“Em trai nhỏ, lời nói đầu tôi xin giới thiệu một chút”.
“Tên tiếng Anh của của tôi khá dài, cậu có thể gọi tôi là Christina”.
“Tôi cũng có tên tiếng Hoa Hạ nữa”.
“Vì chồng tôi họ Trương, cho nên tôi theo họ anh ấy”.
“Tôi tên Trương Tố Tố”.
“Tôi và chồng tôi là bác sĩ đứng đầu khoa chỉnh hình và khoa thần kinh”.
“Nhưng tôi còn có một thân phận khác”.
“Tôi là trưởng quản lý hiệp hội phẫu thuật chuyển giới của Thái Quốc, rất vui vì có thể phục vụ cho cậu”.
“Bây giờ xin cậu thả lỏng người, năm tiếng sau sẽ nghênh đón một cuộc đời mới!”.
Hoàng Du Quảng trợn to mắt, mở miệng muốn hét to.
Nhưng bây giờ cậu ta không có chút sức lực nào cả!
Trương Tố Tố cúi đầu, tiến đến bên tai Hoàng Du Quảng.
Đôi môi đỏ thẫm gợi cảm của cô ấy hơi khép mở.
Nói bằng âm thanh khàn khàn: “Nói cho cậu biết một bí mật nhỏ nhé, trước kia chị đây cũng là một người đàn ông giống cậu đấy”.
“Đừng chống cự, thả lỏng nội tâm”.
“Chẳng mấy chốc cậu sẽ phát hiện, thật ra làm phụ nữ vui hơn làm đàn ông nhiều”.
Không!
Không!!
Không!!!
Ca phẫu thuật của Hứa Hiếu Dương chỉ khoảng ba tiếng đã hoàn thành.
Phẫu thuật cực kỳ thành công, khoảng một tuần nữa là Hứa Hiếu Dương có thể xuất viện.
Trong phòng bệnh VIP của bệnh viện, Trương Thuý Sơn đang dặn dò Liễu Ngọc Phân càng thủ tục hộ lý có liên quan.
Không bao lâu, cửa phòng bệnh bị mở ra.
Trương Tố Tố mặc áo blouse trắng, trang điểm tinh xảo, dáng người ngạo nghễ mà kiêu ngạo đi đến.
Vừa vào cửa.
Lúc nhìn thấy Lý Hùng, cô ấy không nhịn được nháy mắt với anh một cái.
“Lý, đã lâu không gặp, anh còn đẹp trai hơn lần trước tôi gặp nữa”.
Những lời này khiến Hứa Mộc Tình quay đầu lại.
Cô nhìn Lý Hùng bằng ánh mắt khó hiểu.
Ngay cả Liễu Ngọc Phân và Hứa Hiếu Dương cũng ngạc nhiên nhìn nữ bác sĩ gợi cảm xinh đẹp này.
Trương Thuý Sơn giới thiệu với mọi người: “Đây là vợ của tôi, Christina”.
Vừa nghe là vợ của Trương Thuý Sơn, Hứa Hiếu Dương và Liễu Ngọc Phân không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Vợ chồng Trương Thuý Sơn cũng không định ở đây lâu.
Thủ tục hộ lý sau đó đương nhiên là do phó viện trưởng của bệnh viện phụ trách.
Chưa đến giờ cơm tối thì hai người đã rời khỏi.
Lý Hùng dẫn Hứa Mộc Tình đi tới nhà hàng gần đó ăn cơm.
Lúc ăn cơm, Lý Hùng phát hiện Hứa Mộc Tình rầu rĩ không vui, tâm trạng cũng không thoải mái.
“Sao thế?”
Hứa Mộc Tình không đáp, cầm đũa không ngừng và cơm trắng.
Lý Hùng không nhịn được hơi cong môi.
Nở nụ cười.
Anh cố ý hếch mũi lên, vờ như ngửi ngửi: “Mùi chua quá”.
Mũi ngọc tinh xảo của Hứa Mộc Tình hơi hít hít.
“Đâu có? Sao em không ngửi thấy?”
Lý Hùng đưa mặt đến gần mặt Hứa Mộc Tình, cười nói: “Sao không có được? Anh nghe thấy mùi ghen chua rất nồng này”.
Hứa Mộc Tình hơi mím môi, nghiêng mặt sang một bên không để ý đến Lý Hùng.
“Em không có ghen, chúng ta chỉ là vợ chồng trên hình thức mà thôi”.
“Dù sao em cũng không quản lý được anh, anh muốn làm sao cũng được”.
Hứa Mộc Tình cắn răng nói.
Đôi môi khiến người ta không nhịn được muốn hôn càng nói càng vểnh lên.
Lý Hùng gian xảo nói với Hứa Mộc Tình: “Anh có một bí mật nhỏ, em có muốn nghe không?”
“Em không nghe”.
“Nhưng bí mật nhỏ này có liên quan đến Christina quyến rũ đó!”.
“Hừ, em không muốn nghe chuyện tình yêu của người nào đó”.
Lý Hùng cảm thấy dáng vẻ khi ghen của Hứa Mộc Tình thật sự rất đáng yêu.