Đường Tảo Tảo bởi vì lao lực đến chết mà xuyên tới dị thế, còn vô tình kế thừa y bát của lão đại Huyền Môn.
Cẩm y ngọc thực đã không còn nữa, thay vào đó là thiên tai, người nhà, dân thôn vì nạn sâu rầy mà sống không nổi.
Vị trí nhà không tốt, không sao, hai ngón chụm lại, phong thủy bảo địa có luôn.
Những phi vụ linh dị quỷ quái ùn ùn kéo đến!
…
Dần dần mọi người phát hiện trong thôn thường xuyên lui tới đủ loại xe hơi, còn có thể gặp được đại nhân vật mấy đời cũng không nhìn thấy
Cầu y vấn dược, thăm dò tiền đồ.
Đường Tảo Tảo nhìn người đàn ông ngồi nghiêng trên xe lăn kia, cô hơi nhíu mày, trong lòng thầm nói ngần ấy tuổi rồi mà còn vậy.
“Anh không có bệnh phá phách gì hả!”
Người đàn ông chỉ mỉm cười không nói.
Quản gia ở bên cạnh cất tiếng.
“Cô Tảo Tảo à, cậu chủ nhà chúng tôi nói bệnh này tà tứ nhập thể, cô tinh khiết có thừa, người đẹp hoa kiều, thích hợp ở chung với nhau.”
Sư đồ yêu nghiệt luôn tìm cách bắt nạt đồ đệ nhỏ bé!