thoại bất ngờ reo lên khiến Lý Tấn giật mình.

Ông ta liền rút điện thoại ra định nghe thì nhìn thấy là Lý Hùng gọi cho ông.

Lý Tấn hơi chau mày.

Không biết vì sao, lúc này tim Lý Tấn đập nhanh, ông có một dự cảm cực kỳ không lành.

Lý Tấn ấn nút nghe, đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Lý Hùng.

“Tin tức bên phía Trường An chắc là ông biết hết cả rồi chứ?”

Lý Tấn hít sâu sau đó trả lời: “Vừa mới biết”.

“Nếu ông đã biết rồi thì ông chuẩn bị đi, hai ngày nữa đến Trường An”.

Lý Tấn đưa tay sờ lên trán.

Ông ta cảm thấy cực kì đau đầu.

Giọng điệu nói chuyện của Lý Hùng, cứ như anh trở thành bố, Lý Tấn biến thành con trai vậy.

Lý Tấn vẻ mặt nhăn nhó nói với Lý Hùng

“Việc làm này của con có phải là vội vã quá không?”

“Tiểu Phi mới là cậu nhóc học sinh cấp ba, hơn nữa trước giờ còn chưa học võ bao giờ”.

“Cho dù thực lực của con mạnh hơn nữa cũng không thể nóng vội như vậy”.

Đầu dây bên kia vang lên tiếng cười bình thản của Lý Hùng, giọng nói rất bình tĩnh, còn có phần sắc bén.

“Ông có biết những năm qua cháu trai ông đã gặp những chuyện gì không?”

“Ông có biết là những năm qua không có đêm nào cháu trai của ông được ngủ ngon không?”

“Ông có biết là những năm qua cậu nhóc bị bao nhiêu người bắt nạt không?”

“Ông có biết sau trong tâm hồn cậu nhóc đã gào thét lên bao nhiêu lần không?”

“Ông có cậu nhóc khát khao biến thành kẻ mạnh như thế nào không?”

Lý Hùng nói ra năm vấn đề, từng vấn đề một.

Khiến cho Lý Tấn đột nhiên trầm lặng.

Mặc dù ông ta không có cách nào cảm nhận suy nghĩ cũng như những gì mà Lý Phi đã phải chịu đựng.

Nhưng lời Lý Hùng nói đã nói rõ lên một điều.

Sự việc này không phải là Lý Hùng quyết định.

Mà là ý kiến của Lý Phi!

Trong điện thoại, Lý Hùng bình thản nói.

“Tôi nợ anh trai rất nhiều, cái mạng này của tôi có một nửa là của anh ấy”.

“Từ trước đến giờ, tiểu Phi luôn phải cúi đầu mà sống, sống mà phải nhìn sắc mặt người khác”.

“Cậu nhóc không thể ngóc đầu lên, thậm chí còn không được phép nói lên suy nghĩ của mình”.

“Nhưng khi tôi nói với cậu nhóc, từ giờ trở đi, cậu nhóc không chỉ có thể ngẩng đầu ưỡn ngực đứng trước mặt người khác”.

“Tôi còn muốn người khách phải cúi rạp dưới chân cậu nhóc”.

“Quỳ và liếm!”

Ngông cuồng!

Lời nói của Lý Hùng tràn ngập sự ngồng cuồng mạnh mẽ.

Một người là đứa con trai mình đã từng mắc nợ rất nhiều.

Một người là cậu cháu trai chưa từng gặp mặt.

Lý Tấn thân vừa là bố vừa là ông hít một hơi thật sâu.

Ánh mắt vốn dĩ tràn ngập lo âu khó tả dần dần kiên định không gì có thể lay động.

“Được!”

“Nói như vậy thì bây giờ vận mệnh gia tộc chúng ta sẽ giao hết cho con!”

“Bây giờ bố lập tức thu xếp đến Trường An ngay”.

Lý Hùng tắt máy.

Anh tiện tay vứt điện thoại sang bên cạnh chỗ Hứa Hạo Nhiên.

Lúc này, Lý Hùng và Lý Phi đang đứng trên bãi ruộng hoang.

Đây là một ruộng đất hoang vắng, xung quang cỏ mọc thành bụi, cách đó không xa còn có rừng rập um tùm.

Chỉ có nhìn lên cách đó hàng nghìn mét mới có thể nhìn thấy một hai căn nhà.

Lý Hùng nhìn Lý Phi hỏi.

“Chuẩn bị xong chưa?”

Lý Phi gật đầu.

Hôm qua Lý Hùng cho cậu nhóc suy nghĩ cả một buổi tối.

Lý Phi cả đêm không ngủ.

Sáng sớm hôm nay, Lý Phi gõ cửa phòng Lý Hùng.

Nghiêm túc nói với Lý Hùng rằng muốn thay đổi.

Lý Hùng lái xe đưa Lý Phi và Hứa Hạo Nhiên đến nơi cánh đồng hoang này.

Lúc này, Lý Hùng nói vừa đủ để Lý Phi và Hứa Hạo Nhiên nghe.

“Hai người nhờ rõ đây, bây giờ tôi sẽ truyền dạy cho hai người bộ võ công rất hiếm và lạ”.

“Nó không giống như những gì người bình thường có thể nắm bắt”.

“Cho dù có là kỳ tài võ thuật trăm năm mới gặp một người cũng không có cách nào nhìn thấu được bộ võ công này”.

Lý Hùng vừa dứt lời, Hứa Hạo Nhiên đứng cạnh liền hỏi: “Anh rể, bộ võ công này anh luyện rồi à?”

Lý Hùng nhếch mép cười.

“Trên đời này không có gì anh không biết cả”.
Chương 683: Anh là kẻ điên cuồng, tôi là kẻ ngốc nghếch

Lúc này, Lý Hùng chầm chậm đưa tay ra.

Anh giơ tay lên không trung.

Lý Phi đứng đối diện với Lý Hùng, phát hiện mắt anh dường như hơi lóe lên một tia sáng.

Do tốc độ lóe sáng rất nhanh nên Lý Phi không kịp nhìn rõ.

Cậu nhóc chỉ cảm thấy giây phút ấy ánh mắt của Lý Hùng không giống như bình thường!

Nổi gió rồi.

Vốn dĩ vùng đất hoang vu đang rất bình lặng, bắt đầu có tiếng gió rít u u.

Nhưng điều kỳ lạ là cơn gió này chỉ cuốn quanh ba người.

Lý Hùng trở thành mắt của ngọn gió.

Nếu đứng từ xa nhìn lại thì rất dễ thấy.

Cỏ dại dưới chân ba người Lý Hùng bắt đầu xoay tròn hình xoắn ốc.

Trên đầu ba người Lý Hùng là những tầng mây cuộn trào mãnh liệt.

Lúc này, Hứa Hạo Nhiên và Lý Phi dường như nghe thấy tiếng nói của Lý Hùng từ ngoài vọng vào.

“Dạy cho hai người chiêu võ này có tên gọi là Vân Thể Phong Thân”

“Trong mắt những kỳ tài học võ, chiêu võ này không đáng một xu”.

“Tôi cũng chỉ vô tình đọc từ quyển sách mua ở một quán sách nhỏ bên lề đường”.

“Người thường không thể hiểu rõ chiêu võ này, tôi cũng chỉ vô tình mới phát hiện ra thôi”.

“Nào, bây giờ hai người giơ tay ra”.

Lý Hùng vừa dứt lời, Lý Phi và Hứa Hạo Nhiên cũng giơ tay ra giống như Lý Hùng, đưa tay phải giơ lên không trung.

Một điều thú vị đã xảy ra.

Lúc hai người giơ tay lên, mu bàn tay hướng xuống đất.

Bọn họ phát hiện trong lòng bàn tay xuất hiện một cảm giác vô cùng kỳ lạ

Cảm giác đó giống như bàn tay họ đang nắm lấy một ngọn gió.

Ai cũng biết gió là dòng chảy của không khí.

Nó không màu không vị, mắt không nhìn thấy, tay không chạm được.

Thế nhưng lúc này, Hứa Hạo Nhiên và Lý Phi đều có thể cảm nhận được ngọn gió trong lòng bàn tay mình.

“Nắm nó trong tay như nắm một qua bóng da, hơn nữa còn hơi đàn hồi”.

“Nhưng không được dùng lực mạnh quá, chỉ cần mạnh tay một chút là nó sẽ tan biến ngày tức khắc”.

“Trên thế giới này, tất cả mọi thứ đều cân bằng”.

“Dùng khoa học vật lý để giải thích thì đây là bảo toàn năng lượng”.

“Võ công mà người bình thường luyện, từ nhỏ đã phải học đứng tấn, và các loại võ công cơ bản”.

“Mục đích luyện những bài võ cơ bản này là để cân bằng cơ thể mình”.

“Bởi vì hai người cũng không còn trẻ nữa rồi”.

“Lại đã quá thời gian thích hợp cho luyện tập”.

“Vậy nên tôi tìm được một phương pháp rất hay để hai người nhảy cóc qua bài học võ công cơ bản”.

“Bây giờ hai người giang tay hai ra”.

Cả hai người đồng thời giang ngang hai tay bằng vai giống như Lý Hùng nói.

“Hai người phải nhỡ kỹ, tiếp theo đây phải nghe kỹ mỗi câu tôi nói”.

“Vân Thể Phong Thân là một chiêu võ vô cùng cao thâm”.

“Hai người có thể luyện đến mức độ nào hoàn toàn dựa vào khả năng lĩnh hội của mỗi người”.

Tiếp theo, Lý Hùng nói từng câu với hai người Lý Phi và Hứa Hạo Nhiên.

Ban đầu Hứa Hạo Nhiên và Lý Phi đều đứng thẳng trên bãi đất hoang.

Nhưng dần dần cơ thể cả hai người đều có sự thay đổi.

Điều thú vị là sự thay đổi của bọn họ không giống nhau.

Lý Phi chầm chậm ngồi xuống.

Cậu nhóc giống như một vị hòa thượng ngồi xếp bằng hai chân xuống nền đất.

Còn Hứa Hạo Nhiên thì giang hai tay, cả người nằm xuống bãi cỏ.

Tiếp đón ngọn gió không màu không dạng, thổi qua những ngọn cỏ, cũng không ngừng luồn qua hai người họ.

Nhịp thở của hai người đều đều, họ nhanh chống đạt đến cảnh giới mà những người học võ hằng ao ước.

Những lời nói tưởng chừng như ngẫu nhiên của Lý Hùng đang tiếp tục hướng dẫn họ.

Nói đơn giản vài câu nhưng lại bằng cả mấy chục năm tìm kiếm học hỏi của người luyện võ.

Bọn họ đã hòa mình vào với thiên nhiên.

Cơ thể của hai người đã giống như mây và gió.

Hai người Hứa Hạo Nhiên và Lý Phi dần dần chìm đắm trong những lời chỉ dạy của Lý Hùng.

Lúc họ mở mắt liền phát hiện bầu trời trên đỉnh đầu sáng dần lên.

“Trời ơi! Hóa ra em nằm ở đây cả ngày rồi à?”

So với Hứa Hạo Nhiên, Lý Phi kiên định hơn nhiều.

Cậu nhóc chầm chậm nôn ra khí độc.

Lý Phi và Hứa Hạo Nhiên đứng lên, bọn họ nhìn đôi bàn tay của mình.

Lý Hùng ở cách đó không xa bước tới, nói với cả hai: “Thấy thế nào? Bây giờ cơ thể có cảm giác gì đặc biệt không?”

Hứa Hạo Nhiên vỗ tay, lắc đầu nói với Lý Hùng.

“Anh rể, tại sao em lại không có cảm giác gì đặc biệt?

“Em vừa mơ một giấc mơ, mơ đến chính mình có thể bay trên cây cỏ”.

“Ha ha, cảm giác đó thật là thích quá đi thôi”.

Lý Hùng nhìn Lý Phi hỏi: “Cháu cảm nhận như thế nào?”

Lý Phi nghĩ rồi nói: “Cháu cảm thấy cơ thể nhẹ hơn một chút”.

Lý Hùng khẽ gật đầu: “Hai người đã luyện thành công chiêu võ Vân Thể Phong Thân này rồi”.

“Nó và không khí giống nhau, đều không màu không hình dạng, không nắm bắt không trói buộc được”.

“Hai người không cần câu nệ hình thức”.

“Dựa vào cảm nhận của cơ thể để luyện tập là được”.

Trong lúc nói, Lý Hùng đột nhiên giơ tay về phía Hứa Hạo Nhiên.

Tay Lý Hùng muốn tóm lấy cổ áo Hứa Hạo Nhiên.

Theo phản xạ tự nhiên, Hứa Hạo Nhiên nhảy lùi về phía sau mấy bước.

Hứa Hạo Nhiên vừa nhảy lên, bất giác thốt lên một tiếng.

Bởi vì cú nhảy này cao đến hai ba mét.

Nhưng khi Hứa Hạo Nhiên đáp đất, cậu ta đã cách Lý Hùng bốn năm mét rồi.

“Ôi mẹ ơi, chuyện này là sao thế anh rể?”

Hứa Hạo Nhiên chỉ là luyện tập cùng Lý Phi thôi, Lý Hùng không giải thích nhiều, nhưng anh nói với Lý Phi.

“Cháu hãy nhớ kỹ, tiếp theo cháu cần làm không phải là mấy chiêu võ mèo này”.

“Thay vào đó là biết điều khiển cơ thể mình, và làm bất cứ điều gì cháu muốn”.

“Luôn luôn nhớ một điều, gió là không màu, không hình dạng, không nắm bắt được, không trói buộc được”.

Lý Hùng vừa nói xong, đột nhiên có một bóng đen lướt qua từ phía sau.

“Ha ha anh rể, em phát hiện bây giờ em chạy rất nhanh!”

Hứa Hạo Nhiên chạy qua chạy lại xung quanh Lý Hùng như con thoi

Lúc này, Lý Hùng đưa tay trái về phía Hứa Hạo Nhiên đang ở cách mình vài mét

Chỉ nhìn thấy năm ngón tay của anh khẽ cong lại.

Tức thì, Hứa Hạo Nhiên vốn dĩ đã chạy xa rồi đột nhiên kêu lên thảm thiết.

Tiếp đó, cả người Hứa Hạo Nhiên giống như bị gắn một miếng nam châm, bị Lý Hùng dùng tay hút về!

Tay trái Lý Hùng tóm lấy cổ Hứa Hạo Nhiên, hơi dùng chút lực.

“Á! Anh rể, anh nhẹ tay một chút!”

Hứa Hạo Nhiên liên tục hét lên.

Lý Hùng thả tay ra, nói với Lý Phi.

“Luôn nhớ rằng không được để cho kẻ địch nắm rõ đường đi nước bước của mình”

Lý Phi gật đầu, từ nhỏ đã là học sinh xuất sắc, chỉ nói một có thể hiểu mười.

“Chú ơi, cháu hiểu ý của chú rồi ạ”.

“Tiếp theo tôi sẽ cho hai người bảy ngày để tự luyện tập và cảm nhận”.

“Bảy ngày sau, hai người đi cùng tôi đến Hoa Sơn”.

Vừa nghe đến Hoa Sơn, Hứa Hạo Nhiên lập tức vỗ tay nói: “Anh rể, có phải chúng ta đi du lịch không?”

Lý Hùng hơi ngẩng đầu, nhìn bầu trời xanh thẳm, cười và nói.

“Đỉnh núi Hoa Sơn, đại hội võ lâm”

“Đại hội võ lâm?”

“Anh rể, bây giờ là thời đại nào rồi, còn tổ chức đại hội võ lâm á?”
Chương 684: Nâng cao thực lực của bố

Hứa Hạo Nhiên ngạc nhiên.

"Em từng xem tin tức. Hình như có mấy người tham gia cái gọi là đại hội võ lâm, nhưng cũng chỉ là một số kẻ ngu ngốc làm trò thôi".

Lý Hùng cười nói: "Có phải là lũ ngốc làm trò hay không thì hồi sau sẽ rõ".

Chờ ba người trở lại biệt thự ở Trường An.

Vừa bước vào phòng khách, Lý Hùng đã nghe thấy giọng nói của Lý Tấn.

Lúc này có ba người đang ngồi trong phòng khách.

Hai cô con dâu Hứa Mộc Tình và Lý Na đang ngồi cạnh nhau, Lý Tấn cười cười ngồi đối diện với họ, cùng họ nói chuyện phiếm.

Nghe thấy tiếng bước chân của Lý Hùng, ba người cùng quay đầu lại.

Lý Hùng nhìn Lý Tấn, khóe miệng hơi nhếch lên.

"Đến sớm phết nhỉ".

Lý Tấn đã quen với sự hờ hững của Lý Hùng từ lâu rồi.

Dù sao, năm đó ông ta làm như vậy cũng có hơi thiếu suy nghĩ.

Ông ta luôn cảm thấy mình nợ Lý Hùng.

Vì vậy, cho dù Lý Hùng có tỏ thái độ như nào, Lý Tấn đều có thể bình tĩnh tiếp nhận.

Chỉ là Lý Tấn, bình thường luôn đi tính toán người khác, lần này lại bị chính con trai của mình tính toán.

Giờ chỉ biết cười khổ.

Lý Tấn nhìn Lý Hùng nói: "Con làm thế không phải là hơi lỗ mãng rồi sao?"

"Nhà chúng ta tuy rằng có chút thế lực, nhưng thực lực của Lý Thiên Sách thực sự quá mạnh".

"Võ công của bố mấy năm nay vẫn giậm chân tại chỗ, bố hoàn toàn không phải là đối thủ của ông ta".

Lúc này, Lý Hùng nói với Hứa Mộc Tình: "Vợ à, rạp chiếu phim tư nhân trong biệt thự chuẩn bị xong chưa?"

Hứa Mộc Tình gật đầu: "Máy chiếu ba chiều do tập đoàn chúng ta phát triển đã được lắp đặt rồi".

Lý Hùng nói với Lý Tấn: "Đi thôi! Tôi có thứ muốn cho ông xem".

Lý Tấn hoang mang đi theo Lý Hùng xuống tầng hầm biệt thự.

Tầng hầm này đã được cải tạo thành một rạp chiếu phim tư nhân.

Lý Hùng lấy ra một ổ USB flash từ trong túi.

Sau đó, sau một loạt thao tác, chiếc máy chiếu ba chiều mới nhất mà Hứa Mộc Tình mới lắp đặt đã bắt đầu hoạt động.

Lúc đầu, Lý Tấn không có phản ứng gì.

Nhưng khi một người đàn ông trung niên đột nhiên xuất hiện trước mặt, ông ta không khỏi sững sờ.

Người đàn ông trung niên này là một hình ảnh giả lập chiếu ra từ máy chiếu trên đỉnh đầu.

Ông ta đứng trước mặt Lý Tấn trông gần giống như một người thật.

Lý Tấn kinh ngạc nhìn Lý Hùng nói.

"Khó trách thực lực hiện tại của tập đoàn Lăng Tiêu lại mạnh như vậy".

"Độ nét của máy chiếu ba chiều này cao đến mức nó thậm chí đã vượt qua tập đoàn Silicon Valley ở Mễ".

Trong khi nói chuyện, hình ảnh trước mặt bắt đầu tự chuyển động.

Lúc đầu, ánh mắt của Lý Tấn vẫn còn ánh lên những tia mới lạ và thích thú, như thể ông ta đang nhìn vào một điều gì đó mới mẻ.

Nhưng từ từ, con ngươi của Lý Tấn dần dần giãn ra.

Tất cả sự chú ý của ông ta đều đổ dồn vào hình ảnh này.

Vẻ mặt của Lý Tấn càng lúc càng kinh ngạc.

"Đây, đây là…"

Đối mặt với sự kinh ngạc của Lý Tấn, Lý Hùng nhẹ giọng nói.

"Theo trí nhớ của tôi thì ông đang tập Bát Cực Quyền".

"Nhưng Bát Cực Quyền của ông không hoàn chỉnh, chỉ có thể luyện đến 70%".

"Vài năm trước, tôi đã tìm thấy phần còn thiếu của Bát Cực Quyền trong một viện bảo tàng ở Châu Âu”.

"Vì thời gian có hạn, nên không kịp nhìn toàn bộ".

"Vì vậy, tôi đã tổng hợp một nhân vật bằng máy tính, hiển thị trực quan phần còn thiếu của quy trình".

Nói xong, Lý Hùng từ trong tay lấy ra một quyển sổ tay.

Trang của cuốn sổ nhỏ này đã bị ố vàng hoàn toàn.

Nhìn thấy ba từ trên trang tiêu đề của cuốn sách nhỏ.

"Tiên Thiên công!"

Lý Tấn bị sốc đến mức há hốc mồm!

Tiên Thiên công là một công pháp rất thâm hậu của Đạo giáo, từ nông đến sâu hơn, từng bước một.

Lý Tấn và những người trong cung Trùng Dương trước nay có mối quan hệ rất tốt.

Vì vậy, ông ta có cơ hội để luyện Tiên Thiên công.

Tuy nhiên, dù là cung Trùng Dương hay phái Võ Đang.

Tiên Thiên công mà các trường phái Đạo giáo luyện tập hiện nay thực ra vẫn chưa hoàn thiện.

Lý Tấn kinh hoàng phát hiện ra cuốn sổ nhỏ mà Lý Hùng đưa ra là Tiên Thiên công hoàn chỉnh!

Tiên Thiên công được ghi lại trong cuốn sổ này hơi khác so với những gì Lý Tấn thường luyện tập.

Nó thâm sâu hơn!

Quan trọng hơn, có một số trang mới trên cuốn sổ này.

Trên đó còn có ghi chú!

Lý Tấn vừa nhìn đã biết đây là chữ viết tay của con trai mình, Lý Hùng.

Khi Lý Tấn quay lại muốn hỏi Lý Hùng, thì Lý Hùng đã xoay người rời đi, để lại một câu nói.

"Trong nửa tháng này, ông thấm cho hết quyển đó đi".

"Sau khi ông đột phá Chiến Hoàng, tôi còn một thứ muốn tặng cho ông".

"Đối phó Lý Thiên Sách không thành vấn đề".

Nhìn Lý Hùng rời đi.

Lý Tấn mỉm cười, ông ta hạnh phúc như một đứa trẻ.

Bởi vì hành động này của Lý Hùng, rõ ràng là anh đã tha thứ cho ông ta rồi.

Cho dù đó là Tiên Thiên công hay Bát Cực Quyền cũng được.

Đây đều là những tư liệu mà Lý Hùng đã chuẩn bị từ rất lâu rồi.

Từ trước đó, Lý Hùng đã tha thứ cho ông ta rồi!

Lý Tấn hưng phấn thầm thề trong lòng.

Đồng thời, ánh mắt của ông ta rốt cục lộ ra vẻ kiên nghị.

Bây giờ ông ta dường như trẻ ra hai mươi tuổi.

Trở lại trạng thái mạnh mẽ và đầy tham vọng của năm đó!

Lần này, ông ta sẽ không chịu khuất phục nữa.

Lần này ông ta sẽ dẫn dắt cả gia tộc mình lên đỉnh cao thực sự!

...

Cùng lúc đó, biệt thự của gia tộc họ Lý.

Lý Hán Thần ngồi trên ghế sofa với vẻ mặt cay đắng.

Anh ta nghe người dưới trướng báo cáo, vẻ mặt càng ngày càng ảm đạm hơn.

Lý Thủ Hạo nói với Lý Hán Thần: "Tình hình của cậu năm bây giờ rất rõ ràng".

"Lý Hùng kia không biết có cắn nhầm cỏ không".

"Mà lại ôm ảo tưởng muốn dùng cái thằng Lý Phi vô dụng kia để đấu với cậu chủ!"

Lý Hán Thần cười lạnh, trong con ngươi lộ ra vẻ thâm sâu.

"Cho tới nay, thằng Lý Phi ở trước mặt tôi chả khác nào một con rệp".

"Tôi muốn vờn nó kiểu gì chả được!"

"Không ngờ thằng rác rưởi này lại có dũng khí chống lại tôi cơ đấy!"

"Được, được lắm!"

"Dù sao giờ cậu đây cũng nhàn rỗi không có việc gì làm, chơi với nó chút cũng được!"

Giữa lúc nói chuyện, Lý Hán Thần cầm một tách trà trên bàn lên.

Khi anh ta đưa tách trà lên miệng.

Những ngón tay đang cầm tách trà đột nhiên siết chặt!

Chỉ nghe "rắc" một tiếng!

Chén trà bị Lý Hán Thần trực tiếp bóp nát!

Lý Hán Thần đập tách trà xuống đất, anh ta nhìn chằm chằm vào Lý Thủ Hạo.

"Lý Phi bây giờ đang ở đâu?"

Lý Thủ Hạo lắc đầu: "Dưa Leo lái xe đưa Lý Phi ra khỏi thành phố rồi".

"Người lúc đầu được phái đi luôn bám theo sau bọn chúng, nhưng không hiểu sao lại bị Lý Hùng phát hiện ra".

"Lý Hùng đã cắt đuôi chúng ta, giờ cũng không biết nó ở đâu nữa".

"Phế vật".

Lý Hán Thần hung tợn nhìn chằm chằm vào Lý Thủ Hạo.

Chỉ với một cái nhìn, Lý Thủ Hạo đã run lên vì sợ hãi.

Ông ta theo Lý Hán Thần đã nhiều năm.

Ông ta biết rất rõ về những chuyện Lý Hán Thần đã làm trong quá khứ.

Lý Hán Thần này bề ngoài trông hiền lành, nho nhã nhưng thực chất anh ta nham hiểm, xảo quyệt và độc ác hơn bất kỳ ai!
Chương 685: Thứ người phụ nữ này có là tiền

Lý Thủ Hạo thậm chí không thể nhớ hết được những người mà Lý Hán Thần đã hại.

Hơn một trăm người đã chết trong tay của Lý Hán Thần!

Khi Lý Hán Thần tức giận, anh ta sẽ không nhảy cẫng lên như những người bình thường.

Mà sắc mặt của anh ta sẽ càng ngày càng ảm đạm.

Ví dụ, thái độ bây giờ của Lý Hán Thần.

Nó đã bộc lộ rõ sự ghen ghét và tức giận trong lòng anh ta rồi.

Trong trường hợp này, Lý Hán Thần chắc chắn sẽ làm điều gì đó rất xấu xa!

Quả nhiên, lúc này Lý Hán Thần lạnh lùng nói: "Nếu đã không tìm được Lý Phi thì đưa con tiện nhân Lý Na đến đây cho tôi!"

Lý Hán Thần nhìn chằm chằm Lý Thủ Hạo, nói thêm một câu.

"Đừng nói với tôi, ông cũng không biết Lý Na đang ở đâu nhé!"

Lý Thủ Hạo giật mình.

Run rẩy toàn thân nói: "Cậu năm, thuộc hạ biết!"

"Nếu đã biết, thì ông còn đứng đây làm gì?"

"Phái người đi bắt Lý Na về đây cho tôi!"

"Nếu con chó cái này chống cự, thì cứ đánh gãy tay chân cô ta cho tôi!"

"Thuộc hạ đi ngay đây ạ!"

Lý Thủ Hạo vội vàng rời khỏi biệt thự.

Rút kinh nghiệm lần trước, lần này Lý Thủ Hạo đưa thêm khá nhiều người theo.

Hai xe tải.

Tổng cộng có ba mươi người.

Khi Lý Thủ Hạo chuẩn bị rời đi cùng với đám người của mình.

Ngụy Hải Đông đột nhiên tươi cười bước tới.

Ngụy Hải Đông nói với Lý Thủ Hạo: "Bằng này người sợ là không đủ đâu".

Lý Thủ Hạo sửng sốt trong giây lát.

Vệ sĩ của nhà họ Lý đều là tinh anh, hơn ba mươi người có thể đánh phá cả một gia tộc hạng hai đấy.

Chứ đừng nói là đi bắt một người phụ nữ không có ai chống lưng.

"Tôi vừa nhận được tin là Lý Na đang ở với một người phụ nữ tên là Hứa Mộc Tình".

"Hứa Mộc Tình này là giám đốc của tập đoàn Lăng Tiêu".

"Người phụ nữ này rất giàu có!"

"Còn là vợ của Lý Hùng. Nếu ông bắt cô ta về cho anh rể tôi thì anh rể tôi nhất định sẽ rất vui đấy!"

"Những sai lầm ông mắc phải trước đây cũng sẽ được bỏ qua".

Hai ngày qua, đối với Lý Thủ Hạo mà nói, phải gọi là sợ vãi đái.

Vì mấy chuyện trước đây bản thân làm không tốt mà liên tiếp gặp ác mộng.

Mấy năm qua, dưới trướng của Lý Hán Thần, ông ta đã làm rất nhiều chuyện xấu.

Nếu bị Lý Hán Thần đuổi khỏi gia tộc họ Lý, chỉ sợ ông ta sẽ bị kẻ thù của mình săn lùng đến chết chỉ trong vòng ba ngày.

Vì vậy, Lý Thủ Hạo dù thế nào cũng không thể rời khỏi nhà họ Lý!

Để giữ được công việc của mình, ông ta sẽ làm bất cứ điều gì!

Ngụy Hải Đông nói thêm: "Người cung cấp thông tin dưới trướng tôi nói rằng Hứa Mộc Tình và gia tộc họ Doanh rất thân thiết".

"Doanh Tử Hanh đang hợp tác với tập đoàn Lăng Tiêu".

"Trong giai đoạn này, nhiều cao thủ trong gia tộc họ Doanh đều đang bảo vệ Hứa Mộc Tình".

"Ông dẫn theo có tí người như vậy sợ đấu không lại đâu!"

Lý Thủ Hạo suy nghĩ một lúc rồi hỏi Ngụy Hải Đông: "Cậu có cách gì không?"

Ngụy Hải Đông cười nham hiểm: "Chị gái tôi từ nhỏ đã nói với tôi. Trên đời này không có thứ gì là không thể làm được bằng tiền".

"Chỉ cần có tiền, cao thủ loại nào cũng có".

Lý Thủ Hạo cười khổ nói: "Tôi chỉ là một người làm công. Lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?"

"Tôi có tiền, nhưng tôi có một yêu cầu nhỏ".

Khi nói điều này, Ngụy Hải Đông lộ ra vẻ mặt rất bỉ ổi.

"Yêu cầu của tôi rất đơn giản".

"Chỉ là, lát nữa ông bắt được Hứa Mộc Tình kia thì giao cho tôi".

"Tôi không có hứng thú với Lý Na".

Lý Thủ Hạo hiểu ngay, Ngụy Hải Đông là một tên khốn có tiếng ở Trường An.

Khi còn trẻ, hắn ta đã nổi tiếng là thích chơi phụ nữ.

Ở Trường An, có thể nói là khét tiếng.

Tuy nhiên, hắn lại được hai gia tộc cùng che chở, có thể nói là tung hoành ngang dọc ở Trường An, muốn làm gì thì làm.

Nhiều năm qua, con gái bị hắn hãm hại nhiều không đếm xuể.

Có thể nói hai người Ngụy Hải Đông và Lý Hán Thần là hai con sâu lớn ở thành phố Trường An.

Tuy nhiên, bây giờ Lý Thủ Hạo không còn quan tâm đến những điều đó nữa.

Ông ta đã theo Lý Hán Thần làm bao điều ác, không thể quay đầu lại được nữa.

Lý Thủ Hạo gật đầu nói: "Được, cứ làm theo những gì cậu nói đi".

Ngụy Hải Đông cười.

Sau đó, hắn liền lấy điện thoại di động ra và bấm số của Trương Dũng Phong.

"Ông chủ Trương, trước tôi có nghe nói. Trường An có hai Quyền Vương mạnh lắm à".

"Tôi có thể mời hai người này đến làm giúp tôi một việc không?"

Đầu dây bên kia, giọng nói nhỏ nhẹ của Trương Dũng Phong vang lên.

"Nếu cậu Ngụy đã mở lời, thì không gì là không thể, nhưng quy tắc của chúng tôi ở đây là tiền trao cháo múc".

"Tiền không thành vấn đề, anh phái hai người đó đến chỗ tôi ngay đi".

"Miễn là xong chuyện! Anh muốn bao nhiêu tôi đưa bấy nhiêu!"

"Nói hay! Nói hay lắm!"

Mười phút sau, mấy chiếc ô tô đậu bên ngoài một tiểu khu tương đối cũ ở Trường An.

Tiểu khu này là nơi Lý Na thường sinh sống.

Ngay khi Ngụy Hải Đông và Lý Thủ Hạo bước xuống xe, một người đàn ông trẻ tuổi với vẻ mặt gian xảo chạy đến.

Hắn nói với hai người.

"Hai vị đại ca, đã phát hiện ra Lý Na và người phụ nữ tên Hứa Mộc Tình đang trò chuyện với một vài người trong tiểu khu".

Lý Thủ Hạo khẽ cau mày.

Ông ta hỏi tên thanh niên: "Không thấy vệ sĩ xung quanh sao?"

Tên đó suy nghĩ một lúc.

"Tôi không nhìn thấy vệ sĩ".

"Tuy nhiên, luôn có một người đàn ông và một người phụ nữ đi theo họ".

"Tên đó trông khá cợt nhả, cps vẻ rất dễ đối phó".

"Còn người phụ nữ đó, trông có vẻ là người khá lợi hại đấy".

Ngay khi Ngụy Hải Đông nghe thấy phụ nữ, biểu cảm trên mặt hắn thay đổi!

Có một tia phấn khích ánh lên trong mắt hắn!

Nói với tên thanh niên: "Người phụ nữ đó trông như thế nào, cô ta có đẹp không?"

Người thanh niên gật đầu: "Khá ưa nhìn, thân hình chuẩn".

"Hahaha! Tốt, tốt! Không ngờ lần này lại mua một tặng một!"

Lúc này, Ngụy Hải Đông vỗ vỗ tay.

Hai người bước ra khỏi một chiếc xe tải gần đó.

Hai người đàn ông có nước da ngăm đen và thân hình cao lớn.

Họ không phải là người Hoa Hạ.

Cả hai trông rất cường tráng, cơ bắp cuồn cuộn.

Làn da ngăm đen thậm chí còn có độ bóng, như thể dùng dao cũng không cắt đứt được.

Ngụy Hải Đông vỗ vai hai người và cười nói.

"Hai người nhớ kỹ cho tôi".

"Lát nữa, nếu nhìn thấy mỹ nữ, tuyệt đối không được làm họ bị thương".

"Đàn ông có thể giết tùy ý, hậu quả như nào có tôi chịu trách nghiệm!"

Hai người gật đầu lia lịa.

Sau đó, dưới sự dẫn đường của tên thanh niên, nhóm người nhanh chóng đi về phía nơi mà Hứa Mộc Tình và Lý Na đang ở.

Hứa Mộc Tình và Lý Na không đến đây để hồi tưởng về quá khứ.

Hứa Mộc Tình đã nói với Lý Na về ý định ban đầu của cô hai ngày trước.

Lúc đầu, khi Hứa Mộc Tình nói muốn thành lập công ty quần áo, Lý Na cũng rất vui mừng.

Ý nghĩ của cô ấy rất đơn giản, đó là phải đảm nhiệm một vị trí nào đó trong công ty này.

Kể cả là vị trí cơ bản nhất cũng được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK