Tuy nhiên, Phong Đông và bọn người Đông Bắc hiện tại đang là kẻ thù của Lạc Việt. Chàng không thể buông tha cho hắn được, dù hắn là người mà nàng chọn. Mai Lang Vương nhìn Phong Đông bằng ánh mắt chứa sát lực. Mặc dù có thể khiến Đào Hoa đau khổ nhưng chàng vẫn phải giết chết hắn, bất cứ khi nào chàng có cơ hội.
Phong Đông và Đào Hoa hiển nhiên đoán biết được suy nghĩ của chàng. Vì đoán biết được nên thay vì im lặng bỏ trốn cùng nhau, họ đã quyết định đến gặp chàng. Mai Lang Vương chưa vội ra tay ngay mà kiên nhẫn nghe xem họ định nói gì.
- Vương, từ nay ta sẽ rút khỏi Tứ Phong vĩnh viễn. - Phong Đông nhẹ nói.
Mai Lang Vương im lặng.
- Ta sẽ cùng Đào Hoa tìm một nơi hẻo lánh ẩn cư. Chúng ta sẽ không tham gia vào những tranh đấu giữa Đông Bắc và Tây Bắc nữa.
- Thật chứ? - Mai Lang Vương dò xét.
- Vâng. - Phong Đông bình thản gật đầu.
Mai Lang Vương thở ra một hơi nhẹ nhõm, sau đó rút ra một nụ mai. Chàng vừa nhìn nụ mai xanh ngọc bích trên tay vừa lạnh lẽo nói với Phong Đông - Ta tin ngươi nhưng ta muốn có một bảo đảm chắc chắn. Xin lỗi nhưng từ nay, ngươi sẽ không thể sử dụng thần lực của mình được nữa. Yên tâm, ta chỉ phong bế chín phần thần lực của ngươi thôi, sẽ chừa lại một phần để ngươi bảo vệ Đào Hoa.
Nói rồi chàng điểm nụ mai vào ấn đường Phong Đông, thả lời cuối - Hãy chăm sóc nàng thật tốt.
Nụ mai chìm sâu vào trán Phong Đông và lóa lên dấu ấn mai hoa cách điệu màu vàng nhạt. Sau đó ấn kí ấy cũng lẩn khuất mất, không để lại dấu vết rõ ràng nào nữa. Phong Đông bái lạy Mai Lang Vương, Đào Hoa cũng cảm tạ chàng. Nhờ có phong ấn này mà cả hai người họ sẽ được đứng bên ngoài cuộc chiến. Họ sẽ không bị cuốn vào cơn phong ba nữa.
- Đối xử với Đào Hoa thật tử tế đấy. Nếu ngươi đối xử tệ bạc với nàng thì ta sẽ không tha cho ngươi đâu. - Mai Lang Vương đe dọa.
- Vâng. - Phong Đông tuân mệnh.
Đào Hoa nức nở khóc.
Bốn người im lặng hồi lâu, không gian chỉ còn lại tiếng sụt sùi của Đào Hoa. Sao thấy nàng khóc, em chợt đưa khăn tay cho nàng. Đào Hoa nhận khăn của em, trước khi nàng dùng khăn lau lên khóe mắt, nàng đã ngẩn ra nhìn chiếc khăn ấy thật lâu.
- Vương, ta muốn lưu ý với ngài một vài điều. - Phong Đông lặng lẽ nói.
Mai Lang Vương lắng nghe hắn.
- Phong Xuân đã tiếp nhận ý chí của Phong Thần Phong Luân và Phong Thu, hắn đang nuôi dưỡng những dã tâm đáng sợ. Xin ngài hãy đề phòng hắn.
- Phong Xuân ư?
- Vâng.
- Rốt cuộc bọn họ đang nuôi dưỡng dã tâm gì?
Phong Đông nghe chàng hỏi, cũng không giấu giếm gì. Những điều mà chàng ta biết, chàng ta đều cung cấp hết cho chàng. Phong Đông kể rằng năm xưa, sau cuộc tử chiến với Hoa Thần Ban Cơ, Phong Thần Phong Luân đột nhiên mất tung mất tích, sống không thấy người, chết không thấy xác, khiến nội bộ Đông Bắc nảy sinh nhiều hoài nghi. Sau cùng họ cho rằng Hoa Thần Ban Cơ đã phong ấn Phong Thần vào "Vì sao lõi". Chỉ có như thế thì Phong Thần mới mất tích một cách triệt để mà bọn họ không thể tìm ra như vậy.
Sau nhiều năm điều tra và móc nối với những người "bạn hữu". Phong Xuân đã biết được rằng Phong Thần bị giam cầm trên "Vì sao lõi". Hắn và An Dương Vương cùng nhau đánh cho "Vì sao lõi" rơi, sau cùng khiến nàng tức giận và không ở lại cõi thần nữa, hoàn toàn rơi xuống trần gian.
- Vậy ra thiên tượng đó là do Đông Bắc và An Dương Vương đứng phía sau! - Mai Lang Vương siết chặt tay, tức giận.
- Vâng… Sau đó Lạc Long Quân và Âu Cơ đã đứng ra xử lí thiên tượng, An Dương Vương cảm thấy rất có lỗi nên đã trừng phạt Phong Xuân và hạ lệnh cho Tứ phong không được gây khó dễ cho "Vì sao lõi" nữa.
Dừng một chút, chàng ta chậm rãi nhắc lại mệnh lệnh của An Dương Vương ngày ấy - Bệ hạ thậm chí đã ra lệnh cho chúng ta hỗ trợ ngài, giúp ngài đưa "Vì sao lõi" trở về Phan Xi Păng.
Mai Lang Vương nghe đến đây thì cơn giận lắng xuống một chút. Vậy ra An Dương Vương đã quay đầu. Phong Đông tiếp tục kể, sau mệnh lệnh của An Dương Vương, Tứ Phong thật sự không còn gây ra chuyện tày đình nào nữa, họ tập trung xây dựng phần lãnh thổ Đông Bắc, bảo vệ cuộc sống của nhân dân, thật sự không còn muốn gây ra sóng gió ở Thần giới thêm lần nào.
- Và rồi một ngày, Phong Thu lén cãi lệnh của bệ hạ…
Nàng ta lén sai Hắc Lanh tạo ra biến động ở Kon Chư Răng để giết chết "Vì sao lõi". Khi không đạt được mục đích, nàng ta tiếp tục sai Hắc Lanh khuấy đảo Vàm Thuật để cuốn Mai Lang Vương vào bẫy. Tuy nhiên, mọi âm mưu của nàng ta đều bị chàng phá tan tành. Thậm chí Hắc Lanh còn bị mai hoa của chàng giết chết.
Khi tên thuộc hạ thân cận đầu tiên ra đi, Phong Thu biết rằng chàng không dễ đối phó. "Vì sao lõi" ở trong vòng tay chàng ngày nào thì ngày đó, nàng ta không thể đạt được ý nguyện.
- Tại sao Phong Thu lại muốn giết Sao? - Mai Lang Vương chậm rãi hỏi.
- Nàng ta cho rằng nếu giết chết "Vì sao lõi" thì Phong Thần sẽ được thả ra.
- Ra là thế.
- Đó là suy nghĩ ban đầu của Phong Thu, nhưng trong quá trình tiêu diệt "Vì sao lõi" nàng ta đã nhận ra một vài điều bất thường.
Lúc ở rừng Kon Chư Răng, khi Hắc Lanh bắn tên vào Sao và Yang đẩy em rơi xuống thác, Sao đã gọi được một lớp thần lực hộ thể xuất hiện. Nhờ có lớp thần lực đó mà em không hề hấn gì dù ngã từ độ cao như thế. Hơn nữa, Sao còn phá vỡ cả phong ấn thuật mà Hắc Lanh yểm lên người Bukjai. Ngay từ khi em mười ba, những kĩ năng đặc biệt mà em sở hữu đã bước đầu bộc lộ.
Sau đó, khi Hắc Lanh tấn công em ở khu biệt giam, Sao đã né tránh kiếm của nàng ta rất chuẩn xác. Hắc Lanh là một tay kiếm cừ khôi nhưng hết lần này đến lần khác không thể chém trúng em, dù những bước di chuyển của Sao khi ấy thật vụng về và chậm chạp.
Từ những sự việc đó, Phong Thu cho rằng dù em là con người nhưng sức mạnh ẩn chứa trong em vẫn còn rất to lớn. Sợ rằng dù không có Mai Lang Vương bảo vệ thì nàng ta cũng không thể làm gì được em. Đó là lí do Phong Thu bố trí Xích Lanh và Diệp Lanh tấn công Mai Viện ngày đó, dùng Đào Hoa kích thích tâm trí em. Nàng ta muốn xem sức mạnh ẩn chứa trong cơ thể em có những công năng gì.
Khi đã nắm được sức mạnh của em, Phong Thu bắt đầu tìm kiếm một phong ấn thuật đủ mạnh để khóa kín năng lực ấy lại. Trong lúc nàng ta đau đầu tìm kiếm thì những "bạn hữu" xưa lại liên lạc. Họ trao cho nàng ta một cuộn cổ nguyền, bảo rằng nó cần thiết cho công việc của nàng.
Phong Thu sử dụng phong ấn "Sao đen" để khóa kín sức mạnh của em. Nàng ta yểm nguyền thuật vào năm con sấu và dùng chúng làm "Vật chuyển". Khi đó, Phong Thu không nghĩ là Sao sẽ quay về vòng tay của Mai Lang Vương. Nàng cho rằng em sẽ cùng Nùng Tậu ngao du mãi mãi và hai người đã bị nàng ly gián thành công rồi.
Nào ngờ khi em đến hồ Hỗn, Quan Lang lại mặc em chiến đấu với con vật đó và gây ra sai lầm, khiến Mai Lang Vương tức giận. Chàng không cho phép em đi cùng Nùng Tậu nữa mà kiên quyết giữ em bên mình. Những con sấu còn lại cũng do chàng đứng ra xử lí thay em. Phong Thu thấy Mai Lang Vương tiếp tục can thiệp vào kế hoạch, nàng bắt đầu cảm thấy lo lắng. Nàng sợ rằng với sự che chở của chàng, em sẽ thoát khỏi tay nàng một lần nữa.
Sau khi Phong ấn "Sao đen" hình thành hoàn chỉnh, Phong Thu lập tức ra tay tiêu diệt em. Thế nhưng đúng như những gì nàng dự đoán ngay từ ban đầu, giết chết em không dễ. Trong lúc nàng cố gắng kết liễu em thì Mai Lang Vương xuất hiện và ngăn chặn mọi cố gắng của nàng. Sau cùng người bị giết chết lại chính là nàng.
- Là nàng ta tự lao vào kiếm của ta. - Mai Lang Vương cau mày, lạnh giọng.
Phong Đông thở dài - Hiển nhiên nàng phải làm thế, vì nếu bị ngài bắt về rồi tra khảo thì còn tồi tệ hơn.
Mai Lang Vương không nói gì nữa.