Mục lục
Vợ ơi cả thế giới chờ người ly hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

**********



Chương 933: Bộ mặt ham tiền



Vẻ mặt của Tần Quốc Phú lập tức trở nên xấu xa: "Mặc Tu Nhân, cậu không định tiếp quản công ty sao?"



Mặc Tu Nhân bước tới cửa phòng, cười nhạo nói: "Ông không cần lo lắng chuyện đó, và...có lòng tốt nói với ông một điều, tôi, Mặc Tu Nhân, ghét nhất người khác đe dọa tôi!"



Mặc Tu Nhân nói xong, liền trực tiếp rời đi.



Tần Quốc Phú ngồi xuống sô pha, luôn cảm thấy có gì đó không đúng, tại sao mọi chuyện hoàn toàn khác với những gì ông ta tưởng tượng!



Mặc Tu Nhân trở lại văn phòng, Triệu Văn Vương cũng đi theo anh vào: "Tổng giám đốc Mặc, vừa rồi tôi có gửi đoạn video tới hộp thư của anh. Tiếp theo chúng ta phải làm gì?"



Mặc Tu Nhân cười cười nói: "Đương nhiên là đăng video gốc lên mạng, để cho mọi người xem, bộ mặt xấu xa của Tần Quốc Phú!"



Đây là kế hoạch của Bạch Cẩm Sương, Bạch Cẩm Sương nói rằng, cuộc phỏng vấn của Tần Quốc Phú gây ảnh hưởng lớn như vậy, vẫn nên để ông ta tự tát vào mặt mình để mọi người thấy được mục đích đẳng sau cuộc phỏng vấn của ông ta!



Tần Quốc Phú con người đó, chỉ cần dụ dỗ một chút, ông ta sẽ lộ ra bộ mặt tham lam tiền bạc, đến lúc đó rồi, mọi người sẽ nghĩ như thế nào, ai cũng không phải kẻ ngốc!



Mặc Tu Nhân vừa nói với Tần Quốc Phú vài câu, liền có thể cảm giác được Tần Quốc Phú cùng Bạch Cẩm Sương nói như nhau, thật là... dễ bị tổn thương!



Triệu Văn Vương gật đầu, có chút hưng phấn, anh ta cũng biết mục đích của Mặc Tu Nhân: "Tôi sẽ làm ngay!"



Anh ta muốn xem, khi tất cả mọi người đều biết gương mặt giàu có xấu xa của Tần Quốc Phú, ông ta có tư cách gì để uy hiếp tổng giám đốc Mặc lần nữa!



Mặc Tu Nhân thấy Triệu Văn Vương chuẩn bị vội vàng đi, đột nhiên nói: "Cậu..." Triệu Văn Vương sửng sốt, quay đầu nhìn Mặc Tu Nhân: "Tổng giám đốc Mặc, anh còn muốn nói gì nữa không?"



Mặc Tu Nhân bĩu môi nói: "Cậu bắt đầu chuẩn bị cho hôn lễ đi. Tìm mấy người lên mấy cái kế hoạch cho hôn lễ, tôi xem qua một chút, chọn một cái phù hợp rồi bắt đầu chuẩn bị.



Triệu Văn Vương sửng sốt, anh ta biết Bạch Cẩm



Sương và Mặc Tu Nhân đã lấy giấy kết hôn, nhưng anh ta cũng biết Bạch Cẩm Sương có chút không muốn tổ chức hôn lễ, không ngờ rằng Mặc Tu Nhân lại yêu cầu anh ta chuẩn bị chuyện này. Anh ta suy nghĩ một hồi rồi nói: "Tổng giám đốc Mặc, tôi giới thiệu một người cho anh và để cô ấy chuẩn bị. Cô ấy là nữ. Có lẽ cô Bạch sẽ thích hơn!"



Quả nhiên, ngay khi Triệu Văn Vương nói những điều đó, Mặc Tu Nhân liền quan tâm rồi hỏi thẳng: "Ai?" Triệu Văn Vương nói sự thật: "Vương Văn Tuệ ở văn phòng thư ký, cô ta trước đây đã làm kế hoạch đám cưới. Người ta nói rằng cô ta có tiếng tốt trong ngành này, nhưng cô ta đã đắc tội với người khác, vì vậy cô ta đã rời công ty tổ chức đám cưới và bắt đầu chuyển sang ngành thư ký. Cô ta làm ở công ty chúng tôi đã được 3 năm và là một người đáng tin cậy!"



Mặc Tu Nhân gật đầu: "Được rồi, cậu có thể nói với cô ta và để cô ta chuẩn bị. Nếu gặp phải vấn đề gì, cậu cứ hỏi tôi!"



Triệu Văn Vương gật đầu: "Được rồi, tổng giám đốc Mặc, tôi sẽ đi làm ngay!"



Triệu Văn Vương rời đi, Mặc Tu Nhân bắt đầu đọc email, vừa rồi anh đọc đoạn hội thoại với Tần Quốc Phú, thật ra là vì anh biết là đang quay phim nên anh rất cẩn thận khi nói, nhưng để đề phòng, anh vẫn xem lại nó một lần nữa.



Nhưng mà, vừa mới xem xong đoạn video, Triệu Văn Vương lại vội vàng đến văn phòng.



Mặc Tu Nhân nhướng mày liếc hắn một cái: "Cậu sao vậy?"



Triệu Văn Vương có chút bất lực: "Tổng giám đốc Mặc, không phải tôi có chuyện gì, là chuyện của Lan Thành, đã tra ra một chút mạnh mối rồi!"



Mặc Tu Nhân mắt hơi lạnh lùng nói: "Ồ, tra ra là ai làm rồi à?"



Chiều hôm qua, họ đã gặp nhau để giải quyết tình huống bất ngờ ở Lan Thành, bởi vì có một mảnh đất của tập đoàn nhà họ Tần đang thi công ở Lan Thành, và đang định xây dựng một khu nhà ở đó.



Nơi như công trường vốn đã nguy hiểm, sáng hôm qua đã có người rơi từ trên bệ và bị thương, may mà không cao lầm, hơn nữa gần đó có thứ làm đệm cho người đó, người công nhân đó tuy bị gãy xương nghiêm trọng nhưng không ảnh hưởng đến tính mạng.



Công ty đã thanh toán đầy đủ tiền thuốc men cho người bị thương rồi, không ngờ buổi chiều mới nghe bảo đài, hơn nữa không biết là ai xúi giục, đưa công nhân vào gây rối, nói công trình của bọn họ là “công trình rỗng”, an toàn trong xây dựng không ổn, vân vân.



Sau đó, việc này trở nên nghiêm trọng hơn, và Lan Thành không có lựa chọn nào khác ngoài liên hệ với trụ sở chính.



Hôm qua Mặc Tu Nhân có cuộc họp để giải quyết chuyện này, với chuyện này, nếu mà dừng thi công thì lãng phí thời gian, may mà không có kiện tụng, Mặc Tu Nhân đã tìm được người có quan hệ để giải quyết rồi. Bây giờ là một phần của công trường đã được niêm phong, để bộ phận giám sát chất lượng kiểm tra chất lượng, phần còn lại vẫn đang thi công.



Chỉ cần chất lượng ở mức chấp nhận được thì chuyện này có thể được cho qua. Vật liệu xây dựng đẳng kia, là do Mặc Tu Nhân đã nhờ người quan sát. Anh cũng đã đích thân can thiệp và Mặc Tu Nhân chắc chắn rằng sẽ không xảy ra vấn đề gì lớn.



Tuy nhiên, giới truyền thông nhanh chóng biết rằng có điều gì đó không ổn ở công trường, và một số người đã đứng ra dẫn dắt công nhân đến làm loạn công trường, nếu không có ai đứng sau chuyện này, thì Mặc Tu Nhân không tin điều đó.



Vì vậy, sau cuộc họp ngày hôm qua, anh đã sắp xếp người đi điều tra.



Triệu Văn Vương lúc đến đây, và 80% là có manh mối rôi!



Triệu Văn Vương nhìn Mặc Tu Nhân gật đầu: "Là trợ lý của Thẩm Diệp Bách!"



Mặc Tu Nhân cười cười, nhưng nụ cười của anh, nhìn kiểu gì cứ lạnh lùng như thế nào: "Lại là Thẩm Diệp Bách..."



Anh chế nhạo: "Thẩm Diệp Bách bây giờ có tiến bộ rồi nhỉ, ông ta cứ nhằm chằm chằm vào nhà chúng ta, nhưng bây giờ ông ta càng ngày càng gan hơn, trước đây ông ta còn biết cách dùng Sở Hạnh Từ để đối phó với tôi, lần nào ra tay, lần nào cũng bị tôi nắm thóp, đúng thật là...ngu si mà!"



Triệu Văn Vương nhìn Mặc Tu Nhân: "Vậy thì...tổng giám đốc Mặc, chúng ta phải làm sao bây giờ?" Mặc Tu Nhân liếc mắt nhìn Triệu Văn Vương: "Cậu tiếp tục giải quyết chuyện của Tần Quốc Phú, còn Thẩm Diệp



Bách... Đừng lo lắng, ông ta không chơi đùa được lâu nữa đâu!"



Triệu Văn Vương hoàn toàn không hiểu ý của Mặc Tu Nhân, nhưng thấy anh nói chắc chắn như vậy nên anh ta tin tưởng Mặc Tu Nhân.



Triệu Văn Vương gật đầu rời đi.



Mặc Tu Nhân gọi điện trực tiếp cho Sở Hạnh Từ Sở Hạnh Từ hẳn là không ngờ Mặc Tu Nhân sẽ chủ động liên lạc với mình, hơi kinh ngạc hỏi: "Tổng giám đốc Mặc, anh đang tìm tôi...có chuyện sao?"



Mặc Tu Nhân nhẹ nhàng nói: "Khi nào thì anh định ra tay với Thẩm Diệp Bách?"



Sở Hạnh Từ sửng sốt, nhưng anh ta không giấu Mặc Tu Nhân: "Sẽ nhanh thôi, tôi đang tự mình chuyển dữ liệu công ty!"



Mặc Tu Nhân cười có chút giễu cợt: "Anh không sợ Thẩm Diệp Bách sao?"



Sở Hạnh Từ nói: "Không sợ, hiện tại ông ta rất tin tưởng tôi, ông ta nghĩ rằng tôi sắp kết hôn với Thẩm Đinh Nhiên. Về sau, nhà họ Thẩm cũng thuộc về tôi. Ông ta cảm thấy rằng tôi không cần phải làm như vậy! Hơn nữa, tôi đã làm rất kín đảo, ông ta chưa chắc tìm được!"



Sở Hạnh Từ đã sử dụng phương pháp rót vốn dự án để đầu tư tiền vào các công ty mà anh ta thành lập, và Thẩm Diệp Bách thậm chí còn không biết rằng anh ta là người sở hữu chúng.



Nó là để xây dựng để chế kinh doanh của riêng mình, nhưng bây giờ tất cả là để phá hủy nhà họ Thẩm.



Mặc Tu Nhân cười nói: "Anh nói cũng đúng, nếu tôi là Thẩm Diệp Bách, tôi sẽ không nghĩ rằng người muốn gả con gái cho tôi, lại muốn phá hủy tài sản gia đình mình. Chỉ là...sự nhẫn nại của tôi dành cho ông ta không nhiều nữa rồi. Gần đây gan ông ta rất lớn. Nếu không có lưỡi dao sắc bén là anh, ông ta ngốc đến mức tự mình đối phó với nhà họ Tần kìa!"



Sở Hạnh Từ không ngờ tới điều này, anh ta cau mày: "Vậy thì anh cần tôi làm gì?"



Sở Hạnh Từ nợ Mặc Tu Nhân một ân tình, cộng với việc anh ta đã ứng phó sai nhà họ Tần trước đây, thái độ hiện tại của anh ta đối với Mặc Tu Nhân rất tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK