Mục lục
Vợ ơi cả thế giới chờ người ly hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 207: Sự Kiện Chưa Từng Có​









Sau khi người dẫn chương trình công bố xong, các nhà thiết kế có mặt tại đây đều tỏ ra vô cùng bất ngờ.

Bọn họ nhìn Dung Bảo Linh rồi lại quay sang nhìn Bạch Cẩm Sương.

Trong chớp mắt, mọi người đều bất giác kéo giãn khoảng cách với Dung Bảo Linh, mỗi người một vẻ, có người khinh thường, có người thất vọng, có người chế giễu, có người lại chỉ im lặng không bàn tán gì...!
Dung Bảo Linh lấy làm khó tin nhìn chằm chằm người dẫn chương trình trên sản khấu, tức giận đến nỗi khóe miệng nhếch lên, khuôn mặt thanh tú nhăn lại, không thể nào ngờ được rằng kết quả sẽ thành ra như vậy.

Những người gió chiều nào theo chiều ấy đều đã đến chúc mừng Bạch Cẩm Sương nhưng cô từ đầu đến cuối đều tỏ ra vô cùng hờ hững.

Một đám phóng viên cũng kịp thời nắm bắt tình hình, vội vàng chụp ảnh Bạch Cẩm Sương tanh tách.


Còn có người nhớ ra, ban nãy từng nghe một số người khác nói lúc nãy, lúc Bạch Cẩm Sương thi đã bị dị ứng, dù cô lúc đó sức khỏe không đảm bảo nhưng vẫn có thể giành được giải nhất, đây chẳng phải là một chuyện không tưởng sao! Mọi người đều mau chóng tìm người dò hỏi chi tiết, tỉ mỉ sự việc xảy ra tại thời điểm đó rồi ghi chép lại.

Trên sân khấu, người dẫn chương trình công bố giải khuyến khích cuối cùng thuộc về Dung Bảo Linh.

Vừa nãy cô vẫn còn cho rằng bản thân sẽ là chủ nhân của giải thưởng cao nhất mà dương dương tự đắc với người khác, giờ đây khi kết quả được không bố, không một ai thèm đếm xỉa tới cô, từ nhỏ đến lớn cô chưa bao giờ bị rơi vào tình huống khó xử như vậy.

Chú Dung Bảo Linh chỉ là một giám khảo, chỉ có thể cho điểm mỗi thí sinh chứ không thế quyết định kết quả cuối cùng nhưng khi chú ấy khen cô làm tốt là trong lòng cô đã tràn đầy tự tin, tự cho mình có thể giành được quán quân, sao có thể ngờ rằng, cô lại chỉ giành được cái giải khuyến khích này cơ chứ.

Dung Bảo Linh nhân lúc mọi người không để ý liền chán nản bỏ đi.

Bữa tiệc chiêu đãi kết thúc, Bạch Cẩm Sương nhận được cúp, những từ khóa trên mạng liên quan đến cô đều trở nên vô cùng nổi tiếng.

#NhàthiếtkếtrangsứctàinăngBạchCẩmSương#
#Giànhđượcquándùtronglúcthiđấubibệnh#
Những bình luận khen ngợi không ngớt.

"Giỏi quá đi, nghe nói bị bệnh nhưng vẫn đạt được giải nhất!"
"Không phải là nghe nói, sự thật là cô ấy đã bị dị ứng, khi phía ban tổ chức đăng video phần thi của cô ấy, tôi đã nhìn thấy sắc mặt cô ấy rất nhợt nhạt, trên cổ và má đều có những nốt mẩn đỏ, đúng là đáng thương, nhưng điều đó càng khiến tôi rất khâm phục cô ấy."
"Đúng là một người có tài, thử hỏi, ai có thể kiên trì hoàn thành cuộc thi khi sức khỏe của bản thân không được tốt cơ chứ, còn đạt được giải thưởng cao nhất!"
"Nhà thiết kế trang sức giỏi như vậy, ngoại trừ Cẩm Sâm của tôi thì làm gì còn ai nữa cơ chứ! Từ giờ phút này trở đi, cô ấy chính là thần tượng của tôi, chịu thì chịu không chịu thì thôi."

"Một nhà thiết kế hội tụ đủ tài năng lẫn nghị lực như vậy chỉ có thể là Bạch Cẩm Sương."
Trong những từ khóa đó, có một từ khóa nổi bật hơn hẳn, được rất nhiều người tìm kiếm.

#BạchCấmSươngmộtTốngChíNamthếhệmới# "Tống Chí Nam thế hệ mới này là chỉ Bạch Cẩm Sương sao?"
"Chắc chắn là thế rồi, bạn lên mạng tìm kiếm bản phác thảo thiết kế của cô ấy, mỗi một phần trên đó đều khiến người ta thán phục, một thí sinh tài năng."
"Bạch Cẩm Sương mới nổi tiếng chưa được bao lâu, Tống Chí Nam là nhà thiết kế trang sức mang tầm cỡ quốc tế, Bạch Cẩm Sương sao có thể bì được."
"Sao không thể, Bạch Cẩm Sương so với Tống Chí Nam lúc chân ướt chân ráo bước vào nghề còn giỏi hơn, lúc đó Tống Chí Nam mất ba tháng mới giành được giải quán quân ba lần liên tiếp, trên mạng đã được một phen bùng nổ rồi, đúng không? Còn Bạch Cẩm Sương chỉ mất có nửa tháng! Vì vậy, cô ấy hoàn toàn xứng đáng với cái tên gọi ây.

"Đúng rồi, mọi người có để ý rằng, nhìn kỹ thì Bạch Cẩm Sương còn rất giống Tổng Chí Nam không, bọn họ có khi là họ hàng cũng nên?"
"Bạn bình luận bên trên đúng là bà tám, chắc là còn muốn điều tra tổ tông mười tám đời nhà người ta nữa ấy chứ!"
Khi trên mạng lượng người quan tâm, chú ý đến Bạch Cẩm Sương không ngừng gia tăng thì lúc này, bên phía các bác sĩ đưa ra kết luận răng Bạch Cẩm Sương suýt chút nữa đã bị sốc vì dị ứng.

Trong thời gian ngắn, tài năng và nghị lực của Bạch Cẩm Sương đã bị mọi người thối phồng lên đến cực điểm! Một nhà thiết kế giỏi như vậy, lấy đâu ra người thứ hai! Lúc này, cô mới cảm nhận được một cách rõ ràng rằng trong giới trang sức này, cô cuối cùng cũng có được chỗ đứng của riêng mình rồi! Bạch Cẩm Sương cùng với Lâm Kim Thư ngồi máy bay trở về thành phố, còn Lâm Thanh Tuấn có chút việc nên đã quay về trước đó rồi.

Về phân Thượng Vân Dương, từ khi cô ta chia rẽ Bạch Cẩm Sương và Lâm Kim Thư không thành liền không còn mặt mũi nào gặp bọn họ, còn Mặc Tu Nhân dường như anh ấy không hề xuất hiện từ lúc nổi giận tối hôm qua.

Anh ấy từ trước đến nay nắng mưa thất thường, Bạch Cẩm Sương cũng không hề nghĩ nhiều.

Trong phòng chờ sân bay, Lâm Kim Thư những từ khóa tìm kiếm trên điện thoại về Bạch Cẩm Sương khiến tâm trạng của cô không vui.


"Tại sao bọn họ lại gọi cậu là tiểu Tống Chí Nam, cậu rõ ràng có tên có họ mà!"
Cô cực kỳ tức giận, gương mặt ngày càng trở nên lạnh tanh.

Tổng Chí Nam lực bất tòng tâm hít một hơi: "Đừng nghĩ nhiều nữa, đây cũng là một kiểu khẳng định mà mọi người dành cho tôi, huống hồ gì, Tống Chí Nam nổi tiếng bao nhiêu năm nay rồi, nói thật lòng, năng lực của tôi không thể nào so sánh với cô ấy được.

Lâm Kim Thư rầu rï nói: "Cậu giỏi hơn cô ta nhiều."
Tống Chí Nam phá lên cười: "Đấy chỉ là trong lòng cậu thấy thế thôi, tôi biết mà."
Lâm Kim Thư mím môi nhìn cô một cái, không nói gì.

Ngày thứ hai kể từ khi về thành phố Thanh Trà, Tống Chí Nam mới đi làm.

Tối qua, lúc cô đi ngủ, Mặc Tu Nhân vẫn chưa quay về, cô cho rằng anh ấy chưa quay về biệt thự số một Hương Uyển.

Cô ăn sáng xong liền chuẩn bị đi làm, nhưng khi vừa mới cầm chìa khóa, anh ấy đã từ dưới nhà đi lên: "Hôm nay để anh đưa em đi làm"
Cô vội vàng lắc đầu: "Không cần đâu, e tự lái được"
Mặc Tu Nhân chau mày, khuôn mặt không hề để lộ bất kì cảm xúc nhìn cô nói: "Vậy để anh tiễn em."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK